Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Hàn chưa chết?

Khẳng định chết rồi, Thánh Nhân xuất thủ, trực tiếp đánh trúng, nếu không chết thì không còn thiên lý.

Một màn này, rất nhiều Đế tử nhìn thấy, bao quát Đinh Thụ, Dương Dịch Hoàn đều kinh ngạc không thôi.

Đó là thiên tài cực kỳ yêu nghiệt, là người cạnh tranh Đế vị mạnh nhất, hiện tại chết rồi?

Việc này rung động cỡ nào? Biệt khuất ra sao? Đơn giản như vậy?

Nhưng suy nghĩ lại một chút, Thánh Nhân đã ra tay rồi, Giáo Chủ có thể thoát khỏi?

Nhưng bọn họ lại không thể tiếp thu được, Lăng Hàn sáng tạo quá nhiều kỳ tích, cho nên, Thánh Nhân xuất thủ, bọn họ cũng không dám xác định.

Bọn họ muốn tìm kiếm thi thể Lăng Hàn, tiến thêm một bước xác nhận.

Nhưng Thánh Nhân đánh một kích, tất cả vỡ nát, chỉ có ý chí võ đạo Thánh Nhân cường đại đang sôi trào, cho dù Lăng Hàn lưu lại một tia tàn hồn cũng bị ý chí võ đạo phá hủy.

Tại sao phải giết triệt để như thế, không thể bảo lưu lại tàn hồn, rút ra ký ức của Lăng Hàn?

Như thế sẽ biết rõ vì sao Lăng Hàn lại cường đại như thế.

Nhưng nhìn Thánh Nhân xuất thủ là ai, mọi người sẽ biết tại sao.

Đó là Hỏa Vân Đế tộc Ly Hỏa Thánh Nhân.

Thế hệ hoàng kim của bọn họ đã chết, thế hệ bạch ngân chết, Đế tử bình thường cũng sớm chết, có thể nói, gia tộc của bọn họ không có khả năng thành Đế.

Cho nên, nếu bọn họ không thành Đế, tự nhiên cũng không muốn Đế tộc khác chiếm tiện nghi, trực tiếp bóp chết Lăng Hàn, diệt đi hi vọng cường đại của mọi người.

Mẹ nó!

Thật nhiều Thánh Nhân đều mắng trong lòng, bọn họ đằng đằng sát khí như thế, giết Lăng Hàn là chuyện phải làm, nhưng tương tự cũng muốn lấy được bí mật của Lăng Hàn.

Nhưng mà, không sao.

Trừ Lăng Hàn ra, còn có Đinh Thụ, còn có Dương Dịch Hoàn.

– Mấy người các ngươi…

Đám Thánh Nhân nhìn sang đám người Đinh Thụ, ánh mắt uy nghiêm đáng sợ.

– Ha ha, các ngươi muốn làm gì?

Từng Thánh Nhân xuất hiện, đồng thời hóa thành cự nhân vạn trượng bảo hộ đám người Đinh Thụ, Dương Dịch Hoàn.

– Không muốn bị diệt tộc thì thành thật một chút.

Lão Thánh Nhân hộ tống Hà La nói ra, cây dù đỏ rực chấn động, nó tỏa ra khí tức cường đại.

– Đi.

Những Thánh Nhân này xé rách không gian, mang theo đám người Đinh Thụ rời đi.

– Này, trả mạng huynh đệ ta đây!

Hầu ca quát to, tay cầm côn sắt Thánh cấp, tay trái cầm Hỗn Độn Cực Lôi tháp, mặt mũi mang theo lửa giận.

Hắn hoàn toàn không sợ Thánh Nhân, trực tiếp giết tới.

Các Thánh Nhân không có xuất thủ, ngược lại tránh khỏi.

– Nể mặt Đấu Chiến Thánh Hoàng, không chấp nhặt với ngươi.

Những Thánh Nhân này cùng xé mở không gian, sau đó mang tiểu bối nhà mình rời đi, cho dù là Chuẩn Đế binh cũng không có cưỡng đoạt.

Cái gọi là nể mặt Đấu Chiến Thánh Hoàng chỉ là lời mặt ngoài, nguyên nhân thật sự là sợ Đấu Chiến Thánh Hoàng không chết, nếu giết Hầu ca là hậu nhân duy nhất, Đấu Chiến Thánh Hoàng sẽ phát cuồng?

Vị Đại Đế này khi đó chính sử dụng cương mãnh, tính cách táo bạo mà nổi danh, có thể sử dụng chiến đấu giải quyết, hắn tuyệt đối sẽ không suy nghĩ.

Mặc dù nói, bây giờ cách niên đại Đấu Chiến Thánh Hoàng vô cùng xa xôi, nhưng khi đó vị Đại Đế này đi biên giới vũ trụ cầu trường sinh, không ai biết hắn đã chết hay chưa.

Đây chính là Đại Đế, chấp chưởng một thời đại, mạnh đến mức Thánh Nhân không tưởng tượng nổi.

Cho nên, cho dù chỉ có một tia khả năng, Thánh Nhân cũng không dám làm gì Hầu ca.

Hầu ca cũng không có truy kích, hắn dần dần bình tĩnh trở lại.

Hỗn Độn Cực Lôi tháp trong tay hắn đương nhiên là Lăng Hàn cho hắn, mà hắn không có bùng nổ, đó cũng là bởi vì đạt được Lăng Hàn dùng thần thức truyền âm.

Xèo, hắn lướt đi trong tinh không, hắn cầm một khối đá vỡ nát, đó là một góc mảnh vỡ bị Ly Hỏa Thánh Nhân đánh nát Đồng Nguyệt tinh sinh ra, hắn lập tức thu vào, sau đó xé rách không gian rời đi.

Sau khi xuyên qua vài tinh vực, Hầu ca mới dừng lại.

Xèo, Lăng Hàn hiện thân.

Trước đó, hắn thu nhỏ thân thể và bám vào hòn đá kia.

Trước khi Thánh Nhân chưa xuất thủ, Lăng Hàn đã làm mấy chuyện, bởi vì hắn biết mình giết thật nhiều Đế tử, vừa ra khỏi Đế lộ sẽ bị Thánh Nhân Đế tộc oanh kích.

Một, hắn giao Hỗn Độn Cực Lôi tháp cho Hầu ca, cũng dùng thần thức truyền âm cấp tốc nói ý nghĩ của mình một lần.

Hai, hắn vận chuyển hạt Tử Nhân trong cơ thể tạo thành tầng bảo hộ.

Như thế, Thánh Nhân đánh một kích sẽ bị hạt Tử Nhân hóa giải hoàn mỹ, mà Lăng Hàn nhân cơ hội thu nhỏ thân thể và bám vào một tảng đá, nó sẽ theo dư âm công kích của Thánh Nhân bay vào trong tinh không.

Hắn tận lực áp chế khí tức sinh mệnh, lại thêm khắp không gian đều là ý chí võ đạo của Thánh Nhân, căn bản không thể thăm dò khí tức của hắn.

Cho nên, dựa theo tư duy cố hữu, hắn bị Thánh Nhân đánh trúng một kích, hắn chắc chắn phải chết, ngay cả mảnh vụn linh hồn cũng không tìm được.

Về phần tại sao giao Hỗn Độn Cực Lôi tháp cho Hầu ca, đây là thứ do Mẫu Kim tạo thành, không có khả năng bị Thánh Nhân làm hỏng, cho nên, hắn biến mất, Hỗn Độn Cực Lôi tháp cũng không thấy, đây chính là sơ hở.

Cho nên cần Hầu ca phối hợp một chút.

Như thế, hắn sẽ lừa dối là mình đã chết.

– Đám này cháu trai!

Hầu ca vẫn tức giận.

– Nếu không phải còn có Thánh Nhân áp chế, lão Tôn sẽ tới nơi ở của bọn chúng, quấy bọn chúng một trận long trời lở đất.

Lăng Hàn mỉm cười:

– Chờ chúng ta cường đại một chút, khi đó sẽ đi dạo Đế tộc.

– Ha ha, rất hợp tâm ý của lão Tôn Hầu ca cười nói, hắn là người thích chiến đấu.

Ách, ngươi có hiểu sai hay không?

Lăng Hàn nghĩ đến, hắn nói đi dạo Đế tộc, đó là đi đánh lén, ăn cướp, cũng không phải xông vào.

Dù sao có Đế binh và trận pháp Đại Đế thủ hộ, không thành Đế vị, Thánh Nhân mang theo Đế binh cũng không dám xông vào.

Hầu ca, ngươi nhưng kiềm chế một chút, muốn mạnh mẽ xông vào Đế tộc, ngươi phải thành tựu Đế vị đã.

Bọn họ nghĩ cách liên hệ với Cửu Sơn Thánh Nhân, cáo tri tin tức Lăng Hàn không chết, sau đó, bọn họ sẽ quay về Thiên Hải tinh.

Trong lúc đó, Lăng Hàn cũng truyền Phượng Dực Thiên Tường cho Hầu ca.

Có phúc, đương nhiên cùng hưởng.

Cho dù là Tôn Giả mở đường, nhưng bởi vì khoảng cách quá xa, bọn họ vẫn dùng thời gian hai tháng mới tới Thiên Hải tinh.

Lúc này, danh tiếng Huyền Bắc quốc uy chấn thiên hạ.

Không có biện pháp, Trần Phong Viêm bế quan nhiều năm, cuối cùng là thành công đột phá Giáo Chủ.

– Nha, Viêm tiểu tử đã thành tựu Giáo Chủ.

Hầu ca cảm thán một chút.

– Hơn hai ngàn năm trước, tiểu tử này còn cởi chuồng đi theo sau lão Tôn.

Bọn họ trực tiếp đi hoàng cung, nhưng đều dịch dung.

Nhất là Lăng Hàn, hắn thành công ngụy trang giả tượng bản thân tử vong, có thể nhân cơ hội này lớn mạnh bản thân, đương nhiên không nghĩ bại lộ thân phận.

Bọn họ không có đi cửa chính, cũng không cần người thông báo, có cần phiền phức như vậy không

Hai người trực tiếp giá ngự hoàng cung, sau đó lục soát khí tức mạnh nhất.

Rất nhanh, bọn họ đã định vị được vị trí của Trần Phong Viêm.

Trần Phong Viêm quá sợ hãi, bởi vì hắn hoàn toàn không có phát giác hai người này xuất hiện trước mặt mình thế nào.

Đại địch!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK