- Thật sự ngu xuẩn, tự tìm đường chết.
Hà Tam lắc tay áo, nội tâm rung động khó hiểu.
Vì cái gì Lăng Hàn không chạy, nhiều lần liều mạng với hắn, nếu không Lăng Hàn cũng không cần vận dụng âm khí ngập trời, làm hại mình bị âm khí quấn thân, tự tìm đường chết.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, nói:
- Ngươi cho rằng, chỉ là ngươi cho rằng mà thôi.
Hà Tam cũng không xuất thủ, hiện tại hắn không cần xuất thủ, Lăng Hàn bị âm khí quấn thân, giờ chết đã đến gần.
Lăng Hàn lại vươn tay, hét lớn:
- Úm!
Oanh, phật âm cuồn cuộn làm người ta tỉnh ngộ.
Lục Tự Minh Vương chú, có thể trấn tà ác, có thể giết tâm ma, chuyên khắc tà vật, siêu độ vong hồn.
Phun ra một chữ, lòng bàn tay Lăng Hàn xuất hiện tử khí, sau đó biến thành tro tàn, giống như chôn vùi.
- Siêu độ vong linh, thủ đoạn Phật tộc!
Hà Tam nói:
- Ngươi là Phật tộc!
Con em ngươi mới là hòa thượng đầu trọc!
Lăng Hàn nói thầm một câu, cũng không để ý tới hắn, tiếp tục hét lớn:
- Úm!
Oanh, lại có khói đen bay ra ngoài.
- Úm!
- Úm!
- Úm!
- Úm!
- Úm!
Khi Lăng Hàn không ngừng hét lớn, từng đám khói đen bị ép ra và biến mất.
Khóe miệng Hà Tam co giật, vì sao ngươi chỉ có một chữ “úm”? Không phải Lục Tự Minh Vương chú là sáu chân ngôn sao, năm cái khác đâu, bị ngươi ăn rồi sao?
Trên thực tế, Lăng Hàn cũng muốn sử dụng hết Lục Tự Minh Vương chú, tại sao không có sáu chữ? Bởi vì sử dụng toàn bộ, uy lực sẽ lớn nhất, chỉ có chữ “úm”, hiệu quả trừ tà cũng có hạn.
Nhưng không có biện pháp, hắn chỉ biết chữ “úm” mà thôi.
- Úm!
- Úm!
- Úm!
- Úm!
Hắn tiếp tục hét lớn.
Úm em gái ngươi!
Hà Tam không chịu nổi, hắn hét lớn một tiếng, lập tức xông lên chém giết Lăng Hàn, hiện tại tử khí trong cơ thể Lăng Hàn phun ra ngoài liền biến mất, đã không gây thương tổn đến hắn.
Tâm niệm Lăng Hàn vừa động, khiếu huyệt chu thiên phát sáng, có ngôi sao đầy trời, trên người hắn xuất hiện một màn sáng.
Ầm!
Hà Tam công kích lại bị tia sáng ngăn cản.
- Cái gì?
Hà Tam sửng sốt một chút, đây là phòng ngự gì, cũng quá kinh khủng rồi. Hắn hét lớn một tiếng, năng lượng màu xanh lam phát động, cuối cùng đã đột phá phòng ngự tinh thần, tiếp tục tấn công Lăng Hàn.
Nhưng Lăng Hàn cũng có đầy đủ thời gian lui lại, hắn không đánh trả, chỉ hét lớn:
- Úm!
Việc cấp bách hiện tại chính là xua tan tử khí, đây là vì mạng của hắn, hắn đã cảm thấy sức sống trong nội tạng giảm mạnh, đang suy kiệt, không nhanh chóng bức ra ngoài sẽ gặp vấn đề lớn.
Hà Tam lại đuổi theo nhưng lần này Lăng Hàn không sử dụng màn sáng tinh thần mà là sử dụng Chỉ Xích Thiên Nhai lui lại.
Không qua bao lâu, Hà Tam lại đuổi theo lần nữa, chu thiên đại huyệt của Lăng Hàn Chu thiên phát ra màn sáng lần nữa.
Ầm!
Hà Tam đánh ra một kích, hắn không thể đánh tan phòng thủ.
Hắn nhất định phải vận dụng năng lượng màu xanh lam, chỉ có lúc này mới có thể phá hư màn sáng tinh thần.
Có phần giống năng lượng hủy diệt, tuy phẩm chất kém hơn nhưng vẫn bất phàm. Điểm này cũng có vấn đề, năng lượng quá cường đại, phụ tải với Hà Tam cũng lớn, không thể vận chuyển trong thời gian dài.
Ầm ầm ầm, không có năng lượng màu xanh lam, Hà Tam phải đánh mười bảy kích mới có thể xông phá màn sáng nhưng cũng cho Lăng Hàn đầy đủ thời gian khôi phục, hắn lại thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai.
- Úm!
- Úm!
- Úm!
- Úm!
Khói đen trong người bị bài trừ, trạng thái cũng tăng lên, gương mặt vốn đen kịt, hiện tại nó đã khôi phục sắc trắng, hơn nữa còn hồng nhuận phơn phớt.
Không qua bao lâu, hắn có thể khôi phục đến trạng thái hoàn mỹ.
Hà Tam phiền muộn, tại sao Lăng Hàn đột nhiên có thủ đoạn phòng ngự cường đại như thế?
Không, cũng không phải là bí pháp phổ thông mà là thần thông, bằng không nó không thể cường đại như thế.
Vì sao Lăng Hàn không sớm thi triển ra?
Chẳng lẽ là vừa nắm giữ?
Bị đuổi giết đến trình độ sơn cùng thủy tận, sau đó đại bạo phát, từ đó thức tỉnh thần thông?
Hà Tam thật muốn tát mình một cái, nếu thật là như thế, chẳng phải hắn đang tự tạo đại địch cho mình?
- Giết! Giết! Giết!
Hắn vung trường kiếm, hai mắt đỏ thẫm, có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.
Lăng Hàn lại uống vài tiếng “úm” vài tiếng, tử khí trong cơ thể đã tan biến, hắn cười ha ha:
- Hà Tam, hôm nay tới đây thôi, lần sau gặp lại, ngươi xem ta đánh ngươi như thế nào.
Hắn liên tục vận chuyển Chỉ Xích Thiên Nhai, sau đó vứt bỏ Hà Tam hoàn toàn, hắn bước đi rất nhanh, Hà Tam muốn đuổi kịp hắn cũng cần thời gian nửa giờ.
Lăng Hàn tràn ngập lòng tin, hắn đã mở chu thiên khiếu huyệt, hiện tại chỉ cần tiến thêm một bước, hắn liền bước vào Tầm Bí cảnh, khi đó đánh nhau cùng cấp, ai là đối thủ của hắn?
Hắn hiện tại chỉ có thời gian mấy ngày mà thôi.
Lăng Hàn cần phải đột phá cảnh giới, sau khi cấp độ sinh mệnh tăng lên, kinh mạch lại mở rộng ra, hắn chỉ cần hoàn thành bước này, khi đó hắn đã đi tới điểm cuối của Khai Khiếu cảnh.
Hà Tam ngươi chờ.
Lăng Hàn không tiếp tục đánh thổ tinh hoa, mấy ngày nay hắn chỉ tu hành Khai Khiếu cảnh tu đến hoàn mỹ.
Hắn tận lực che giấu hành tung của mình, lấy da Hư Không Thú che lấp bản thân, hiệu quả rất tốt, quả nhiên Hà Tam không tìm thấy hắn.
Một ngày, hai ngày, ba ngày, Lăng Hàn hấp thu lực lượng thiên địa vào sáng sớm, kinh mạch không ngừng khuếch trương, đánh thẳng vào cực hạn.
Lúc tu luyện, hắn che lấp tinh khí thần bản thân, chỉ nửa canh giờ sau, may mắn, Hà Tam đuổi tới vào lúc Lăng Hàn kết thúc tu luyện, cũng bị hắn bỏ rơi.
Chín ngày sau, Lăng Hàn không thể tu luyện.
Kinh mạch khuếch trương đạt đến cực hạn mà chu thiên đại huyệt đã mở ra hoàn toàn, màn sáng tinh thần xuất hiện, hắn ý thức được, mình đã tu hành Khai Khiếu cảnh đến cực hạn, lúc đó mới xuất hiện thần thông như, Canh Kim kiếm.
Nói cách khác, hiện tại hắn đã tu hành Khai Khiếu cảnh đến hoàn mỹ.
Hắn có thể xung kích Tầm Bí cảnh đi.
Trên lý luận mà nói, cánh cửa Tầm Bí cảnh không khó.
Cái gì gọi là Tầm Bí cảnh?
Đó là tìm kiếm bí cảnh tồn trữ bí lực, đây chính là lực lượng bản nguyên.
Như sử dụng kinh mạch làm nơi chứa bí lực, chờ bước vào Tiên đồ có thể đánh ra một kích uy lực bài sơn đảo hải, khi đó bí lực hao hết?
Chẳng phải nói khuếch trương kinh mạch sẽ không có ý nghĩa?
Đương nhiên không phải, khuếch trương kinh mạch càng rộng lớn, uy lực công kích cũng mạnh hơn rất nhiều.
Nói cách khác, kinh mạch rộng lớn quyết định võ giả bộc phát lực lượng, bí cảnh lớn nhỏ sẽ quyết định năng lực duy trì của võ giả.
Cả hai đều trọng yếu.
Hà Tam lắc tay áo, nội tâm rung động khó hiểu.
Vì cái gì Lăng Hàn không chạy, nhiều lần liều mạng với hắn, nếu không Lăng Hàn cũng không cần vận dụng âm khí ngập trời, làm hại mình bị âm khí quấn thân, tự tìm đường chết.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, nói:
- Ngươi cho rằng, chỉ là ngươi cho rằng mà thôi.
Hà Tam cũng không xuất thủ, hiện tại hắn không cần xuất thủ, Lăng Hàn bị âm khí quấn thân, giờ chết đã đến gần.
Lăng Hàn lại vươn tay, hét lớn:
- Úm!
Oanh, phật âm cuồn cuộn làm người ta tỉnh ngộ.
Lục Tự Minh Vương chú, có thể trấn tà ác, có thể giết tâm ma, chuyên khắc tà vật, siêu độ vong hồn.
Phun ra một chữ, lòng bàn tay Lăng Hàn xuất hiện tử khí, sau đó biến thành tro tàn, giống như chôn vùi.
- Siêu độ vong linh, thủ đoạn Phật tộc!
Hà Tam nói:
- Ngươi là Phật tộc!
Con em ngươi mới là hòa thượng đầu trọc!
Lăng Hàn nói thầm một câu, cũng không để ý tới hắn, tiếp tục hét lớn:
- Úm!
Oanh, lại có khói đen bay ra ngoài.
- Úm!
- Úm!
- Úm!
- Úm!
- Úm!
Khi Lăng Hàn không ngừng hét lớn, từng đám khói đen bị ép ra và biến mất.
Khóe miệng Hà Tam co giật, vì sao ngươi chỉ có một chữ “úm”? Không phải Lục Tự Minh Vương chú là sáu chân ngôn sao, năm cái khác đâu, bị ngươi ăn rồi sao?
Trên thực tế, Lăng Hàn cũng muốn sử dụng hết Lục Tự Minh Vương chú, tại sao không có sáu chữ? Bởi vì sử dụng toàn bộ, uy lực sẽ lớn nhất, chỉ có chữ “úm”, hiệu quả trừ tà cũng có hạn.
Nhưng không có biện pháp, hắn chỉ biết chữ “úm” mà thôi.
- Úm!
- Úm!
- Úm!
- Úm!
Hắn tiếp tục hét lớn.
Úm em gái ngươi!
Hà Tam không chịu nổi, hắn hét lớn một tiếng, lập tức xông lên chém giết Lăng Hàn, hiện tại tử khí trong cơ thể Lăng Hàn phun ra ngoài liền biến mất, đã không gây thương tổn đến hắn.
Tâm niệm Lăng Hàn vừa động, khiếu huyệt chu thiên phát sáng, có ngôi sao đầy trời, trên người hắn xuất hiện một màn sáng.
Ầm!
Hà Tam công kích lại bị tia sáng ngăn cản.
- Cái gì?
Hà Tam sửng sốt một chút, đây là phòng ngự gì, cũng quá kinh khủng rồi. Hắn hét lớn một tiếng, năng lượng màu xanh lam phát động, cuối cùng đã đột phá phòng ngự tinh thần, tiếp tục tấn công Lăng Hàn.
Nhưng Lăng Hàn cũng có đầy đủ thời gian lui lại, hắn không đánh trả, chỉ hét lớn:
- Úm!
Việc cấp bách hiện tại chính là xua tan tử khí, đây là vì mạng của hắn, hắn đã cảm thấy sức sống trong nội tạng giảm mạnh, đang suy kiệt, không nhanh chóng bức ra ngoài sẽ gặp vấn đề lớn.
Hà Tam lại đuổi theo nhưng lần này Lăng Hàn không sử dụng màn sáng tinh thần mà là sử dụng Chỉ Xích Thiên Nhai lui lại.
Không qua bao lâu, Hà Tam lại đuổi theo lần nữa, chu thiên đại huyệt của Lăng Hàn Chu thiên phát ra màn sáng lần nữa.
Ầm!
Hà Tam đánh ra một kích, hắn không thể đánh tan phòng thủ.
Hắn nhất định phải vận dụng năng lượng màu xanh lam, chỉ có lúc này mới có thể phá hư màn sáng tinh thần.
Có phần giống năng lượng hủy diệt, tuy phẩm chất kém hơn nhưng vẫn bất phàm. Điểm này cũng có vấn đề, năng lượng quá cường đại, phụ tải với Hà Tam cũng lớn, không thể vận chuyển trong thời gian dài.
Ầm ầm ầm, không có năng lượng màu xanh lam, Hà Tam phải đánh mười bảy kích mới có thể xông phá màn sáng nhưng cũng cho Lăng Hàn đầy đủ thời gian khôi phục, hắn lại thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai.
- Úm!
- Úm!
- Úm!
- Úm!
Khói đen trong người bị bài trừ, trạng thái cũng tăng lên, gương mặt vốn đen kịt, hiện tại nó đã khôi phục sắc trắng, hơn nữa còn hồng nhuận phơn phớt.
Không qua bao lâu, hắn có thể khôi phục đến trạng thái hoàn mỹ.
Hà Tam phiền muộn, tại sao Lăng Hàn đột nhiên có thủ đoạn phòng ngự cường đại như thế?
Không, cũng không phải là bí pháp phổ thông mà là thần thông, bằng không nó không thể cường đại như thế.
Vì sao Lăng Hàn không sớm thi triển ra?
Chẳng lẽ là vừa nắm giữ?
Bị đuổi giết đến trình độ sơn cùng thủy tận, sau đó đại bạo phát, từ đó thức tỉnh thần thông?
Hà Tam thật muốn tát mình một cái, nếu thật là như thế, chẳng phải hắn đang tự tạo đại địch cho mình?
- Giết! Giết! Giết!
Hắn vung trường kiếm, hai mắt đỏ thẫm, có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.
Lăng Hàn lại uống vài tiếng “úm” vài tiếng, tử khí trong cơ thể đã tan biến, hắn cười ha ha:
- Hà Tam, hôm nay tới đây thôi, lần sau gặp lại, ngươi xem ta đánh ngươi như thế nào.
Hắn liên tục vận chuyển Chỉ Xích Thiên Nhai, sau đó vứt bỏ Hà Tam hoàn toàn, hắn bước đi rất nhanh, Hà Tam muốn đuổi kịp hắn cũng cần thời gian nửa giờ.
Lăng Hàn tràn ngập lòng tin, hắn đã mở chu thiên khiếu huyệt, hiện tại chỉ cần tiến thêm một bước, hắn liền bước vào Tầm Bí cảnh, khi đó đánh nhau cùng cấp, ai là đối thủ của hắn?
Hắn hiện tại chỉ có thời gian mấy ngày mà thôi.
Lăng Hàn cần phải đột phá cảnh giới, sau khi cấp độ sinh mệnh tăng lên, kinh mạch lại mở rộng ra, hắn chỉ cần hoàn thành bước này, khi đó hắn đã đi tới điểm cuối của Khai Khiếu cảnh.
Hà Tam ngươi chờ.
Lăng Hàn không tiếp tục đánh thổ tinh hoa, mấy ngày nay hắn chỉ tu hành Khai Khiếu cảnh tu đến hoàn mỹ.
Hắn tận lực che giấu hành tung của mình, lấy da Hư Không Thú che lấp bản thân, hiệu quả rất tốt, quả nhiên Hà Tam không tìm thấy hắn.
Một ngày, hai ngày, ba ngày, Lăng Hàn hấp thu lực lượng thiên địa vào sáng sớm, kinh mạch không ngừng khuếch trương, đánh thẳng vào cực hạn.
Lúc tu luyện, hắn che lấp tinh khí thần bản thân, chỉ nửa canh giờ sau, may mắn, Hà Tam đuổi tới vào lúc Lăng Hàn kết thúc tu luyện, cũng bị hắn bỏ rơi.
Chín ngày sau, Lăng Hàn không thể tu luyện.
Kinh mạch khuếch trương đạt đến cực hạn mà chu thiên đại huyệt đã mở ra hoàn toàn, màn sáng tinh thần xuất hiện, hắn ý thức được, mình đã tu hành Khai Khiếu cảnh đến cực hạn, lúc đó mới xuất hiện thần thông như, Canh Kim kiếm.
Nói cách khác, hiện tại hắn đã tu hành Khai Khiếu cảnh đến hoàn mỹ.
Hắn có thể xung kích Tầm Bí cảnh đi.
Trên lý luận mà nói, cánh cửa Tầm Bí cảnh không khó.
Cái gì gọi là Tầm Bí cảnh?
Đó là tìm kiếm bí cảnh tồn trữ bí lực, đây chính là lực lượng bản nguyên.
Như sử dụng kinh mạch làm nơi chứa bí lực, chờ bước vào Tiên đồ có thể đánh ra một kích uy lực bài sơn đảo hải, khi đó bí lực hao hết?
Chẳng phải nói khuếch trương kinh mạch sẽ không có ý nghĩa?
Đương nhiên không phải, khuếch trương kinh mạch càng rộng lớn, uy lực công kích cũng mạnh hơn rất nhiều.
Nói cách khác, kinh mạch rộng lớn quyết định võ giả bộc phát lực lượng, bí cảnh lớn nhỏ sẽ quyết định năng lực duy trì của võ giả.
Cả hai đều trọng yếu.