Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tất cả mọi người gật đầu.

Đánh lâu như vậy, làm sao có thể nói một câu tản liền tán.

Tất cả mọi người không có trước tiên rời đi, mà dự định nhìn xem tình huống.

Lăng Hàn thì tìm cơ hội đi cầu kiến Chu Hằng, vừa vặn Lâm Tiêu Dương, Sở Hạo cũng có mặt, liền chung một chỗ gặp Lăng Hàn.

- Tiểu tử, ngươi rất không tệ.

Sở Hạo cười nói, lúc đầu hắn kết luận Lăng Hàn chỉ có thể từ bỏ dự định lúc đầu, đi con đường Thiên Tôn phổ thông, không nghĩ tới Lăng Hàn lại cho hắn một kinh hỉ.

- Cảm ơn tiền bối.

Lăng Hàn có chút khom người.

- Xin hỏi ba vị tiền bối, sự kiện lần này là như thế nào?

- Ngươi là hoài nghi, đây là âm mưu của Cuồng Loạn?

Chu Hằng nói ra hoài nghi của Lăng Hàn, hắn trầm ngâm một chút.

- Sự kiện như vậy, ở trong lịch sử cũng không phải là chưa từng xuất hiện, nhưng năng lượng triều dâng không có mãnh liệt như lần này.

- Ta có thể khẳng định, cái này tuyệt không phải hư giả... Chư vị Thất Bộ đại nhân cũng khẳng định điểm ấy.

Hai giới đột nhiên xuất hiện năng lượng triều dâng, ngay cả Lục Bộ Thiên Tôn cũng không thể vượt qua, chuyện này quá trọng đại.

Lăng Hàn mặt dạn mày dày thỉnh giáo tam đại Lục Bộ Thiên Tôn, đây rốt cuộc có phải âm mưu của Cuồng Loạn hay không.

Mấy người Chu Hằng cũng tìm hiểu và kiểm tra, suy nghĩ, nhưng không có nhìn ra chuyện này có địa phương dị dạng gì.

Năng lượng triều dâng không lừa được người, chẳng những mấy Lục Bộ Thiên Tôn bọn hắn thử qua, những Thất Bộ Thiên Tôn kia cũng tự mình xác nhận.

Từ nay về sau, chỉ có Thất Bộ Thiên Tôn mới có thể ở chỗ này cùng Cuồng Loạn trực tiếp khai chiến, mà mặc kệ là Lục Bộ Thiên Tôn hay Cuồng Loạn tạo vật, đều khó có khả năng lại tiến vào nơi này.

Nói cách khác, sau này sẽ là Thất Bộ Thiên Tôn cùng Cuồng Loạn trực tiếp đối kháng, không có sự tình của bất kỳ người nào.

- Trước kia cũng xuất hiện qua tình huống như vậy, nhưng năng lượng triều dâng dài nhất cũng chỉ kéo dài vài ức năm, không có khủng bố như lần này.

Sở Hạo nói.

Chợt nhìn không có vấn đề gì, chỉ là lần này hai giới xung đột quá lợi hại, dẫn đến năng lượng triều dâng chẳng những ngay cả Lục Bộ Thiên Tôn cũng không thể vượt, thậm chí thời gian kéo dài gần như không có cuối cùng.

Nguyên Thế Giới... Thái bình?

Không chỉ mấy người Lăng Hàn, Thiên Tôn khác cũng phân tích, đang tự hỏi, nhưng mặc cho mọi người nghĩ nát óc, cũng không cảm thấy đây là âm mưu của Cuồng Loạn, có lẽ, thời gian thái bình thực sự tiến đến.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là những Thất Bộ Thiên Tôn kia ngăn cản được Cuồng Loạn, nếu không bản thân Cuồng Loạn liền là mối họa lớn nhất.

Lăng Hàn rời đi, tiếp xuống tự nhiên là sự tình cân nhắc đi con đường nào.

Lấy con đường tu luyện của hắn cùng Nữ Hoàng, trước Nhị Bộ ngược lại là không quan trọng tu luyện ở nơi nào, này chủ yếu chính là lớn mạnh bản thân, vô luận là ở vị diện nào tu luyện cũng không sai biệt lắm.

Cho nên, hiện tại bọn hắn hoàn toàn có thể chạy khắp Nguyên Thế Giới, du sơn ngoạn thủy, hưởng thụ một chút thời gian thái bình khó được.

Nhưng mà lưu ở nơi này, làm sao cũng có thể để tốc độ tu luyện tăng lên một chút, dù sao đây là vị diện siêu cao cấp duy nhất, lại nói, Lăng Hàn đã đưa thân nhân đến nơi này, cũng không có lý do phải về Tiên vực.

Lăng Hàn quyết định ẩn cư một đoạn thời gian, nhìn xem nữ nhi lớn lên, đây là tâm nguyện lớn nhất của hắn hiện tại.

Chúng nữ đương nhiên sẽ không phản đối, thế là, Lăng Hàn về tới vị trí của phụ mẫu, bắt đầu sinh hoạt ẩn cư.

Thời điểm vợ chồng Lăng Đông Hành biết được Lăng Hàn sinh một nữ nhi bảo bối, cũng mừng thay cho hắn, thậm chí so với hắn còn muốn sủng ái nha đầu này hơn, cả ngày đều ôm vào trong ngực không bỏ ra được.

Sau đó, chính là một chuyện vô cùng quan trọng.

Đặt tên cho nha đầu này.

Lăng Hàn bị trực tiếp tước đoạt quyền lấy tên, nhìn xem những phi cầm tẩu thú đi theo hắn kia, mỗi một cái đều là cái tên gì a? Nếu để cho gia hỏa này đặt tên, đoán chừng về sau sẽ bị tiểu nha đầu vẽ vòng tròn nguyền rủa.

Cái này khiến Lăng Hàn phiền muộn, kéo lấy Đại Hắc Cẩu đi uống rượu, trực tiếp rót nó thành chó chết, say vài ngày.

Đám người thương lượng, quyết định lấy tên cho tiểu nha đầu là Lăng Hi.

Lăng Hàn nguyên bản không vui vẻ, nhưng suy nghĩ một chút, danh tự chỉ là một danh hiệu mà thôi, có phải hắn đặt hay không lại có quan hệ gì, tỉ như hắn cao hứng, hoàn toàn có thể lấy cho nữ nhi cái nhũ danh là Bảo Bảo gì đó.

Hắn buông xuống hết thảy, theo ở bên cạnh nữ nhi, một bên cũng tiếp tục cố gắng, hi vọng có thể có nhiều dòng dõi hơn, nhưng loại chuyện này thực sự là không vội vàng được.

Lăng Hi lớn lên rất chậm, người khác vài chục năm liền trưởng thành đại cô nương, nhưng nàng vài chục năm lại như cũ vẫn không khác lúc sinh ra quá nhiều, vẫn bú sữa, cũng không biết nói, chỉ y y nha nha gọi.

Lăng Hàn không khỏi đổ mồ hôi:

- Chúng ta sẽ không sinh ra một ngốc nữu chứ?

Kết quả, chẳng những chúng nữ đều lườm hắn, ngay cả vợ chồng Lăng Đông Hành cũng cho hắn mấy tát, có phụ thân nói nữ nhi mình như vậy sao?

Đây cũng là Lăng Hàn quá nóng lòng, mặc dù hắn không muốn nhìn thấy nữ nhi trưởng thành nhanh như vậy, nhưng vài chục năm cơ hồ không có lớn lên một chút, cái này tự nhiên làm cho trong lòng hắn có chút lo lắng.

Cũng quá chậm đi.


Bất quá, Lăng Hi vẫn đang từ từ lớn lên.


Ba mươi năm qua đi, nàng rốt cục nha nha học nói, đáng yêu đến không được, hơn một trăm năm sau, nàng trưởng thành tiểu hài ba bốn tuổi, càng như Tinh Linh đáng yêu động lòng người.


Lăng gia từ trên xuống dưới đều cực kỳ yêu thương tiểu công chúa này, thậm chí Chu Hằng, Sở Hạo cũng tới qua một lần, sau khi thấy tiểu nha đầu, liền muốn dành cho cháu của mình, kết quả bị Lăng Hàn thẳng thừng từ chối.


Khác biệt Lăng Kiến Tuyết khi còn bé, Lăng Hi nhu thuận, điềm đạm đến kinh người, từ nhỏ đã có phong thái đại gia khuê tú, để tất cả mọi người tán dương, về sau khẳng định là hiền thê lương mẫu, để Lăng Hàn ăn dấm, thật muốn bóp chết tiểu tử thúi nào muốn bắt cóc nữ nhi của mình.


Hắn ẩn cư ở đây, nhưng trên đời này không có tường nào gió không lọt qua được, lại nói, địa phương có hắn chính là Thánh Địa, địa phương nhỏ này cũng dần dần phát triển, danh tự vang dội.


Một tòa thành thị hình thức ban đầu xuất hiện, trải qua đám người thương nghị, nơi này được lần nữa mệnh danh là Lăng thành.


Phong Phá Vân, Mộ Dung Thanh, Vũ Hoàng đều lần lượt ra ngoài du lịch, nhưng chỉ cần có Lăng Hàn tọa trấn, cái kia còn có cái gì không yên lòng?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK