- Ngươi cái quái vật này, lại để thiên địa không dung! Không không không, ngươi thật có khả năng uy hiếp được vùng thế giới này, mới sẽ làm thiên địa giao cảm, muốn dẫn ra lôi kiếp giết chết ngươi!
Sắc mặt của Lăng Hàn tối sầm lại, bị một lão quái vật không biết sống bao nhiêu vạn năm trước chỉ vào mặt nói quái vật, làm sao cũng để hắn rất khó chịu.
- Đến cùng bản tọa ngủ bao lâu, trên đời này lại xuất hiện người quái lạ như vậy!
Hách Liên Thiên Vân ôm đầu nói.
- Oa a a a, bản tọa còn muốn cứu vớt thiên hạ muôn dân, trở thành Chúa cứu thế, không nghĩ tới lại bị người cướp đoạt chuyện làm ăn! Dựa vào dựa vào dựa vào, tại sao bản tọa không tỉnh lại sớm hơn một chút!
- Nén bi thương!
Lăng Hàn nói.
- Nhà ta lại không có người chết, nén cái lông!
Hách Liên Thiên Vân tức giận nói.
Lăng Hàn không còn gì để nói, nghĩ đến năm đó con Á Long này cũng là một con Long lưu manh, cái gọi là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, coi như hắn sống thêm đời thứ hai, cũng không thể sửa quá nhiều.
Chỉ có trời sinh lưu manh mới sẽ như vậy.
- Có điều, tiểu tử ngươi nhắc tới khai thiên, nói vậy cũng biết chân tướng Thần giới thanh toán.
Hách Liên Thiên Vân nghiêm nghị nói.
Lăng Hàn gật đầu:
- Năm đó ngươi không phá toái hư không thành Thần, là phát hiện Tỏa Thiên Đại Trận sao?
- Không sai, bản tọa vốn muốn tu luyện tới cực hạn, sau đó phá toái hư không hẳn không thành vấn đề, không nghĩ tới vẫn không địch lại.
Hách Liên Thiên Vân thở dài.
- May là bản tọa có chuẩn bị, tuy lúc đó bị trọng thương, nhưng vẫn chạy về được, cũng ở đây tọa hóa, nhưng đưa thần thức vào trong Long Nha, trong chết cầu sinh.
- Lúc còn trẻ bản tọa đã từng được một cây thần dược, có thể để cho linh hồn hoàn thành lột xác, bản tọa liền hạ quyết tâm, vứt bỏ thân thể nguyên bản, lấy răng của Chân Long súc tích lại.
- Khà khà, bản tọa tu luyện cái răng này tới cấp bậc Chân Long, phóng tới Thần giới cũng là bảo vật không bình thường. Hiện tại trải qua vô số năm tháng, tinh hoa của Long Nha ngưng tụ thành thân thể, lại được Tử Linh Chi Hoa giúp linh hồn lột xác, rốt cục sống lại rồi.
- Lúc trước tuy thân thể của bản tọa đã vô cùng mạnh mẽ, nhưng vẫn không chịu được niệm lực của thiên hạ sinh linh, lần này tuyệt đối có thể!
Đời trước Hách Liên Thiên Vân đã muốn khai thiên, nhưng khai thiên cần lập quốc, dù sao sức một người có hạn, Hằng Thiên Đại Lục lại không có điều kiện thành Thần, không lấy quốc thế gia trì, lực lượng của ai cũng không cường đại đến trình độ khai thiên.
Coi như Thần linh cũng không được, bùng nổ ra lực lượng siêu cường chỉ có thể bị thiên địa bài xích.
Nhưng quốc thế gia trì lại không giống, bởi vì cảnh giới bản thân không vượt qua, thiên địa có quy củ của thiên địa, bằng không khai thiên chính là một câu nói suông.
Nhưng quốc thế gia trì, đối với bản thân mà nói cũng là một gánh nặng to lớn, thể phách không đủ mạnh mẽ làm sao gánh? Dù lấy thể phách cường hoành của Long tộc, năm đó Á Long mạnh mẽ, vẫn không lựa chọn khai thiên, chính là hắn biết không thể chịu đựng được quốc thế.
Đời này, Hách Liên Thiên Vân lấy răng của Chân Long tái tạo thân thể, như vậy tu luyện về Phá Hư Cảnh, thể phách của hắn tự nhiên càng mạnh hơn, thật có thể chịu đựng được niệm lực.
- Có điều, hiện tại có quái vật như ngươi, bản tọa có thể dễ dàng một chút, không cần gánh trách nhiệm khai thiên lên người.
Hách Liên Thiên Vân cười hắc hắc nói.
- Thiên địa cũng trở nên động dung, nói rõ khả năng ngươi thành công cực kỳ cao.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, mới nói:
- Ngươi cũng thật may mắn, cuối cùng đợi được Tử Linh Chi Hoa, đồ chơi này là vật của Minh Giới, nhưng ngươi có thể cả đời cũng chờ không được. Ta không tin cái răng của Chân Long này có thể để linh hồn của ngươi vạn cổ bất hủ.
- Khà khà, cho nên nói, bản tọa là người mạng lớn, số mệnh gia thân a.
Hách Liên Thiên Vân cười nói.
- Vậy ngươi dự định giúp ta?
Lăng Hàn hỏi.
- Đó là tự nhiên, coi như bản tọa trọng sinh, cũng không dám chắc phá được Tỏa Thiên Đại Trận, chỉ có ký thác hi vọng ở khai thiên.
Hách Liên Thiên Vân nói, nói đến Tỏa Thiên Đại Trận, hắn không nhịn được rùng mình, lúc trước làm hắn trọng thương, suýt chút nữa chết đi, tự nhiên là lòng vẫn còn sợ hãi.
Lăng Hàn cười nói:
- Hiện tại ngươi chỉ là Luyện Thể Cảnh, có thể giúp ta cái gì?
- Phi, hiện tại thân thể của bản tọa là răng của Chân Long súc tích, lại thêm đời trước bản tọa đạt đến Nhân đạo đỉnh cao, đời này đi lại đường cũ, không có một chút xíu bình cảnh, chỉ cần cho bản tọa mấy năm, lại thêm đủ tài nguyên tu luyện, bản tọa trở về Nhân đạo đỉnh cao lại có khó gì? Hơn nữa, Long uy của bản tọa còn mạnh hơn lúc trước, Long gì ở trước mặt bản tọa đều phải ngoan ngoãn cúi đầu.
Hách Liên Thiên Vân đắc ý nói.
Cái tác dụng này đúng là rất tốt, nếu như Hách Liên Thiên Vân có thể hạ Hải vực, như vậy trên đất bằng có hắn và Mã Đa Bảo, đến thời điểm đó song phương hợp địa bàn trong tay lại, toàn bộ Hằng Thiên Đại Lục không phải quyết định sao?
Không tệ, tuy bị con Á Long này hãm hại một phen, nhưng hắn cũng không phải là không có thu hoạch.
Lăng Hàn quay đầu lại nói:
- Có điều, Tử Linh Chi Hoa bị ngươi hấp thu, chúng ta làm sao đi ra ngoài?
- Ngu ngốc, nơi này do thân thể của bản tọa biến thành, là dùng để bảo vệ linh hồn của bản tọa, một bên dùng răng của Chân Long hấp dẫn người mang Tử Linh Chi Hoa đến, hiện tại nếu bản tọa xuất thế, vậy nơi này tự nhiên không cần tồn tại nữa.
Hách Liên Thiên Vân khinh thường nói.
Cũng đúng, tuy bây giờ thực lực của hắn yếu đến một ngón tay cũng có thể đâm ngã, nhưng không thể thay đổi sự thực hắn đã từng là Á Long.
Lăng Hàn do dự một chút, mới nói:
- Ta giới thiệu cho ngươi mấy người.
- Nha!
Hách Liên Thiên Vân có vẻ rất kinh ngạc, nơi này quỷ cũng không có một cái, ngươi còn giới thiệu cho ta mấy người? Nhưng hắn còn chưa nghĩ xong, đã thấy bên cạnh xuất hiện rất nhiều người.
Chuyện này dọa hắn nhảy một cái, sau đó mới khiếp sợ nói:
- Không gian Thần khí! Là không gian Thần khí! Tiểu tử này quả nhiên được thiên địa sủng ái, lại Nhưng lấy được không gian Thần khí!
Ánh mắt của hắn đảo qua, không khỏi ồ một tiếng:
- Đây là hậu duệ Long tộc, bản tọa có thể ngửi được mùi vị trên người bọn họ!
Hắn chỉ vào Hách Liên Tầm Tuyết và Lăng Kiến Tuyết.
Hách Liên Tầm Tuyết dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Lăng Hàn, nói:
- Tiểu hài này là ai?
- Tổ tông của ngươi!
Hách Liên Thiên Vân như ông cụ non nói.
---------------