Theo cách nói của Chu gia, nguyện ý chia đều thu hoạch trong Thiên Vân sơn cho Lăng Hàn, như vậy dính đến đại dược Sinh Đan cảnh thậm chí Chân Ngã cảnh, tại sao phải chia đều.
Chu gia cam lòng?
Lăng Hàn mỉm cười:
- Tiểu Lam Lam, ngươi đang châm ngòi ly gián sao?
Gương mặt xinh đẹp của Tống Lam biến thành màu đen, chưa từng có kẻ nào lớn mật như thế, lại dám gọi nàng là Tiểu Lam Lam.
Đây là đùa giỡn trần trụi!
- Lăng huynh, với thực lực cùng thiên phú của ngươi, tại sao miệng lưỡi không sạch sẽ như vậy?
Nàng từ tốn nói, giống như không đặt trong lòng.
- Như vậy có gì không tốt.
Lăng Hàn cười một tiếng, nói:
- Tiểu Lam Lam, chúng ta nên thảo luận ý nghĩa nhân sinh với nhau đi.
Xoát, Tống Lam xuất chưởng tấn công.
Lăng Hàn đưa tay hóa giải, ha ha, hắn muốn làm tiểu bì nương xấu bụng này mất tỉnh táo.
- Ta nhắc nhở ngươi một chút, Chu gia tuyệt đối không hào phóng như thế, cẩn thận bì lừa bán vẫn kiếm tiền cho người ta đấy.
Tống Lam lập tức khôi phục bình tĩnh, giống như tiên tử như nàng chưa từng thất thố.
Nói xong, nàng rời đi.
Lăng Hàn sẽ không tin tưởng Chu gia, nhưng hợp tác là việc chắc chắn, Liệp Thiên nỏ chẳng khác gì vũ khí dành riêng cho hắn, hắn muốn có được nó.
Sau khi chuẩn bị một ngày, Chu gia phát động tất cả mọi người đi về hướng Thiên Vân sơn.
Vì ngày hôm nay, Chu gia đã đợi mấy trăm năm, bắt đầu phấn đấu từ đời thứ nhất đến hiện tại, phấn đấu đã thành một loại tâm nguyện.
Mất hai ngày đi đường, bọn họ đã tới dưới chân Thiên Vân sơn.
Núi này cao tận trời, giữa sườn núi có mây mù lượn lờ.
- Ngang!
- Ngao!
Còn chưa lên tới đỉnh núi đã có thể nghe thấy tiếng thú rống chim kêu rót thẳng vào linh hồn, làm cho nội tâm người ta lạnh buốt.
Nơi này có đại thú Sinh Đan cảnh.
- Cẩn thận, hung thú cũng không phải là thứ cần phòng bị duy nhất, còn có hoàn cảnh nơi này.
Chu Mật nhắc nhở:
- Đừng nhìn thực vật nơi này không đáng chú ý, nhưng kim châm của chúng chuyên phá bí lực hộ thuẫn, một khi bị quấn lấy, kịch độc của chúng sẽ phá nát máu trong người các ngươi trong vài giây.
Nghe thấy lời này, tất cả mọi người sợ hãi, cũng may, tất cả người tiến vào Bạch Liên bí cảnh đều có chuẩn bị, bọn họ mặc hộ giáp vào để ngăn cản gai độc.
Hiện tại, muốn giết đại thú Sinh Đan cảnh không khó lắm, vấn đề là làm sao tìm được bọn chúng.
Trong Thiên Vân sơn có tới tám con vương thú, trong đó có ba con là Sinh Đan đỉnh phong, hai con là Sinh Đan hậu kỳ, một con là Sinh Đan trung kỳ, còn có hai con Sinh Đan sơ kỳ, tám con vương thú chiếm một khu vực, bình thường nước giếng không phạm nước sông.
Mặc dù mỗi đầu vương thú đều có khu vực hoạt động, nhưng Thiên Vân sơn quá lớn, cho dù phân chia tám bộ phận nhưng nó vẫn to không hợp thói thường.
Bởi vậy, ưu thế nhiều người thể hiện ra ngoài, mọi người phân tán hành động, đi tìm vương thú trong khu vực này.
Chu gia trăm phương ngàn kế muốn đánh hạ Thiên Vân sơn, đương nhiên không có khả năng không có nắm giữ tư liệu vương thú, trong khu vực này có một con vương thú là Thiết Lân Dương, nó là Sinh Đan hậu kỳ.
Bình thường, hung thú cùng giai sẽ mạnh hơn võ giả, ví dụ như hung thú rất dễ dàng xuất hiện tồn tại Tứ Đỉnh Ngũ Đỉnh thậm chí Thất Đỉnh Bát Đỉnh, nhưng võ giả cơ bản chỉ là Tam Đỉnh, có thể phá vỡ bình cảnh tiến vào Tứ Đỉnh, thực lực của người đó nhất định tiến vào tốp một ngàn tinh võng.
Cho nên, đừng nhìn con Thiết Lân Dương này chỉ là Sinh Đan hậu kỳ, nhưng bốn Sinh Đan cảnh của Chu gia liên thủ cũng bị nó đánh tơi bời.
Bằng không, có thể liên thủ giải quyết vương thú, Chu gia cần nhiều đời chế tạo đại sát khí, đi đường vòng lớn như vậy để làm gì?
Tất cả mọi người rất cẩn thận, hung thú cùng hoàn cảnh nơi này đều tràn ngập nguy hiểm, không cẩn thận sao được?
Lăng Hàn là vũ khí bí mật, đương nhiên hắn không cần xuất động, chỉ cần chờ phát hiện ra Thiết Lân Dương, hắn lại đi tới là được.
Một ngày, hai ngày, ba ngày, đến ngày thứ tư, rốt cục bọn họ đã phát hiện Thiết Lân Dương.
Trên thực tế, là Thiết Lân Dương phát hiện bọn họ, nó phát động công kích, kết quả Chu gia chết ba người, người tới từ bên ngoài chỉ chết một người, hai người trực tiếp bóp nát lệnh bài rời khỏi bí cảnh.
Sau đó, Thiết Lân Dương tức giận, nó tìm kiếm khắp núi đồi, cũng chuẩn bị đại khai sát giới.
Tại sao có người xông vào địa bàn của nó?
Sau khi nhận được tin tức, Lăng Hàn cầm nỏ hành động, hắn nghênh đón Thiết Lân Dương.
Phía trước có người dẫn Thiết Lân Dương tới, đương nhiên là Sinh Đan cảnh của Chu gia, bằng không, những người khác sẽ bị hung thú Sinh Đan cảnh đuổi kịp, sau đó ép thành cặn bã.
Xuất hiện.
Con Thiết Lân Dương kia cao hơn mười trượng, chiều dài khoảng hai mươi trượng, toàn thân được bao phủ trong bộ lông dày giống như thiết giáp, hơn nữa còn tỏa ra ánh sáng kim loại, trên đỉnh đầu còn có hai cái sừng nhọn hơn mười trượng.
Bành! Bành! Bành!
Thiết Lân Dương xông qua, nó va chạm với núi đá, núi đá vỡ nát tạo thành cát bay.
Nó mạnh mẽ xông tới, thỉnh thoảng sẽ có một ngọn núi vỡ nát.
Lăng Hàn quay đầu nói với Chu Mật:
- Làm cho con Thiết Lân Dương dừng lại, nếu không ta không thể khóa chặt nó.
Chu Mật nhướng mày, nếu muốn Thiết Lân Dương dừng lại, nhất định phải đối cứng với Thiết Lân Dương, với thực lực vương thú của nó, tuỳ tiện công kích cũng có thể làm Sinh Đan cảnh trong gia tộc trọng thương.
Nhưng không có cách nào, Lăng Hàn chỉ là Chú Đỉnh, hắn không thể khóa chặt Sinh Đan cảnh là chuyện rất bình thường, vào lúc này, nội tâm hắn cũng thả lỏng.
Hắn lập tức hành động, cần bốn Sinh Đan cảnh như bọn họ mới có thể ép Thiết Lân Dương dừng lại.
Lăng Hàn đứng trên chỗ cao, hắn bình thản chờ đợi.
- Ngươi thật nhẹ nhõm.
Tống Lam nói.
- Không có gì.
Lăng Hàn cười nói.
Chỉ chốc lát, quả nhiên Thiết Lân Dương ngừng lại.
Lăng Hàn giơ Liệp Thiên nỏ lên, hắn nhắm chuẩn, trước đó hắn đã sớm tụ lực, cho nên hắn có thể phát động công kích ngay lập tức
Oanh, mũi tên bắn ra, ba, ba, ba, lôi đình tỏa sáng và nhanh tới mức đáng sợ.
Không ai có thể nắm giữ quỹ tích của nó, nó đã bay tới trước người Thiết Lân Dương, sau đó xuyên thẳng qua người, lân giáp kiên cố của Thiết Lân Dương mềm như đậu hủ.
Ầm, Sinh Đan cảnh hậu kỳ thì thế nào, con Thiết Lân Dương kia không kịp kêu một tiếng đã ngã xuống.
Ở bên khác, mũi tên đã xuyên qua người Thiết Lân Dương.
Lực phá hoại của mũi tên quá khủng bố, đầu mũi tên rất nhỏ nhưng phá ra một miệng vết thương hơn một trượng, nội tạng và xương cốt bên trong bị đánh nát bấy.
Bằng không, không có khả năng miểu sát hung thú Sinh Đan cảnh hậu kỳ như thế.
Lúc này mọi người reo hò, một con đại thú Sinh Đan cảnh đã chết.
Ngay cả Lăng Hàn cũng phải ngạc nhiên, mặc dù hắn sớm biết uy lực một tiễn vừa rồi rất lớn, nhưng tận mắt nhìn thấy vẫn cảm thấy rung động khó kiềm nén được.
Nhưng đừng nhìn việc này kết thúc dễ dàng như thế, vì hấp dẫn Thiết Lân Dương tới, cũng ép nó phải dừng lại để có thể khóa mục tiêu, Chu gia vẫn bỏ ra cái giá đáng kể, chết mấy tộc nhân, cho dù là bốn Sinh Đan cảnh cũng bị thương ba người, trong đó có một người trọng thương.
Chu gia cam lòng?
Lăng Hàn mỉm cười:
- Tiểu Lam Lam, ngươi đang châm ngòi ly gián sao?
Gương mặt xinh đẹp của Tống Lam biến thành màu đen, chưa từng có kẻ nào lớn mật như thế, lại dám gọi nàng là Tiểu Lam Lam.
Đây là đùa giỡn trần trụi!
- Lăng huynh, với thực lực cùng thiên phú của ngươi, tại sao miệng lưỡi không sạch sẽ như vậy?
Nàng từ tốn nói, giống như không đặt trong lòng.
- Như vậy có gì không tốt.
Lăng Hàn cười một tiếng, nói:
- Tiểu Lam Lam, chúng ta nên thảo luận ý nghĩa nhân sinh với nhau đi.
Xoát, Tống Lam xuất chưởng tấn công.
Lăng Hàn đưa tay hóa giải, ha ha, hắn muốn làm tiểu bì nương xấu bụng này mất tỉnh táo.
- Ta nhắc nhở ngươi một chút, Chu gia tuyệt đối không hào phóng như thế, cẩn thận bì lừa bán vẫn kiếm tiền cho người ta đấy.
Tống Lam lập tức khôi phục bình tĩnh, giống như tiên tử như nàng chưa từng thất thố.
Nói xong, nàng rời đi.
Lăng Hàn sẽ không tin tưởng Chu gia, nhưng hợp tác là việc chắc chắn, Liệp Thiên nỏ chẳng khác gì vũ khí dành riêng cho hắn, hắn muốn có được nó.
Sau khi chuẩn bị một ngày, Chu gia phát động tất cả mọi người đi về hướng Thiên Vân sơn.
Vì ngày hôm nay, Chu gia đã đợi mấy trăm năm, bắt đầu phấn đấu từ đời thứ nhất đến hiện tại, phấn đấu đã thành một loại tâm nguyện.
Mất hai ngày đi đường, bọn họ đã tới dưới chân Thiên Vân sơn.
Núi này cao tận trời, giữa sườn núi có mây mù lượn lờ.
- Ngang!
- Ngao!
Còn chưa lên tới đỉnh núi đã có thể nghe thấy tiếng thú rống chim kêu rót thẳng vào linh hồn, làm cho nội tâm người ta lạnh buốt.
Nơi này có đại thú Sinh Đan cảnh.
- Cẩn thận, hung thú cũng không phải là thứ cần phòng bị duy nhất, còn có hoàn cảnh nơi này.
Chu Mật nhắc nhở:
- Đừng nhìn thực vật nơi này không đáng chú ý, nhưng kim châm của chúng chuyên phá bí lực hộ thuẫn, một khi bị quấn lấy, kịch độc của chúng sẽ phá nát máu trong người các ngươi trong vài giây.
Nghe thấy lời này, tất cả mọi người sợ hãi, cũng may, tất cả người tiến vào Bạch Liên bí cảnh đều có chuẩn bị, bọn họ mặc hộ giáp vào để ngăn cản gai độc.
Hiện tại, muốn giết đại thú Sinh Đan cảnh không khó lắm, vấn đề là làm sao tìm được bọn chúng.
Trong Thiên Vân sơn có tới tám con vương thú, trong đó có ba con là Sinh Đan đỉnh phong, hai con là Sinh Đan hậu kỳ, một con là Sinh Đan trung kỳ, còn có hai con Sinh Đan sơ kỳ, tám con vương thú chiếm một khu vực, bình thường nước giếng không phạm nước sông.
Mặc dù mỗi đầu vương thú đều có khu vực hoạt động, nhưng Thiên Vân sơn quá lớn, cho dù phân chia tám bộ phận nhưng nó vẫn to không hợp thói thường.
Bởi vậy, ưu thế nhiều người thể hiện ra ngoài, mọi người phân tán hành động, đi tìm vương thú trong khu vực này.
Chu gia trăm phương ngàn kế muốn đánh hạ Thiên Vân sơn, đương nhiên không có khả năng không có nắm giữ tư liệu vương thú, trong khu vực này có một con vương thú là Thiết Lân Dương, nó là Sinh Đan hậu kỳ.
Bình thường, hung thú cùng giai sẽ mạnh hơn võ giả, ví dụ như hung thú rất dễ dàng xuất hiện tồn tại Tứ Đỉnh Ngũ Đỉnh thậm chí Thất Đỉnh Bát Đỉnh, nhưng võ giả cơ bản chỉ là Tam Đỉnh, có thể phá vỡ bình cảnh tiến vào Tứ Đỉnh, thực lực của người đó nhất định tiến vào tốp một ngàn tinh võng.
Cho nên, đừng nhìn con Thiết Lân Dương này chỉ là Sinh Đan hậu kỳ, nhưng bốn Sinh Đan cảnh của Chu gia liên thủ cũng bị nó đánh tơi bời.
Bằng không, có thể liên thủ giải quyết vương thú, Chu gia cần nhiều đời chế tạo đại sát khí, đi đường vòng lớn như vậy để làm gì?
Tất cả mọi người rất cẩn thận, hung thú cùng hoàn cảnh nơi này đều tràn ngập nguy hiểm, không cẩn thận sao được?
Lăng Hàn là vũ khí bí mật, đương nhiên hắn không cần xuất động, chỉ cần chờ phát hiện ra Thiết Lân Dương, hắn lại đi tới là được.
Một ngày, hai ngày, ba ngày, đến ngày thứ tư, rốt cục bọn họ đã phát hiện Thiết Lân Dương.
Trên thực tế, là Thiết Lân Dương phát hiện bọn họ, nó phát động công kích, kết quả Chu gia chết ba người, người tới từ bên ngoài chỉ chết một người, hai người trực tiếp bóp nát lệnh bài rời khỏi bí cảnh.
Sau đó, Thiết Lân Dương tức giận, nó tìm kiếm khắp núi đồi, cũng chuẩn bị đại khai sát giới.
Tại sao có người xông vào địa bàn của nó?
Sau khi nhận được tin tức, Lăng Hàn cầm nỏ hành động, hắn nghênh đón Thiết Lân Dương.
Phía trước có người dẫn Thiết Lân Dương tới, đương nhiên là Sinh Đan cảnh của Chu gia, bằng không, những người khác sẽ bị hung thú Sinh Đan cảnh đuổi kịp, sau đó ép thành cặn bã.
Xuất hiện.
Con Thiết Lân Dương kia cao hơn mười trượng, chiều dài khoảng hai mươi trượng, toàn thân được bao phủ trong bộ lông dày giống như thiết giáp, hơn nữa còn tỏa ra ánh sáng kim loại, trên đỉnh đầu còn có hai cái sừng nhọn hơn mười trượng.
Bành! Bành! Bành!
Thiết Lân Dương xông qua, nó va chạm với núi đá, núi đá vỡ nát tạo thành cát bay.
Nó mạnh mẽ xông tới, thỉnh thoảng sẽ có một ngọn núi vỡ nát.
Lăng Hàn quay đầu nói với Chu Mật:
- Làm cho con Thiết Lân Dương dừng lại, nếu không ta không thể khóa chặt nó.
Chu Mật nhướng mày, nếu muốn Thiết Lân Dương dừng lại, nhất định phải đối cứng với Thiết Lân Dương, với thực lực vương thú của nó, tuỳ tiện công kích cũng có thể làm Sinh Đan cảnh trong gia tộc trọng thương.
Nhưng không có cách nào, Lăng Hàn chỉ là Chú Đỉnh, hắn không thể khóa chặt Sinh Đan cảnh là chuyện rất bình thường, vào lúc này, nội tâm hắn cũng thả lỏng.
Hắn lập tức hành động, cần bốn Sinh Đan cảnh như bọn họ mới có thể ép Thiết Lân Dương dừng lại.
Lăng Hàn đứng trên chỗ cao, hắn bình thản chờ đợi.
- Ngươi thật nhẹ nhõm.
Tống Lam nói.
- Không có gì.
Lăng Hàn cười nói.
Chỉ chốc lát, quả nhiên Thiết Lân Dương ngừng lại.
Lăng Hàn giơ Liệp Thiên nỏ lên, hắn nhắm chuẩn, trước đó hắn đã sớm tụ lực, cho nên hắn có thể phát động công kích ngay lập tức
Oanh, mũi tên bắn ra, ba, ba, ba, lôi đình tỏa sáng và nhanh tới mức đáng sợ.
Không ai có thể nắm giữ quỹ tích của nó, nó đã bay tới trước người Thiết Lân Dương, sau đó xuyên thẳng qua người, lân giáp kiên cố của Thiết Lân Dương mềm như đậu hủ.
Ầm, Sinh Đan cảnh hậu kỳ thì thế nào, con Thiết Lân Dương kia không kịp kêu một tiếng đã ngã xuống.
Ở bên khác, mũi tên đã xuyên qua người Thiết Lân Dương.
Lực phá hoại của mũi tên quá khủng bố, đầu mũi tên rất nhỏ nhưng phá ra một miệng vết thương hơn một trượng, nội tạng và xương cốt bên trong bị đánh nát bấy.
Bằng không, không có khả năng miểu sát hung thú Sinh Đan cảnh hậu kỳ như thế.
Lúc này mọi người reo hò, một con đại thú Sinh Đan cảnh đã chết.
Ngay cả Lăng Hàn cũng phải ngạc nhiên, mặc dù hắn sớm biết uy lực một tiễn vừa rồi rất lớn, nhưng tận mắt nhìn thấy vẫn cảm thấy rung động khó kiềm nén được.
Nhưng đừng nhìn việc này kết thúc dễ dàng như thế, vì hấp dẫn Thiết Lân Dương tới, cũng ép nó phải dừng lại để có thể khóa mục tiêu, Chu gia vẫn bỏ ra cái giá đáng kể, chết mấy tộc nhân, cho dù là bốn Sinh Đan cảnh cũng bị thương ba người, trong đó có một người trọng thương.