Hai mắt của Từ lão đầu sáng ngời, trong ánh mắt cuồn cuộn trên dị tượng Nhật Nguyệt Tinh Thần, cả người cũng tản mát ra khí thế phách tuyệt.
Giờ khắc này, hắn đâu còn là lão đầu gì, nếu không phải tóc còn hoa râm, trên mặt tràn đầy nếp nhăn, thì ai cũng phải cho rằng đây là một nam tử hán thân cao bảy trượng.
Lăng Hàn mờ mịt nói:
- Thái Nhất Ngọc Tủy Tâm là cái gì?
- Nếu ngươi gặp, tự nhiên sẽ biết.
Từ lão đầu chỉ phất tay, khí thế lập tức như thủy triều thối lui, lại biến thành một lão đầu. Hắn phất phất tay nói:
- Bây giờ cảnh giới của ngươi còn quá thấp, suy nghĩ công không có tác dụng.
Thật đúng là thành thật, ngươi sẽ không sợ đả kích người sao?
- Tiền bối không lo lắng ta bất tận lực sao?
Lăng Hàn hỏi, dù sao đối phương chỉ nói là dưới tình huống "gặp phải" mới toàn lực đi tranh thủ, mà không phải toàn lực đi tìm, này có bất đồng rất lớn.
Từ lão đầu cười ha ha nói:
- Vậy coi như lão nhân nhìn lầm người.
Lăng Hàn gật đầu nói:
- Xin tiền bối dạy ta!
- Môn công pháp này, tên là Lục Hợp Bát Hoang Công, nhưng lão nhân lấy được chỉ là tàn quyển, chỉ có thể tu luyện tới Tinh Thần cảnh đại viên mãn, còn phía sau... Cần chính ngươi đi nghĩ biện pháp.
Từ lão đầu nói.
Công pháp này nghe tên liền thấy ngưu bức, lục hợp bát hoang, duy ngã độc tôn sao?
- Dám hỏi tiền bối, môn công pháp này là phẩm cấp gì?
Lăng Hàn hỏi.
Từ lão đầu suy nghĩ một chút, lắc lắc đầu nói:
- Lão đầu tử cũng không rõ ràng, nhưng theo lão nhân biết, luận tốc độ tinh tiến, luận tu ra chất lượng nguyên lực tuyệt sẽ không thua bất cứ người nào trên Hợp Ninh Tinh.
Lời này có chút lớn, toàn bộ Hợp Ninh Tinh? Đây chẳng phải là bao gồm tam đại Hoàng Giả đi vào sao?
Hắn lấy ra một khối ngọc thạch, thảy qua cho Lăng Hàn nói:
- Công pháp ghi chép ở phía trên, ngươi tự tìm hiểu, có địa phương không hiểu có thể tới hỏi lão nhân.
- Tạ ơn tiền bối!
Lăng Hàn thận trọng thu hồi ngọc thạch.
Nhân tình này lớn đến thái quá.
Nếu quả thật như Từ lão đầu nói, phẩm cấp của Lục Hợp Bát Hoang Công không thua kém bất luận công pháp nào của Hợp Ninh Tinh, như vậy chỉ cần lấy ra đấu giá, sẽ dẫn phát tất cả mọi người điên cuồng và cướp giật.
Dù sao, bảo vật như Sơn Hà Thạch chỉ có thể bồi dưỡng được vài thiên tài, nhưng một môn công pháp tuyệt thế có thể đề thăng trình tự của cả thế lực, hơn nữa còn là đời đời.
Lăng Hàn cũng không nói mạnh miệng gì, chỉ ở trong lòng hứa hẹn, nếu biết Thái Nhất Ngọc Tủy Tâm hạ lạc, hắn nhất định sẽ toàn lực thu hoạch.
Hắn đổi địa phương ở lại, học sinh tiểu cực bộ dĩ nhiên không có khả năng ở cùng Phá Hư bộ, Lăng Hàn dọn vào nhà mới, cũng không chào hỏi ai, mà lập tức bế quan tu luyện.
Hiện tại hắn có hai nhiệm vụ: Trùng tu Lục Hợp Bát Hoang Công, đề thăng thể thuật tới Thần cảnh.
Mà ở trong lúc hắn bế quan, lại xảy ra một sự tình.
Đường Phong thập phần cao điệu khiêu chiến Lăng Hàn, hiện tại hai người cùng là học sinh tiểu cực bộ của Bắc Phân Viện, này là công bình đánh một trận. Chỉ là hắn bài danh cao thứ nhất, cư nhiên trái lại khiêu chiến Lăng Hàn, này có chút không hợp lý.
Ai nhưng bảo hiện tại danh tiếng của Lăng Hàn quá thịnh, tiểu cực vị nào cũng lấy đánh bại hắn làm quang vinh, muốn đạp lên đầu của hắn thượng vị. Mà không đánh bại Lăng Hàn mà nói, người khác cũng sẽ hoài nghi Đường Phong ngồi ở đệ nhất danh bất chính ngôn bất thuận.
Mặt khác, Triệu Luân thuận lợi đột phá đến Sơn Hà Cảnh đại viên mãn, hơn nữa có người nói tu thành một môn cổ công, uy lực cường đại không gì sánh được.
Hắn được Nữ Hoàng bệ hạ phong làm thất phẩm võ quan, tên in vào Đồ Đằng, có thể thuyên chuyển quốc thế.
Trong khoảng thời gian ngắn, thanh danh của hắn ép Lăng Hàn xuống.
Hiện tại người Hoàng Đô đều rất chờ mong, lúc nào Lăng Hàn có thể ở trên cảnh giới đuổi theo Triệu Luân, từ đó bạo phát một trận thiên tài tuyệt thế mới cũ quyết đấu.
Hơn nữa, các sòng bạc cũng đã ra mức cược, đánh cuộc thời gian bạo phát trận chiến đầu tiên giữa Lăng Hàn cùng Triệu Luân: Một năm, hai năm, ba năm thậm chí mười năm trăm năm cũng có, thời gian càng gần, tỷ số bồi càng cao.
Tuy cái đổ ước này phải vài thập niên thậm chí mấy trăm năm sau mới có thể thực hiện, nhưng người đặt cược lại không ít.
...
La gia.
Sắc mặt của La Hồng Đạo tái xanh, vì hành trình Thiên Hải Bí Cảnh lần này, gia tộc bỏ ra cái giá cực lớn mới chiếm được bốn danh ngạch tiến vào, nhưng sau khi bốn người kia đi vào liền không nữa ra.
Mấu chốt là, còn mất Xích La Tỏa Địa Võng.
So sánh với nó, giá trị của bốn danh ngạch là hoàn toàn không ở một đẳng cấp.
Đừng nhìn Xích La Tỏa Địa Võng chỉ có hiệu quả với sinh linh Sơn Hà Cảnh, nhưng loại hình Thần khí này rất hiếm thấy, vô cùng trân quý, để La gia cũng phải thương gân động cốt, bỏ ra tài lực to lớn.
- Tới cùng là chuyện gì xảy ra, bốn người đi vào, lại mang theo Xích La Tỏa Địa Võng, tại sao sẽ một cái cũng không có ra!
Hắn vỗ bàn nói, có vẻ vô cùng phẫn nộ.
- Bẩm gia chủ, có người từng thấy, Lăng Hàn cũng ở trong Hỏa Diễm Quật!
La Thanh hồi bẩm, hắn là một viên đại tướng của La gia, có tu vi Nhật Nguyệt Cảnh tiểu cực vị.
Ánh mắt của La Hồng Đạo phát lạnh, bây giờ hắn nghe cái tên này chỉ biết động lửa giận vô hình. Hắn hừ một tiếng nói:
- Ý của ngươi, là con kiến hôi của Tiểu Thế Giới kia giết đám người La Kiếm?
- Gia chủ đại nhân, Lăng Hàn là thiên tài Tứ Tinh, hơn nữa dựa vào Sơn Hà Thạch trợ giúp, tu vi cũng đạt tới tiểu cực vị hậu kỳ thậm chí đỉnh phong, chiến lực không thể khinh thường!
La Thanh như thực hồi đáp.
La Hồng Đạo lắc đầu nói:
- Bốn người La Kiếm mang theo Xích La Tỏa Địa Võng, có thể làm đối thủ suy yếu một tiểu cảnh giới, con kiến hôi kia có thể phát huy ra bao nhiêu chiến lực? Tối đa tiểu cực vị đỉnh phong, sao có thể là đối thủ của đám người La Kiếm?
La Thanh cũng không lời chống đở, so sánh thực lực quá rõ ràng, La Dương dẫn đầu vốn là tiểu cực vị đỉnh phong, chiến lực Tứ Tinh, chống lại Lăng Hàn bị Xích La Tỏa Địa Võng khốn trụ, đó là nghiền ép tuyệt đối.
Trừ khi... Thần khí không có phát huy tác dụng, nhưng điều này có thể sao?
- Được rồi, bên Ám Dạ Đường truyền đến tin tức, lần đầu tiên ám sát Lăng Hàn thất bại, mà bây giờ cảnh giới của Lăng Hàn đề thăng, bọn họ nói nếu như muốn nhiệm vụ tiếp tục, thì tăng giá.
La Thanh nói.
---------------