Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn quét nhìn Lưu Vũ Hằng, lộ ra vẻ không kiên nhẫn:

- Cút!

- Ha ha ha ha!

Lăng Hàn trả lời để cho đại bộ phận đồng bạn của Lưu Vũ Hằng nở nụ cười.

- Lưu Vũ Hằng, thằng này giống như cực kỳ xem thường ngươi nha!

- Mất hết cả mặt, rõ ràng để cho một người không biết từ nơi nào xuất hiện ở trước mặt mọi người quát tháo!

Mấy người kia cười toe toét, để cho biểu lộ của Lưu Vũ Hằng trở nên càng ngày càng khó coi.

Hắn vốn chỉ muốn giáo huấn Lăng Hàn một chút, nhưng bị đồng bạn châm chọc khiêu khích như vậy, lập tức bốc lên sát ý:

- Thật sự là tự mình muốn chết!

Hắn ngang nhiên ra tay, hai tay dẫn dắt, Thổ hệ Đại Đạo bị hắn dẫn động, hóa thành trên trăm viên lưu tinh hung hăng nện tới Lăng Hàn.

- Thực lực của Lưu Vũ Hằng càng ngày càng mạnh rồi!

Trong chín người, nam tử tầng sáu kia nói, hắn gọi Hứa Hoàn, địa vị tối cao, những lời này cũng là mang theo giọng điệu bình phẩm, để mình ở phía trên Lưu Vũ Hằng.

- Chiêu Vạn Tinh Lạc này chính là tuyệt chiêu của Lưu đại nhân, tuy ở trong tay Lưu Vũ Hằng còn không có cách nào phát huy ra một phần vạn uy lực, nhưng ở trong tầng năm, đã rất bất phàm rồi.

Nữ tử tầng sáu cũng bình nói.

Nàng gọi Triệu Thanh, bối cảnh cùng Hứa Hoàn không sai biệt lắm, nhưng tu vi bản thân lại kém một chút.

- Hắc hắc, xem ra Lưu Vũ Hằng là thật sự nổi giận.

Có người cười hì hì nói.

- Ai bảo các ngươi kích thích hắn như vậy!

Có nữ tử hờn dỗi.

- Cũng là tiểu tử kia tự mình muốn chết, không oán người được khác.

Mấy nam tử khác thì nhao nhao lắc đầu, bọn hắn mới vừa gia nhập nơi đây, còn không có bị hắc khí ảnh hưởng, nhưng thân là hậu đại của đại nhân vật ở Thiên Hóa Đô, bọn hắn tự nhiên cũng sẽ không để nhân mạng vào mắt.

Cái này giết thì giết, ai bảo tiểu tử này vừa vặn đánh lên?

Ầm ầm, trên trăm lưu tinh rơi đập, mỗi một khỏa đều tương đương với một Hoàng giả tầng năm toàn lực oanh kích, cái này tự nhiên khủng bố rồi, lập tức san bằng cả khu vực, chỉ còn lại có bụi bậm trùng thiên, hóa thành một đám mây hình nấm cự đại.

- Cái này liền giết chết?

- Vốn tưởng rằng hắn nói khoác lợi hại như vậy, sẽ có chút ít thực lực, không nghĩ tới yếu như thế!

- Ha ha, thật không biết là ai thổi ra!

Đám người Hứa Hoàn đối với Lăng Hàn vạn phần khinh thường, ngay cả rất nhiều người tới sau đều có một loại cảm giác bị lường gạt, đây là cường giả gì a, căn bản nhược về đến nhà.

- Không chịu nổi một kích!

Lưu Vũ Hằng chắp hai tay ở sau lưng, nhẹ nhàng nói một câu, nhưng truyền đãng ở bên tai mỗi người.

Cái này rất cuồng, nhưng ai bảo hắn có thực lực?

- Ngươi nói ai không chịu nổi một kích?

Một âm thanh trong trẻo từ trong khu vực trung tâm bụi bậm truyền ra, sau đó liền chứng kiến một người tuổi còn trẻ đi nhanh ra, mặc ngươi quy tắc tung hoành như thế nào, cũng căn bản không gần được thân hắn.

Tự nhiên là Lăng Hàn rồi.

- Cái gì!

- Không có khả năng!

- Ông trời ơi..

Chứng kiến Lăng Hàn như tản bộ đi ra, tất cả mọi người mở to hai mắt, lộ ra vẻ không thể tin được, ngay cả Hứa Hoàn cùng Triệu Thanh cũng có chút động, lấy thực lực Đế Giả tầng sáu của bọn hắn đương nhiên cũng có thể làm được điểm ấy, nhưng Lăng Hàn chỉ là tầng năm!

Lưu Vũ Hằng vốn sững sờ, sau đó lại hung thần ác sát:

- Bất quá tiếp được một chiêu của bản thiếu gia, có cái gì kiêu ngạo?

Hắn không sợ chút nào, sau lưng còn có Triệu Thanh, Hứa Hoàn, càng có quái vật khổng lồ như Thiên Hóa Đô, Tiên Vương tầng năm càng lợi hại lại có làm được cái gì?

Hắn ra tay lần nữa, một chưởng nắm tới, Thổ hệ Đại Đạo diễn hóa, hóa thành một cây Phương Thiên Họa Kích, hung hăng đâm tới Lăng Hàn.

Trong mắt Lăng Hàn phát lạnh, mặc dù hắn biết mình quả thật rất có khả năng gây phiền toái, nhưng lần này thật sự là người vô tội a, êm đẹp ở đằng kia tu luyện, động tới ai a?

Hiện tại hắn đã là tầng năm, thể thuật cộng thêm quy tắc chi lực, Tiên Ma kiếm, địch nổi tầng tám cũng không nói chơi, gặp được Tiên Vương tầng chín cũng có thể thong dong mà đi, ở trong Tiên Vương mộ địa còn cần có gì cố kỵ sao?

Lão hổ không phát uy, ngươi thực cho rằng ta là con mèo bệnh sao?

Lăng Hàn oanh ra một quyền, bành, Phương Thiên Họa Kích lập tức nứt vỡ, hóa thành vô số mảnh vỡ quy tắc bắn bay, ba ba ba, có mấy khối còn quét qua mặt Lưu Vũ Hằng, lập tức để lại mấy vết thương, máu tươi tràn ra.

Lăng Hàn tiến quân thần tốc, một chưởng chụp về phía Lưu Vũ Hằng.

Lưu Vũ Hằng sợ hãi, hắn muốn trốn, nhưng chỉ là Hoàng giả tầng năm, nếu còn có khả năng tránh thoát một trảo của Lăng Hàn hiện tại, như vậy hắn tuyệt đối là cấp bậc Kỷ Vô Danh, Tiêu Anh Hùng rồi.

Bành, Lưu Vũ Hằng bị Lăng Hàn tát ngã trên mặt đất, hắn vừa định đứng lên, nhưng Lăng Hàn lại một cước giẫm đầu của hắn, nặng như tinh thần, để cho hắn căn bản không thể động đậy.

Hắn vừa giận vừa thẹn, đường đường công tử của siêu cấp cường giả Lưu Tầm ở Thiên Hóa Đô, chưa từng thụ qua ủy khuất như vậy?

Người lúc trước chứng kiến Lăng Hàn ra tay trấn giết La Phù Minh thì cười lạnh, người ta ngay cả Tiên Vương tầng bảy cũng lật tay trấn áp, ngươi chỉ là tầng năm lại tính toán cái gì? Đã nói cho ngươi biết Lăng Hàn vô cùng cường hoành, ngươi còn muốn đụng lên bị đánh, không phải muốn chết sao?

Nhưng càng nhiều người nữa chỉ là nghe nói qua Lăng Hàn cường đại, hiện tại thấy tận mắt, ai cũng hít khí lạnh, vô cùng kinh ngạc.

Ánh mắt Hứa Hoàn nhảy lên, lộ ra vẻ giận dữ, nhưng rất nhanh lại đè ép xuống, thản nhiên nói:

- Thả người, lại tự đoạn một tay một chân, ta tha cho ngươi khỏi chết!

- Có nghe hay không, còn không thả người!

Những người khác lập tức kêu gào.

- Hứa thiếu gia của chúng ta cũng không phải một mực dễ nói chuyện như vậy, không nên bỏ qua cơ hội này!

- Hừ, ngươi biết chúng ta là ai chăng?

Lăng Hàn sững sờ, những người này cũng quá kiêu ngạo đi à nha. Hắn nhìn về phía Hứa Hoàn, giống như cười mà không phải cười:

- Ngươi ra lệnh cho ta sao?


- Thả người, không nên ép bản thiếu gia ra tay!


Hứa Hoàn y nguyên nhàn nhạt nói, mặc dù đã gặp Lăng Hàn ra tay, nhưng hắn y nguyên có tự tin mãnh liệt.


- Hứa thiếu gia, giết hắn đi, giết tên hỗn đản này!


Lưu Vũ Hằng cũng kêu to.


- Người này lại dám nhục ta, ta muốn hắn chết!


Lăng Hàn chậm rãi giơ chân lên.


Mọi người vừa thấy, còn tưởng rằng Lăng Hàn thỏa hiệp, đều nhao nhao lắc đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK