Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạt giống này, huyền diệu khó lường.

Mặc dù chỉ lớn như hạt đậu nành, nhưng nếu như phóng đại gấp một vạn lần liền có thể nhìn rõ hoa văn huyền bí bên trong, giống như tuyên khắc bí mật của thế giới.

Lăng Hàn cũng không dám ôn dưỡng hạt giống này, một khi phá mầm mà ra, hắn có thể thành Thánh hay sao?

Hiện tại hắn cũng không muốn thành Thánh.

Mục tiêu, Tứ Cực cảnh cực hạn.

Lăng Hàn trở về thu gặt một nhóm tiên khí, sau đó, lại dùng Thanh Trúc kiếm làm trận nhãn, tiếp tục thu lấy tiên khí.

Hiệu suất sẽ hoàn toàn khác biệt.

Đế binh đấy, trong đó ẩn chứa quy tắc cửu tinh, có hiệu quả hấp thu tiên khí rất tốt, cũng dễ dàng thu lấy.

Lăng Hàn tươi cười, khi đó hiệu suất sẽ tăng gấp mười lần.

Ban đầu hắn cho rằng cần thời gian trăm năm mới có thể tu tới cực hạn, hiện tại chỉ cần mười năm ngắn ngủi!

Tính một chút, hắn hiện tại là Tôn Giả thập tinh, nếu giống như Giáo Chủ là thập ngũ tinh cực hạn, vậy hắn còn cần tăng lên năm cái tiểu cảnh giới, tổng cộng cần năm mươi năm!

Năm mươi năm, chỉ cần năm mươi năm.

Ở Tôn Giả cảnh, mấy trăm năm có thể tăng lên một tiểu cảnh giới đã tính là nhanh, năm mươi năm có thể tăng lên năm tiểu cảnh giới, việc này nhanh đến cỡ nào?

Lăng Hàn gật đầu, khó trách Đế tử tiến cảnh tu vi nhanh như vậy, phía sau có một cái Đế tộc chống đỡ, chỉ cần ngộ tính đầy đủ, tăng lên tu vi quá dễ dàng.

Hắn tràn đầy chờ mong, sau năm mươi năm, hắn có thể tu đến Tôn Giả cực hạn, sau đó thúc đẩy sinh trưởng hạt giống thánh hỏa mạnh nhất lịch sử, khi đó chiến lực của hắn sẽ mạnh cỡ nào?

Dạng Thánh Nhân này sẽ mạnh đến cỡ nào?

Mặc dù Lăng Hàn có Thanh Trúc Nữ Đế truyền thừa, đây là đại cơ duyên, hắn cũng có được hạt giống thánh hỏa.

Đế tộc còn muốn có nhưng không có người nào dám uy hiếp Lăng Hàn giao ra hạt giống thánh hỏa.

Không phải là không muốn, mà là không dám.

Chỗ dựa lớn nhất của Đế tộc là cái gì? Đế binh!

Nhưng bây giờ Lăng Hàn cũng có Đế binh.

Cho nên, Đế tộc có phái ra Thánh Nhân, mang theo Đế binh tới thì thế nào?

Lăng Hàn sợ gì?

Đế binh đấu Đế binh, nhiều lắm lưỡng bại câu thương.

Ngươi xem, có Đế tộc liều mạng vạch mặt với nhau không?

Không có!

Nguyên nhân tất cả mọi người có Đế binh, chế ước lẫn nhau, tự nhiên cũng sẽ không bộc phát chiến đấu tổn thương căn cơ.

Hiện tại Cửu Dương Thánh Địa có Đế binh, có Đế kinh, có Thánh Nhân, trừ trận pháp không đủ ra, trên thực tế không khác gì một Đế tộc.

Mà nói đến số lượng Thánh Nhân, ha ha, Cửu Dương Thánh Địa có thể nghiền chết Đế tộc.

Đương nhiên, cảnh giới Thánh Nhân còn thấp, đều là cấp bậc nhất tinh.

Nhưng chỉ cần đợi một thời gian, với thiên phú của Hầu ca, Nữ Hoàng, tu tới thất tinh, bát tinh, thậm chí Thánh Nhân cửu tinh cũng không khó.

Bọn họ khó khăn chính là ngưỡng cửa Chuẩn Đế.

– A?

Một ngày hôm nay, Lăng Hàn đang luyện đan, bỗng nhiên nhìn thấy trên bầu trời xuất hiện một phiến biển rộng.

Cái này!

Dù Lăng Hàn có kiến thức rộng rãi nhưng hắn cũng khiếp sợ không nhẹ.

Biển cả này cách vô cùng xa xôi, nó lại nằm trong tinh không nhưng thể tích quá lớn, đến mức cách nhau xa như vậy vẫn bị Lăng Hàn nhìn thấy.

Trong tinh không có biển rộng trôi nổi, đây là việc khó tin cỡ nào?

Chẳng lẽ có bí cảnh xuất thế?

Nhưng mà tốc độ này thật nhanh!

Chỉ trong nháy mắt biển rộng đã lớn hơn vài phần, có thể thấy được nó đã rút ngắn bao nhiêu khoảng cách

Hưu hưu hưu, đám người Hầu ca, Nữ Hoàng cũng nhìn thấy, bọn họ đều xuất hiện.

– Đây là bí cảnh nào xuất thế?

Đại Hắc Cẩu tò mò hỏi.

– Đi xem một chút!

Lăng Hàn nói, sau đó hắn cất bước rời khỏi Tứ Nguyên tinh.

Đám người Nữ Hoàng cũng đi ra, bọn họ nhìn biển rộng trong tinh không

Trời ạ, nếu như ném Tứ Nguyên tinh vào trong, nhiều lắm chỉ là hòn đảo nhỏ mà thôi.

Tất cả mọi người rung động, quá kinh người.

Trong biển rộng gợn sóng ngập trời, nhưng lại không có đất liền cản trở, cũng không có một giọt nước biển nào tràn ra ngoài, mặc cho sóng biển lớn cỡ nào, mỗi một giọt nước đều rơi vào biển cả.

– Đây là bí cảnh sao? Biển bí cảnh sao?

Đại Hắc Cẩu nói nhỏ.

Biển cả cũng bị người khác phát hiện, sau đó tiến hành trực tiếp trên tinh võng

Lập tức, thật nhiều Đế tộc đều xuất động.

Có lẽ có đại cơ duyên tuyệt thế!

Về phần tại sao cơ duyên chủ động đi tìm Lăng Hàn, bọn họ liền mặc kệ.

Tóm lại, Lăng Hàn đạt được cơ duyên đã đủ nhiều, không thể lại tiếp tục nhìn hắn cường đại hơn nữa.

Tốc độ Thánh Nhân nhanh hơn nữa cũng cần thời gian, hiện tại, trong tinh không chỉ có đám người Lăng Hàn nhìn biển cả tới gần.

Có điều thời gian mấy giây qua đi, biển cả đã xuất hiện trong tinh vực Tứ Nguyên tinh, với phạm vi to lớn của biển cả đã nhấn chìm toàn bộ tinh vực.

Tê!

Nhiều tinh vực như vậy, trong đó có bao nhiêu sinh linh, tất cả đều chết hết?

Vô thanh vô tức, nhiều lắm chỉ có một ít người dùng truyền tống trận rời đi, những người khác đều bị biển cả thôn phệ.

Đám người Lăng Hàn nhìn nhau, trong nội tâm sinh ra hàn ý, hơn nữa, phía sau bọn họ là Tứ Nguyên tinh đấy.

Nhưng biển cả ngừng lại, dừng ở cách đám người Lăng Hàn vạn trượng, giống như có sinh mệnh.

Chỉ trong nháy mắt có một bóng người bước ra, xuất hiện trước mặt đám người Lăng Hàn.

Đó là nam tử dáng người cao gầy, một thân trang phục màu đen, trước ngực còn vẽ một con bạch tuộc màu vàng kim nhưng cho người ta cảm giác thần thánh.

– Các vị khỏe.

Nam tử khoảng hai mươi, sinh mệnh chi hỏa chỉ đốt vạn năm nhưng lại có thực lực Thánh Nhân tứ tinh!

Khốn kiếp, lại là Đế tử thượng cổ sao?

Lăng Hàn suy nghĩ, Cát Thiên Thu nói qua, trên đời này có tổng cộng mười hai tên tuyệt địa chi chủ, chẳng lẽ đây là một trong số đó?

Hắn nhìn về phía thanh niên mặc áo đen này, trầm giọng nói:

– Ngươi là ai?

– Ta?

Thanh niên mặc áo đen mỉm cười.

– Ta họ Chương, tên là Chương Ngữ.

– Bạch tuộc!

Hổ Nữu chẹp miệng nói.

– Lại không thể ăn, đặt tên là hải sản làm gì!

Đám người đang ngưng trọng, chỉ một câu nói đã làm bầu không khí xoay chuyển.

– Ngươi lại Đế tộc nào?

Lăng Hàn hỏi.

– Gia phụ Hải Hoàng!

Chương Ngữ mỉm cười.

Hải Hoàng?

Đây cũng là một tên Đại Đế sao?

Hoàng, Đế, Tổ Vương, những từ ngữ này chỉ là đại biểu cho một cảnh giới, mặc dù cũng có người không biết tự lượng sức mình tự xưng Kiếm Đế, Đao Hoàng đều bị người khác đánh chết.

Phạm vào kỵ húy.

– Chương huynh khí thế hùng hổ đến đây, nguyên nhân là vì sao?

Lăng Hàn lạnh lùng nói, đối phương mang biển cả lớn như thế tới, một đường không biết thôn phệ bao nhiêu tinh vực, hắn cần cho sắc mặt tốt hay sao?

Lại nói, nếu như đối phương thuộc về một trong mười hai tuyệt địa, đó là thế lực âm phủ, cũng không cần khách khí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK