Dù tất cả mọi người tinh tường, hiện tại không có một Thất Bộ Thiên Tôn nào có thể rãnh tay, từ Ngoại Vực chiến trường trở về, nhưng Thất Bộ Thiên Tôn miễn là còn sống, ai dám quấy nhiễu đạo tràng của bọn họ?
Sau khi hết thảy dàn xếp lại, Lăng Hàn bắt đầu bế quan tu luyện.
Đã không cách nào thu hoạch được càng nhiều Thiên Tôn ký hiệu, vậy hắn cũng chỉ có thể dùng thời gian dài đến đề thăng tốc độ tu luyện.
Thời gian trôi qua rất nhanh, rất nhanh liền là một trăm triệu năm qua đi.
Đối với Thiên Tôn mà nói, một trăm triệu năm kỳ thật không dài, thậm chí đối với Tiên Vương mà nói, cái này kỳ thật cũng chỉ có thể xem như hơi thêm chút thời gian.
Nhưng mà, trong một trăm triệu năm này lại phát sinh rất nhiều đại sự.
Đại lượng Thiên Tôn bị tàn sát, bởi vì Thiên Tôn ký hiệu, nhấc lên một trận săn giết đối với Thiên Tôn, đừng nói Tứ Bộ, Ngũ Bộ, thậm chí Lục Bộ Thiên Tôn cũng gặp phải nguy hiểm.
Đây cũng không phải nói bậy, chí ít có ba tên Lục Bộ Thiên Tôn bị vây giết, bất đắc dĩ nuốt hận.
Tin tức truyền ra, thiên hạ chấn động.
Lục Bộ là khái niệm gì?
Phía trên ngoại trừ Thất Bộ liền không có mạnh hơn, mà bây giờ mấy vị Thất Bộ kia đều ở Ngoại Vực chiến trường đối kháng Cuồng Loạn, dưới tình huống như vậy Lục Bộ cũng vẫn lạc, ngươi nói kinh người hay không?
Không có ai biết ba tên Lục Bộ kia đến cùng chết thế nào, có phỏng đoán nói là bị mười mấy tên Lục Bộ vây công mới hóa đạo, có phỏng đoán thì càng thêm khoa trương, nói có Thất Bộ âm thầm ra tay, mới đưa đến ba tên Lục Bộ kia ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
Cái này một mực không có đáp án, bởi vậy cũng làm cho chư đại Thiên Tôn trở nên càng thêm lo lắng, người người cảm thấy bất an.
Dựa vào thống kê không trọn vẹn, trong một trăm triệu năm này số lượng Thiên Tôn vẫn lạc đạt đến khoảng một phần năm, không biết vượt qua Ngoại Vực chiến trường chiến chết gấp bao nhiêu lần.
Tộc nhân của Chu Hằng, Sở Hạo cũng di chuyển qua, ba đại cường giả Lục Bộ liên thủ tọa trấn.
Ở năm tháng khác, một tên Lục Bộ liền có thể trấn áp vạn cổ, nhưng bây giờ thời cuộc khác biệt, ngay cả Lục Bộ cũng cần ôm đoàn sưởi ấm, bởi vì Lục Bộ khác đều đã liên thủ, Lục Bộ cô đơn chỉ có bị lần lượt đánh tan.
Trên thực tế, dù ba đại Lục Bộ liên thủ cũng không tính an toàn như thế nào, trong Thiên Tôn đồng minh khác, số lượng Lục Bộ ít thì bảy tám cái, nhiều thì mười mấy.
Bởi vậy, Lâm Tiêu Dương, Sở Hạo, Chu Hằng còn tìm kiếm đồng minh mới, nhưng ba người bọn họ là sư huynh đệ, đương nhiên có thể hoàn toàn tín nhiệm lẫn nhau, nhưng muốn hấp thu người thứ tư tiến vào đội ngũ của bọn hắn, chỉ là tín nhiệm liền cực kỳ khổ sở. Lại nói, Lục Bộ khác cũng rất khó tín nhiệm ba người bọn họ, dù sao ba cái này là người một nhà, đừng liên thủ lại hố mình.
Chính vì như thế, một trăm triệu năm trôi qua, ba người Lâm Tiêu Dương còn tìm kiếm lấy đồng minh.
Lăng Hàn xuất quan, tìm hiểu tình huống một chút, lại bắt đầu bế quan tu luyện dài dằng dặc.
Hắn cũng không thích ăn nhờ ở đậu, mà nghĩ sống yên phận ở trong loạn thế này, chỉ có một thứ mới có thể bảo đảm… thực lực.
Mới đầu, Lăng Hàn còn cách hai ba ức năm, mười mấy ức năm liền xuất quan một lần, tìm hiểu tình huống một chút, bất quá mỗi lần đạt được phản hồi đều không sai biệt lắm, lại có đại lượng Thiên Tôn bị giết, phảng phất như Thiên Tôn biến thành rau cải trắng, có thể tùy ý thu hoạch.
Còn tốt, Lâm, Chu, Sở ba đại Lục Bộ tọa trấn, lại thêm Lâm Lạc Thất Bộ chi uy, nơi này một mực hết sức an toàn, cũng không ai công kích, nhưng người nào cũng không biết dạng an toàn này, dạng yên tĩnh này còn có thể tiếp tục bao lâu.
Hơn mười tỷ năm qua đi, Lăng Hàn cuối cùng thúc đẩy tu vi đến Nhất Bộ hậu kỳ, hắn hạ ngoan tâm, tiếp tục bế quan, không thành Nhị Bộ liền không ra ngoài.
Một tỷ năm, năm tỷ năm, mười tỷ năm, thời gian trôi qua nhanh chóng, nhoáng một cái lại là hơn 20 tỷ năm qua đi.
Lăng thành đã sớm phát triển, mà đám người Vũ Hoàng, Dị cũng nhao nhao trở về, về sau ngay cả Kỷ Vô Danh, Hỏa Phù Dung, Kim Thiền Tử cũng gia nhập Lăng thành, dù sao tất cả mọi người đến từ Tiên vực, gặp được nguy hiểm tự nhiên liền đi tới chung một chỗ.
Lăng Hàn một mực bế quan không ra, để Nữ Hoàng, Hổ Nữu cũng cảm thấy nhàm chán, đi theo bắt đầu bế quan, bởi vậy, dưới nhiều đời phồn diễn sinh sống, hiện tại người mới căn bản không biết Lăng thành còn có nhân vật như Lăng Hàn, Nữ Hoàng, chỉ biết Vũ Hoàng, Dị, Kỷ Vô Danh, Đại Hắc Cẩu...
Đúng lúc này, có đại tin tức truyền ra, Vinh gia, Ứng gia sẽ cùng ba nhà Lâm, Chu, Sở kết minh.
Vinh gia lão tổ Vinh Thiên Ngọc, Ứng gia lão gia Ứng Cửu Dương, đó đều là cường giả Lục Bộ, một khi cùng đám người Lâm Tiêu Dương tạo thành đồng minh, như vậy thực lực của bọn hắn chắc chắn xuất hiện tăng lên to lớn, tăng lên rất nhiều hệ số an toàn.
...
Vinh Dương, Tứ Bộ Thiên Tôn, thân tử của Vinh Thiên Ngọc, tu luyện bảy kỷ nguyên, từng bước một từ Tiên Vương đến Thiên Tôn, lại đến Tứ Bộ, mặc dù không nghịch thiên bằng Lâm U Liên, Tân Khí Hổ, nhưng ổn định đến đáng sợ, đồng dạng cho thấy thiên phú võ đạo kinh người của hắn.
Hiện tại, Vinh Dương liền đại biểu phụ thân của hắn, đến Lâm gia thương thảo chi tiết kết minh.
Hiện tại Lăng thành miễn cưỡng xem như một phần tử của Lâm gia, tự nhiên cũng nghe đồn đãi chuyện này.
- Nghe nói, Vinh Dương muốn cùng Lâm Phiêu Tuyết kết thành vợ chồng, thông qua phương thức thông gia đến vững chắc đồng minh.
- Tê, Phiêu Tuyết tiên tử phải lập gia đình rồi? Ông trời của ta, ta muốn hỏng mất.
- Ngươi tan vỡ cái gì, coi như Lâm Phiêu Tuyết đại nhân không gả cho Vinh Dương, chẳng lẽ còn sẽ gả cho ngươi sao?
- Móa, ta nghĩ không được sao?
Ngoài vạn dặm tin tức cũng truyền đến Lăng thành, để rất nhiều người nghị luận ầm ĩ, có Lục Bộ Thiên Tôn mới gia nhập đồng minh, đây là một tin tức kinh người.
Mà ở trong nhiệt nghị, một thanh niên cũng tới đến Lăng thành, hắn gọi Vinh Tân Khoan.
- Nghe nói, chủ nhân Lăng thành Lăng Hàn đã từng từng chiếm được một viên Thiên Tôn ký hiệu?
Vinh Tân Khoan hỏi người bên cạnh.
Nếu như Lăng Hàn ở đây, liền có thể nhận ra người này.
Cửu Ngũ Thiên Tôn!