Lăng Hàn thì vui vẻ nghe, hiện tại chỉ nhìn tiểu nha đầu, nghe nàng nói chuyện cũng để hắn tràn đầy hạnh phúc.
-... Ai da, nhiều lần ta kém chút chết rồi, ô ô ô, ngươi cái xú gia hỏa này lại không bồi ở bên người ta.
Tiểu nha đầu một bên chen ở trong ngực Lăng Hàn, một bên quở trách hắn, vung lấy kiều nhi.
Hai người khanh khanh ta ta, căn bản không có chú ý tới Bỉ Khâu Thiên Tôn.
Bỉ Khâu Thiên Tôn không khỏi lộ ra vẻ bất mãn, ta hảo tâm thay ngươi ra mặt, ngươi đây là thái độ gì? Nàng nặng nề ho khan một chút, chấn động ra Thiên Tôn chi lực.
Lúc này Lăng Hàn, Hổ Nữu mới bừng tỉnh, Hổ Nữu bất mãn nói:
- Lão ni cô, không thấy Nữu đang nói chuyện với Lăng Hàn sao?
Nàng cho tới bây giờ không có bái Bỉ Khâu Thiên Tôn là sư, thái độ một mực như thế, không tính là ngỗ nghịch.
Bỉ Khâu Thiên Tôn sớm đã quen dáng dấp của nàng, chính là vì tâm linh của tiểu nha đầu tinh khiết sáng long lanh, mới có thể ở mặt tu luyện tinh tiến như thế, nếu không lấy thiên phú của nàng nhiều nhất chỉ có thể trở thành Nhất Bộ.
Nàng khó chịu là Lăng Hàn, trầm giọng nói:
- Tiểu tử, bản tôn bảo ngươi dập đầu bồi tội với Hà đạo hữu.
- Không được!
Lăng Hàn còn không có biểu đạt, Hổ Nữu trước hết nhảy ra, nàng rất hiểu rõ Lăng Hàn, tuyệt không có khả năng chịu nhục nhã như vậy.
Nữ Hoàng cũng điềm nhiên nói:
- Lão ni cô, ngươi quá mức rồi!
Da mặt của Bỉ Khâu Thiên Tôn run rẩy một chút, lão ni cô? Mặc dù nàng đạo hiệu là Bỉ Khâu, lại cùng Phật gia không có chút quan hệ nào, lại dám bảo nàng Lão ni cô? Hổ Nữu còn chưa tính, như thế nào nữ tử này cũng như thế?
Nàng là Tứ Bộ Thiên Tôn a, làm sao Nhất Bộ Thiên Tôn dám bất kính với nàng như thế?
- Lớn mật!
Nàng trừng mắt, lưu chuyển ra sát khí vô tận.
Lăng Hàn khoát khoát tay nói:
- Tiền bối, ngươi có thể thay vãn bối ra mặt, vãn bối cảm kích. Bất quá, vãn bối là tuyệt đối không cúi đầu với lão súc sinh chỉ biết ỷ lớn hiếp nhỏ.
Câu nói này dĩ nhiên để Bỉ Khâu Thiên Tôn khó chịu, cũng làm cho Hà Lập Quần tức điên miệng, bất quá, đây cũng là hắn muốn.
Hà Lập Quần đối với tính tình của Lăng Hàn có thể nói đã rõ như lòng bàn tay, biết hắn không có khả năng cúi đầu trước mình, bởi vậy cố ý lui một bước, cứ như vậy, liền thành Lăng Hàn không biết tốt xấu, Bỉ Khâu Thiên Tôn còn không biết xấu hổ ra mặt sao?
- Tiểu tử, ngươi quá mức!
Bỉ Khâu Thiên Tôn bất mãn nói, nàng vốn bất mãn Hổ Nữu có tình ý với Lăng Hàn, cho rằng Lăng Hàn không xứng, thứ hai người tu luyện hẳn nên đặt toàn bộ tinh lực ở tu luyện, há có thể lưu luyến nhi nữ tư tình như thế.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
- Tiền bối hảo ý, tha thứ khó tòng mệnh. Việc này, tiền bối không cần quản.
Bỉ Khâu Thiên Tôn tức giận đến lông mày trực nhảy, chỉ là Nhất Bộ Thiên Tôn làm sao dám cuồng như thế? Hắn là ăn chắc mình vì Hổ Nữu liền nhất định sẽ thay hắn ngăn lại Hà Lập Quần? Hừ, Lăng Hàn chết cũng tốt, như vậy Hổ Nữu không cần vì nam nhân thúi như vậy thần hồn điên đảo.
Nàng đưa tay vung lên:
- Tốt, bản tôn liền mặc kệ chuyện của các ngươi.
Hà Lập Quần không khỏi lộ ra nụ cười đắc ý, từ hắn nhượng bộ bước đầu tiên, liền đã đào hố cho Bỉ Khâu Thiên Tôn, ăn chắc Lăng Hàn chính là người không chịu thua.
Hắn tiến lên trước một bước:
- Lăng Hàn, cơ hội đã cho ngươi, nhưng ngươi không có bắt lấy, quá ngu.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Hà Lập Quần, ngươi cho rằng mình nắm chắc phần thắng?
Hà Lập Quần cười lạnh:
- Bản tôn không tin, dưới tình huống như vậy ngươi còn có thể xoay người.
- Vậy ngươi liền phóng ngựa đến đây đi, xem ta trấn sát ngươi như thế nào.
Lăng Hàn từ tốn nói.
- Bản tôn cũng phải thử một chút, ngươi làm sao trấn sát bản tôn.
Hà Lập Quần nhanh chân đi về phía Lăng Hàn, có một vị Tứ Bộ khác ở đây, hắn nhất định phải lấy thế lôi đình vạn quân diệt Lăng Hàn, miễn sinh hậu hoạn.
Hôm nay, Lăng Hàn nhất định phải chết.
Lăng Hàn mỉm cười, lấy ra tín phù mà Sở Hạo cho hắn ra, thần ý khóa chặt Hà Lập Quần, sau đó ném tín phù ra ngoài, đánh tới Hà Lập Quần.
Lập tức, tín phù phát sáng, bắn ra khí tức vô cùng cường đại.
Quang mang ngưng tụ, hóa thành một nắm đấm, sau đó oanh kích về phía Hà Lập Quần.
Hà Lập Quần sợ hãi, một kích này quá kinh khủng, khí tức lưu chuyển ra kia tuyệt không phải Tứ Bộ, mà là Ngũ Bộ, không, thậm chí có khả năng Lục Bộ.
Một kích này... Hắn ngăn không được, thậm chí không có tư cách đi cản, chỉ có thể trốn.
Hắn vội vàng xoay người chạy, sợ chậm một chút liền vạn kiếp bất phục.
Bất quá cái này chính là thủ bút CủA Sở Hạo, tương đương với Lục Bộ Thiên Tôn xuất thủ, mặc dù chỉ có uy lực của Ngũ Bộ, nhưng lại là Tứ Bộ có thể đối kháng sao?
Oanh, lực lượng kinh khủng trào lên, nắm đấm đã nện vào trên thân Hà Lập Quần, lập tức, Hà Lập Quần liền chia năm xẻ bảy.
Ở trước mặt lực lượng của Ngũ Bộ Thiên Tôn, Tứ Bộ chính là cặn bã.
Vì cái gì đám người Lâm U Liên ở Tứ Bộ lâu như vậy, cố nhiên là bởi vì bọn hắn cất bước quá cao, tránh không được phải chậm lại tích lũy một chút, đồng thời cũng là bởi vì Ngũ Bộ cùng Tứ Bộ chênh lệch quá xa.
Mạnh như Hà Lập Quần lại như thế nào, dưới một kích, hôi phi yên diệt.
Con mắt của Bỉ Khâu Thiên Tôn mở to, nàng có tự mình hiểu lấy, nếu một kích này đánh vào trên người nàng, như vậy kết quả của nàng khẳng định cũng giống như Hà Lập Quần, chết đến mức không thể chết lại.
Đường đường Tứ Bộ Thiên Tôn, cứ như vậy treo.
Kết quả này ai có thể nghĩ được?
Tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm, Hà Vũ Phong càng không hoàn hồn, cha của mình cứ như vậy treo?
- Hà Vũ Phong, tới phiên ngươi!
Lăng Hàn nhanh chân mà đi, nhổ cỏ tận gốc, hắn cũng không phải người không quả quyết, nếu lần này thả Hà Vũ Phong chạy, có trời mới biết một Nhị Bộ Thiên Tôn có thể tạo thành phiền phức lớn cỡ nào.
Hà Vũ Phong cắn răng, đột nhiên quay đầu bỏ chạy, một cái Nữ Hoàng cũng đủ để cùng hắn đánh ngang tay, lại thêm Lăng Hàn cùng Hổ Nữu, hắn không cho rằng mình có phần thắng gì, cái này vẫn là dưới tình huống Bỉ Khâu Thiên Tôn không xuất thủ.
Lăng Hàn lắc đầu, tay phải tìm tòi, hóa thành một đại thủ ngập trời, tuỳ tiện liền trấn áp Hà Vũ Phong.
Lăng Hàn từ tốn nói:
- Hà Vũ Phong, bằng tâm mà nói, ta là người không muốn gây chuyện?