Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửu Đỉnh hợp nhất là đặc quyền của Đế tử Đế nữ, không hoàn thành một bước này, cho dù là Đế tử Đế nữ cũng bị thu hồi thân phận.

Nhưng muốn thành Đế cần phải dựa vào bản thân mình hoàn thành Cửu Đỉnh hợp nhất, đây cũng là nguyên nhân Đế tộc không xuất hiện Tổ Vương thứ hai.

Nhưng bây giờ, một thổ dân mượn dùng lực lượng thiên địa trợ giúp hoàn thành Cửu Đỉnh hợp nhất.

Đây là khái niệm gì?

Người này có tư cách nhìn thấy đế lộ!

Hơn nữa, thể thuật cùng bí lực dung hợp vượt qua lực lượng tứ thập trọng thiên, chỉ chiến tích này đủ vượt qua không ít Đại Đế.

Kẻ này thật nghịch thiên.

- Không có đáng sợ như vậy, Đại Đế đều xuất thân thấp kém, thiếu tài nguyên và công pháp, cho nên không tu thể thuật, nếu không vượt qua lực lượng tứ thập trọng thiên cũng không nói chơi.

- Đúng đấy, nghe nói có chút Tổ Vương khi còn trẻ có lực lượng nguyên thủy đạt tới tam thập bát trọng thiên, thậm chí tam thập cửu trọng thiên, còn mạnh hơn đám thổ dân này quá nhiều.

- Không nói ai khác, mượn thế hệ hoàng kim mà nói, người tu luyện thể thuật không kém gì hắn.

- Đúng vậy, nếu không có có tiềm lực vượt qua rất nhiều Tổ Vương, tại sao những người này được gọi là thế hệ hoàng kim chứ.

Tất cả mọi người đều cảm thán, tất cả mọi người không muốn thừa nhận nhưng nội tâm lại thừa nhận, có lẽ Dịch Thiên Hồng chính là Sinh Đan cảnh đệ nhất nhân, cho dù là Lăng Hàn cũng không cách nào địch nổi.

- Làm người hầu của ta sẽ không ủy khuất ngươi.

Dịch Thiên Hồng nói ra, hắn bước chậm về phía Lăng Hàn:

- Ta là người sẽ trở thành Tổ Vương, có thể làm tôi tớ cho ta, ngươi sẽ có thể lưu danh muôn đời, đây là thời khắc đỉnh phong trong đời của ngươi.

Lời này làm tất cả mọi người hừ lạnh ngươi chỉ là Sinh Đan cảnh đệ nhất nhân, không nên quên còn có thế hệ hoàng kim đấy.

Dịch Thiên Hồng đi tới trước mặt Lăng Hàn, hắn vươn người tới muốn đánh Lăng Hàn chịu phục.

- Bộc con em ngươi!

Lăng Hàn hét lớn một tiếng, hắn tấn công Dịch Thiên Hồng.

Khốn kiếp, ta chỉ vận dụng thể thuật, ngươi trên lực lượng áp chế ta ba phần thì đắc ý cái rắm!

- Gian ngoan mất linh!

Dịch Thiên Hồng cười lạnh, hắn muốn hóa giải thủ đoạn của Lăng Hàn.

Hai người giao phong ngắn ngủi, lực lượng ai mạnh hơn thì người đó sẽ thắng.

Tay hắn đánh tới, Dịch Thiên Hồng biến sắc.

Gặp quỷ rồi, tại sao lực lượng đối phương mạnh như thế.

Hắn vừa nghĩ tới đây đã bị Lăng Hàn đánh nằm trên mặt đất.

Bành!

Ngay sau đó hắn xoay tròn một trăm tám mươi độ trên không trung, thân thể lại rơi xuống mặt đất.

Bành bành bành, Lăng Hàn biến Dịch Thiên Hồng thành đống cát, hắn không ngừng tấn công.

Trời ơi!

Tất cả mọi người ngây người khi thấy cảnh này.

Ồ, không phải nói đây là Sinh Đan đệ nhất nhân sao? Hiện tại xảy ra chuyện gì? Vì sao hắn bị đánh như chó chết?

- Chúng ta bị hoa mắt sao?

- Không, không phải hoa mắt, Dịch Thiên Hồng thật sự bị Lăng Hàn hành hạ.

- Trời ơi, lực lượng Dịch Thiên Hồng vượt qua tứ thập trọng thiên, đây là đạo hạm ngay cả Đế tử thiêu đốt đế huyết cũng không chạm tới, hiện tại có người chà đạp hắn?

- Lăng Hàn... Quá mạnh mẽ!

- Sát thủ Đế tử chân chính, quả thực hành hạ Đế tử dễ dàng.

Sau khi khiếp sợ qua đi, mọi người tỉnh táo lại.

Sau đó quay lại vấn đề chính, Lăng Hàn mạnh đến mức nào?

- Dịch Thiên Hồng có lực lượng tứ thập nhị trọng thiên, cho nên, Lăng Hàn khẳng định còn mạnh hơn.

- Có thể dễ dàng hành hạ đối thủ như vậy, ít nhất cũng cần lực lượng ba trọng thiên áp chế.

- Trời ơi, tứ thập ngũ trọng thiên?

Nghĩ đến con số đáng sợ này, tất cả mọi người kinh ngạc không nói thành lời.

Đây là độ cao sinh linh có thể đạt tới hay sao?

Bành bành bành, Lăng Hàn liên tục tấn công, tên khốn kiếp này dám bảo thu hắn làm nô bộc.

Đại Hắc Cẩu tán thưởng:

- Tiểu Hàn tử là hảo thủ trang bức.

- Chỉ giáo cho?

Tiểu Thanh Long học hỏi.

- Ngươi xem, tiểu Hàn tử trước tiên giả vờ cố ý yếu thế, sau đó cho tên Dịch tiểu quỷ nếm chút ngon ngọt, tự nói tự họa, nói ra toàn bộ thực lực của mình và đưa tới mọi người sợ hãi thán phục, mặc cảm. Nhưng vào lúc này, tiểu Hàn tử đột nhiên nhảy ra hành hạ Dịch tiểu quỷ, hiệu quả trái ngược mạnh như vậy, làm sao có thể không rung động toàn trường?

Đại Hắc Cẩu liên tục tán thưởng.

- Ah, giả heo ăn thịt hổ.

Tiểu Thanh Long hiểu:

- Đầu tiên nâng địch nhân lên cao, sau đó lại tiêu diệt dễ dàng.

- Trẻ nhỏ dễ dạy.

Đại Hắc Cẩu gật đầu, sau đó nhìn sang bốn phía, nói:

- Đúng rồi, vừa rồi các ngươi còn nói muốn khiêu chiến tiểu Hàn tử mà?

Khiêu chiến cái đầu ngươi.

Đám thổ dân nhìn Lăng Hàn liên tục hành hạ Dịch Thiên Hồng, mọi người gian nan nuốt nước bọt, ngay sau đó đều lắc đầu.

Nếu thay đổi chính mình, khẳng định sẽ bị đánh thành bánh thịt.

Lăng Hàn đánh một lúc, sau khi cảm thấy không thú vị mới tiện tay ném Dịch Thiên Hồng trên mặt đất và quay về.

Toàn trường yên tĩnh.

Thời điểm nhìn Dịch Thiên Hồng nằm trên mặt đất như chó chết, mỗi người đều suy nghĩ, gia hỏa này còn tiếp tục đánh nhau hay không, dù sao đây là quái vật có lực lượng vượt qua tứ thập nhị trọng thiên.

Đừng nói thổ dân hoảng sợ, cho dù là người đến từ bên ngoài cũng lo lắng.

Lăng Hàn quá mạnh mẽ, mạnh đến mức bọn họ chỉ có thể nhìn lên.

Đối với người có ý chí truy cầu đế lộ, bọn họ nản lòng thoái chí.

Cạnh tranh với quái vật như thế, mình có thể thắng hay không?

Bọn họ không sinh ra cùng thời kỳ với thế hệ hoàng kim, không bị những thiên tài khủng bố kia thống trị, nhưng bây giờ lại sinh ra một Lăng Hàn yêu nghiệt hoàn toàn không thua kém, thậm chí còn mạnh hơn, bọn họ có cảm giác tuyệt vọng.

Ý chí chiến đấu, về sau còn có ý chí chiến đấu hay không?

Nội tâm bọn họ rung động khó kiềm chế, có cạnh tranh mới có sức sống, Lăng Hàn mạnh đến mức bọn họ không thể cạnh tranh.

-... Không cần để ở trong lòng, Lăng Hàn chỉ kiêm tu thể thuật cho nên lực lượng mới có thể mạnh như vậy!

Có người xốc lại tinh thần.

- Đúng vậy, chỉ cần tiến vào Chân Ngã cảnh, ưu thế thể thuật sẽ giảm mạnh, đến cuối cùng sẽ ít có tác dụng.

- Hiện tại không bằng, không có nghĩa về sau cũng không bằng!

Các Đế tử động viên lẫn nhau, cũng miễn cưỡng khôi phục mấy phần tin tưởng, nhưng bọn họ biết rõ việc này đơn giản như thế sao? Nếu thể thuật vô dụng, tại sao tất cả Đế tộc dốc toàn lực một tộc bồi dưỡng một Đế tử?

Nó rất trọng yếu, phi thường trọng yếu.

Đôi mắt Trì Mộng Hàm sáng lên, nàng biết rõ Lăng Hàn phi phàm, nhưng không ngờ hắn mạnh như vậy.

- Tỷ, nếu ngươi không tranh thủ ra tay, tỷ sẽ chuồn mất.

Tiểu la lỵ tóc bạc xuất hiện, nàng nói nhỏ bên tai Trì Mộng Hàm.

Trì Mộng Hàm trợn mắt nhìn đối phương nhưng trong lòng lại rung động

Tiệc tối cử hành đến nơi đây, hiện tại trời đã khuya, không có người nào còn tâm tư luận đạo, người mạnh nhất đã thua, lưu lại đây làm gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK