Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một mâu giết địch, việc này cũng không khoa trương, nhưng một kích biến người ta thành thây khô, chuyện này thập phần quỷ dị.

- Lớn mật!

Tất cả mọi người hét lớn.

Thiết giáp nhân chấp mâu trong tay, lạnh lùng nhìn mọi người.

Toàn thân của hắn bao phủ trong khôi giáp, còn không thể nhìn thấy mắt và tóc, thân hình thiết giáp nhân thập phần cao lớn, hắn đứng đó còn gây ra áp lực khủng bố lên mọi người.

Mọi người ở đây cho rằng hắn không dám chủ động xuất kích, lại không ngờ thiết giáp nhân bước lên một bước, hắn xông về phía mọi người ới tốc độ kinh người, mũi thương đâm thẳng vào Lăng Hàn.

Không có biện pháp, hắn đứng trước nhất.

Lăng Hàn không sợ, hắn đánh ra một quyền ẩn chứa màn sáng tinh thần, hắn đối chiến với chiến mâu.

Bành!

Một kích đánh vào chiến mâu, mũi mâu sinh ra hỏa diễm đáng sợ, còn có năng lượng tầng thứ cao sôi trào.

Thân thể Lăng Hàn lảo đảo, hắn lui về sau vài bước, lực lượng của thiết giáp nhân còn hơn hắn.

- Không gì hơn thế này!

Đám người Thích Vĩnh Minh, Chung Thiên nói thầm trong lòng, có Lăng Hàn thử nghiệm, kiêng kị của bọn họ giảm đi một nửa, thiết giáp nhân cường đại chính là chiến mâu trong tay hắn, đây là pháp khí quỷ dị có thể hấp thu tinh huyết của người khác.

- Giao Dưỡng Hồn Thạch ra đây!

Vài người xông lên phía trước, tất cả đều tấn công thiết giáp nhân.

Thiết giáp nhân không nói một lời, nó vung chiến mâu phản kích.

Thực lực của thiết giáp nhân khoảng nhị thập tứ trọng thiên, là rất mạnh, nhưng thiên tài thực lực như thế ở lại không ít, bọn họ liên tục vây công, thiết giáp nhân chịu nổi? Sau khi thiết giáp nhân trúng vài trọng kích, trọng giáp trên người hắn rơi xuống.

Ông!

Nhưng mọi người ở đây cho rằng đã hạ được thiết giáp nhân, trên chiến giáp của hắn xuất hiện nhiều đường vân tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Trong nháy mắt, chiến lực của thiết giáp nhân tăng lên rất lớn.

Hắn vung mâu lên, không có người nào dám tranh phong, bọn họ liên tục lui về phía sau.

Uy lực quá mạnh mẽ, có lẽ hiện trường chỉ có lực lượng của Thích Vĩnh Minh mới có thể áp chế hắn, nếu không, cho dù là Chung Thiên cũng không được.

Mọi người đều kinh hãi, dưới giếng cổ xuất hiện hắc giáp nhân có chiến lực vượt qua Sinh Đan đệ nhất nhân trên tinh võng, đây là việc không thể tưởng tượng nổi.

Phải biết rằng, Hắc Thạch môn chỉ là tiểu thế lực Chú Đỉnh mà thôi.

Chẳng lẽ, nơi này có người cố ý bố trí?

Không đúng không đúng, Cát Cổ Thánh Nhân nhúng tay chuyện này là việc thiên hạ đều biết, ai dám động tay chân vào việc của Thánh Nhân?

Nói cách khác, thiết giáp nhân vẫn ở dưới giếng cổ, bởi vì Dưỡng Hồn Thạch cho nên mới bị mọi người phát hiện.

Kỳ quái, có được chiến lực cường đại như vậy, tại sao nó ở lại nơi này?

Thật, với chiến lực như thế, bất cứ Thánh Địa nào cũng tranh thu làm đệ tử, hơn nữa sẽ dùng toàn lực bồi dưỡng.

- Rốt cuộc ngươi là ai?

Chung Thiên quát to.

Thiết giáp nhân không có ý trả lời nhưng hắn thật nghe được, bởi vì một mâu kế tiếp đâm thẳng về phía Chung Thiên.

Oanh, uy lực một kích này chí ít cũng có lực lượng nhị thập bát trọng thiên, Chung Thiên không dám đón đở, hắn nghiêng người tránh né.

Lăng Hàn mở đồng thuật quan sát, sắc mặt của hắn ngưng trọng.

Không thể nào!

Lăng Hàn bộc phát Hỗn Độn Tiên Đan chỉ nhằm vào thiết giáp nhân nhưng không có tác dụng, chiến lực của thiết giáp nhân không bị suy yếu mảy may, nó vẫn có thể đại sát tứ phương.

Quả nhiên!

- Để tiểu tăng ra tay!

Thích Vĩnh Minh đi tới, ông, sau đầu hắn xuất hiện phật quang, toàn thân tỏa ra kim quang sáng ngời, sau đó hắn đánh một chưởng vào thiết giáp nhân.

Ban đầu thiết giáp nhân đang đuổi giết mọi người, nhưng Thích Vĩnh Minh bộc phát kim quang, hắn lập tức quay tới nhắm vào Thích Vĩnh Minh, tuy không nhìn thấy mặt nhưng ai cũng cảm nhận được căm thù mãnh liệt của hắn.

XÍU...UU!

Thiết giáp nhân ra tay tấn công Thích Vĩnh Minh.

Bành!

Đối chiến một kích, thiết giáp nhân bị đánh bay ra ngoài, hắn đâm vào vách động, nhưng vách động thật chắc chắn, bị va chạm mạnh như thế nhưng không thủng lỗ, mà là bắn thiết giáp nhân bay trở về.

Quỷ dị là, thiết giáp nhân lại đứng lên tấn công Thích Vĩnh Minh.

Trong lòng Thích Vĩnh Minh chửi ầm lên.

Tại sao lại nhắm vào ta?

Lăng Hàn có chiến lực kém hắn mười trọng thiên, hắn lại không thể đánh chết, cho dù trọng thương cũng có thể khôi phục, hiện tại thiết giáp nhân cũng thế, rõ ràng chiến lực kém xa hắn, bị đánh bay như vậy nhưng có thể đứng lên tấn công mình.

Ta có thù với cả nhà của ngươi sao?

Thích Vĩnh Minh hét lớn một tiếng, đương nhiên hắn không sợ, hắn xuất chưởng tỏa ra kim quang ấm áp như tắm trong gió xuân.

Hắn rất cường đại, một chưởng này đánh thiết giáp nhân bại lui, thiết giáp nhân như kẻ không có đầu óc, toàn đầy cơ bắp, rõ ràng không địch lại nhưng vẫn chọi cứng với Thích Vĩnh Minh.

Thiết giáp nhân cũng không phải Lăng Hàn, hắn không có Hỗn Độn Tiên Đan hóa giải lực lượng tập kích, sau khi trúng vào trăm chiêu, ầm, mũ giáp của hắn bị đánh bay.

- Cái gì!

Tất cả mọi người kinh hô, không phải bọn họ nhìn thấy một gương mặt xấu xí, mà là không nhìn thấy gì!

Đúng, đó là một đám khí.

Xảy ra chuyện gì?

Chẳng lẽ thiết giáp nhân này nhỏ con nên mới mặc giáp to như thế

Sắc mặt Thích Vĩnh Minh thay đổi:

- Âm hồn!

Hắn xuất thân Phật tộc, hắn có lực cảm ứng âm hồn hơn xa người thường, bởi vậy, hắn nhìn ra kẻ này không phải người lùn, mà là âm hồn điều khiển chiến giáp.

Khó trách, trước kia oanh kích vô dụng, thì ra là âm hồn điều khiển, tự nhiên không sợ chỗ hiểm, không sợ trọng kích.

- Âm hồn!

Mọi người quát lớn, nội tâm nghiêm túc.

Bọn họ đã nghe rất nhiều việc về âm hồn, năm đó trên một tinh cầu có điểm liên thông với âm phủ, có rất nhiều âm hồn xuất hiện, kết quả một vị Thánh Nhân vẫn lạc.

Quá kinh khủng.

Cho nên, vạn nhất nơi này là điểm liên thông thì sao?

Chỉ có Lăng Hàn lạnh nhạt, hắn thông qua địa mạch quan sát, cho dù không đủ tường tận nhưng có một điểm có thể khẳng định, nơi này không liên thông với âm phủ.

Thích Vĩnh Minh hừ một tiếng, hắn xuất kích lần nữa, lại vận dụng Lục Tự Minh Vương Chú, thứ này có hiệu quả khắc chế âm hồn rất mạnh.

Quả nhiên, Lục Tự Minh Vương Chú lại phối hợp thần thông Phật tộc của Thích Vĩnh Minh, thiết giáp nhân không gánh được, nó hóa thành khói đen và bay ra khỏi chiến giáp.

Ba, chiến giáp rơi xuống đất giống như đồng nát sắt vụn.

Tuy, tại sao lại không có Dưỡng Hồn Thạch.

- Dưỡng Hồn Thạch bị âm hồn giấu ở nơi sâu hơn?

- Nơi này không chỉ có một âm hồn?

Tất cả mọi người cau mày, xem ra nơi này có không ít âm hồn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK