Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4769 : Biển Máu Sính Uy


Quá kinh khủng.


Vô số lực lượng Thánh Nhân, Tôn Giả gia nhập chiến đấu, đây là việc làm người ta đau đầu, mà càng đáng sợ chính là, những thứ này giết không chết, cho nên càng làm người ta tuyệt vọng.


Thế thì còn đánh như thế nào?


Ngươi giết chết bọn họ một vạn lần, bọn họ cũng có thể phục sinh một vạn lần, căn bản là giết không chết.


– Trên đời này không có chuyện khó giải như thế.


Lăng Hàn ở bên dưới nói:


– Ta tin tưởng, năng lực “phục sinh” của âm hà có hạn.


– Nhưng vấn đề là, dù chỉ phục sinh hai ba lần cũng đủ làm đầu của ngươi to như cái đấu.


Đinh Thụ cau mày nói.


Đúng vậy, đó là vấn đề lớn, hơn nữa, không biết cực hạn phục sinh của âm hà như thế nào, làm cho người ta không có nắm chắc, như thế càng làm người ta tuyệt vọng.


Oanh!


Trong tinh không, kịch chiến vẫn còn tiếp tục.


Vị Thánh Nhân thúc dục Đế binh đại khai sát giới, Đế binh phát uy không có đối thủ, người chèo thuyền bị đánh tan nát, dường như âm hà có sinh mệnh sống lại, nó không ngừng phục sinh.


Nhưng Đế binh sống lại thời gian có hạn, rất nhanh, tên Thánh Nhân kia không chịu nổi và rút lui.


Hắn vừa lui xuống, có người thúc dục Đế binh thay thế!


Còn tốt, một Thánh Nhân khác cũng quét ngang tất cả.


Nhưng mà đại quân âm hồn ngóc đầu trở lại, có Âm Thánh cũng sử dụng Đế binh lao tới đại chiến, cảnh tượng khủng bố vô biên.


Trận giáp lá cà mở ra, tình thế càng nigày càng ác liệt.


Lần này, âm hồn có viện quân, người chèo thuyền trong âm hà đáng sợ không gì sánh bằng, đều là Thánh Nhân và Tôn Giả, bọn họ liên thủ có thể ápe chế dương gian, hơn nữa còn có thể phản công rất mạnh.


May mắn dương gian có nhiều Đế binh, các Đế binh thay nhau sống lại còn có thể ổn định cục diện.


Odanh, đúng lúc này, hư không vỡ ra, chỉ thấy biển máu xuất hiện.


– Khốn kiếp!


Lăng Hàn cũng phải nói tục.


Không phải chứ!


Trì Mộng Hàm há hốc mồm, nàng cũng cực kỳ sợ hãi.


Nàng không xa lạ gì huyết hải, lúc trước ba đại Thánh Nhân liên thủ mang theo Đế binh đi vào, kết quả trong biển máu có Thánh Nhân thi vô tận đuổi bọn họ ra ngoài.


Về sau thật nhiều Đế tộc liên thủ mang theo Đế binh xông vào nhưng vô dụng, cuối cùng cũng chật vật rời đi.


Tại sao lúc mấu chốt lại có biển máu tham gia náo nhiệt.


Lăng Hàn lại nghĩ tới Cửu Hoa Âm Thánh từ nói, bọn họ đều là quân cờ, khác biệt ở chỗ Thánh Nhân dương gian vẫn không biết mình là quân cờ.


Đối với Đế tộc mà nói, bọn họ không xa lạ gì huyết hải, tất cả Thánh Nhân khiếp sợ không gì sánh được.


Xong đời, nếu Thánh Nhân thi trong biển máu cũng gia nhập chiến đấu, hơn nữa còn trợ giúp âm hồn, vậy bọn họ trừ chạy tán loạn ra, làm sao đánh tiếp bây giờ?


Va chạm?


Đúng là có khả năng ngăn cản âm hồn tại nơi này, nhưng Thánh Nhân nơi này sẽ chết đi bảy tám phần.


Liền hỏi, có mấy Thánh Nhân có giác ngộ lớn như thế, bảo bọn họ hi sinh chính mình?


Biển máu sôi trào, hưu hưu hưu, từng bóng người gia nhập chiến đấu, mà mục tiêu công kích của bọn chúng chính là Thánh Nhân dương gian.


Xong đời.


Thấy cảnh này, tất cả mọi người lâm vào tuyệt vọng.


Trong hai tuyệt địa này ẩn chứa lượng lớn Thánh Nhân thi, hiện tại những Thánh Nhân thi này cùng “sống lại”, bị Đế binh đánh nổ còn có thể sống lại, có người nào chịu nổi?


Chiến ý của tất cả mọi người giảm mạnh, cho dù là các Thánh Nhân cũng không có lòng ham chiến.


Có thể thấy rõ ràng, Thánh Nhân, Tôn Giả tạo thành trận tuyến đang tan vỡ, mà lượng lớn âm hồn nhân cơ hội giết ra, cũng lao vào ba mươi ba viên tinh cầu.


Chỉ cần đánh nát những tinh cầu này, trận thế tự giải, như vậy, âm hồn có thể tiến quân thần tốc.


Trong thời điểm như thế, Lăng Hàn còn xuất hiện một tia hiếu kì.


Âm hồn còn có biển máu, trong âm hà có Thánh Nhân, Tôn Giả trợ giúp, những cường giả này xuất thủ, như vậy Đế tộc liên thủ cũng chỉ có thể miễn cưỡng đối kháng, vậy âm hồn bình thường làm gì?


Đại trận hiện tại tối đa vây quanh cấp bậc Giáo Chủ, Tôn Giả có thể cố sức phá vỡ vòng vây, đối với đại quân âm phủ mà nói, số lượng cường giả của bọn chúng đủ quét ngang thiên hạ, cần gì quan tâm tới nhiều tiểu tốt như thế?


Trước đó Cửu Hoa Âm Thánh đã nói, đây là một lần đánh cờ, các âm hồn bình thường chính là tiểu tốt, cho nên, tiểu tốt cũng có tác dụng đặc biệt của tiểu tốt.


– Tiểu Hàn tử, chúng ta nên rút lui!


Đại Hắc Cẩu kêu lên.


Lăng Hàn gật đầu, thật sự nên rút lui, liên quân âm phủ xung kích, phòng tuyến của các Thánh Nhân tạo ra sẽ tan vỡ, hơn nữa những Thánh Nhân này đã không còn chiến ý, cho nên, phòng tuyến tan vỡ sẽ nhanh hơn.


– Rút lui! Rút lui!


Các Thánh Nhân phát ra mệnh lệnh rút lui, hiện tại đại quân âm hồn đã thế không thể đỡ, huyết chiến tại nơi này chỉ tiêu hao sinh lực.


Lập tức, truyền tống trận mở ra, mọi người rút lui nhanh như tia chớp.


Lăng Hàn cũng ném ra trận cơ, bạch quang bao phủ, bọn họ nhanh chóng rời đi.


Thời điểm bọn họ xuất hiện đã cách Sơn Hải Thiên rất xa.


Nhưng dù cho cách xa như vậy, bọn họ vẫn có thể nhìn thấy đại chiến trong tinh không, ánh sáng vô tận nhấp nháy, có dư âm năng lượng phát ra và hóa thành phong bạo đáng sợ.


Oanh!


Trên bầu trời, bỗng nhiên có một chùm sáng cực kỳ chói mắt làm người ta không mở mắt ra được.


– Có một tinh cầu bị đánh nổ.


Lăng Hàn trầm giọng nói.


– Ai!


Tất cả mọi người đều thở dài, tình thế chuyển biến quá đột ngột, có ai nghĩ âm hồn còn có viện quân?


Một tinh cầu bị đánh nổ, trận pháp sẽ bị phá, từ nay về sau, âm hồn có thể tiến quân thần tốc không ai cản nổi.


Lăng Hàn cười khổ, hắn còn muốn thái binh?


Trong Nguyên thế giới có Cuồng Loạn muốn nuốt hết vị diện, diệt tận thương sinh, vốn cho rằng chạy ra ngoài này sẽ yên tĩnh, nhưng ngày tháng bình an không duy trì bao lâu lại xuất hiện âm hồn tàn phá bừa bãi.


Sinh linh và âm hồn không thể cùng tồn tại với nhau, cho nên, đây là cục diện khó giải.


Trong lịch sử nói tới thời kì hắc ám chính là chỉ âm hồn xâm lấn sao?


Như vậy, trong thời khắc này sẽ có Đại Đế xuất thế bình định thiên hạ.


Oanh! Oanh! Oanh!


Trên bầu trời có ánh sáng sinh ra, lại một viên tinh cầu nổ tung, nó tỏa ra hào quang chói mắt, có một loại mỹ cảm khó nói thành lời, nhưng mọi người cũng chỉ có hàn ý, liên quân âm hồn thế không thể đỡ, bọn chúng tàn phá bừa bãi như thế, trên đời này có chỗ cho sinh linh dung thân hay sao?


Sau đó sẽ tiến vào thời kỳ hắc ám sao?


Ầm ầm, hiện tại lại có tinh cầu nổ tung, mỗi người đều im lặng, không ai có hứng thú nói chuyện.


– Ha ha, các ngươi còn chưa tuyệt vọng sao!


Một giọng nói vang lên trong thức hải mọi người, đột nhiên trên bầu trời xuất hiện một tiểu hòa thượng.


Nói là tiểu hòa thượng là vì hắn quá trẻ tuổi, hắn chỉ khoảng mười lăm mười sáu tuổi, nhưng mà thân thể của hắn không nhỏ chút nào, thậm chí cái đầu trọc của hắn lớn như mặt trời.


Tiểu hòa thượng xuất thủ, bàn tay trái đánh vào biển máu, tay phải đánh vào âm hà, hắn muốn đánh lật úp hai nơi này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK