Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ngươi tự sát đi, chí ít có thể lưu một cái toàn thây.

Lăng Hàn cười ha ha:

- Chỉ giết một con chó sủa loạn, có cái gì quá mức chứ?

- Đây chính là ngươi tự tìm đường chết!

Thiên Thanh Nguyệt hừ một tiếng, thân hình hơi động, đã xuất hiện ở trước mặt Lăng Hàn, thò ra năm ngón tay chộp tới yết hầu của Lăng Hàn.

Hắn là Đế giả Thiên Hồn Cảnh, một trảo này vừa nhanh vừa độc, có lực lượng quy tắc đáng sợ chấn động, ngay cả Thiên Hồn Cảnh cấp bậc Hoàng giả đối đầu cũng có thể áp chế trong nháy mắt, như bẻ cành khô.

Lăng Hàn không chút do dự, khẽ quát một tiếng, phát động Bản Nguyên trùng kích, một luồng năng lượng bão táp đáng sợ từ ngực bộc phát ra.

Thiên Thanh Nguyệt rõ ràng nhìn thấy Bản Nguyên trùng kích đáng sợ, nhưng không hề có ý muốn lui bước, tay phải vẫn duy trì tư thế nguyên bản, gắng chống đỡ Bản Nguyên trùng kích.

Ầm! Ầm! Ầm!

Lực lượng quy tắc điên cuồng phun trào, hóa thành từng cái từng cái ký tự kinh người, lóng lánh lại dập tắt, cực kỳ óng ánh.

Lăng Hàn cùng Thiên Thanh Nguyệt đồng thời bị chấn lui mấy trăm trượng, nhưng khoảnh khắc tiếp theo, bọn họ lại giết trở về, triển khai đấu đối diện kịch liệt.

Thiên địa bị mạnh mẽ xé rách, hiện ra một đoàn lại một đoàn hư không, toàn bộ thế giới đều trở nên đen kịt, nhưng mỗi lần hai đại Đế giả giao chiến, thì sẽ bắn ra ánh sáng cực kỳ chói mắt, rọi sáng bầu trời.

Tất cả mọi người xem hoa mắt thần trì, chiến đấu như vậy thật bạo phát ở trên người hai tên Phân Hồn Cảnh sao?

E sợ... Lực lượng của Tiên Phủ cũng chỉ như thế.

Tám thị vệ của Thiên Thanh Nguyệt đều tê cả da đầu, miệng mở lớn, nhưng một chữ cũng phun không ra.

Quá chấn động, gia hỏa cùng Thiên Thanh Nguyệt đánh cho bất phân thắng bại kia, lại chỉ là Dương Hồn!

Dương Hồn có thể địch Thiên Hồn, cái này đã là sự tình giống như đầm rồng hang hổ, cũng chỉ có số rất ít siêu cấp Đế giả như Thiên Thanh Nguyệt, Hạ Hậu Thông mới có thể làm được. Nhưng Lăng Hàn ngang hàng không phải Thiên Hồn phổ thông, mà là Đế giả vô thượng như Thiên Thanh Nguyệt a.

Quái vật, quá quái vật!

Hai Đế giả đại chiến, bóng người lấp lóe, cho dù Thiên Hồn Cảnh phổ thông nhìn cũng sẽ cảm thấy hoa mắt, muốn nôn mửa.

Đùng, đùng, đùng, có máu tươi tung toé, có của Lăng Hàn, cũng có của Thiên Thanh Nguyệt.

Tám thị vệ càng ngơ ngác, Thiên Thanh Nguyệt lại bị thương, siêu cấp Đế giả ngông cuồng tự đại kia cũng có lúc bị thương!

Chiến mấy trăm chiêu, thân hình của hai đại Đế giả ngừng lại, tách ra gần hai mươi trượng, đối lập lẫn nhau, nhưng không có ra tay tiếp.

Thiên Thanh Nguyệt không ra tay, đó là bởi vì hắn càng hiểu Lăng Hàn hơn người khác, thể phách của nam nhân này quả thực mạnh đến nỗi giận sôi, bị hắn oanh mấy trăm phát cũng chỉ chảy một chút xíu huyết mà thôi. Nhưng hắn thì sao? Tuy bị đả kích không có nhiều như Lăng Hàn, nhưng thể phách kém xa, trên thực tế bị thương là không nhẹ hơn Lăng Hàn.

Tái chiến, hắn có thể sẽ bại, thậm chí có khả năng chết!

Cái này hắn tuyệt đối sẽ không làm.

Mà Lăng Hàn không có ra tay, đó là bởi vì nguyên lực, thần hồn của hắn tiêu hao đều rất lớn, không cách nào lại vận chuyển Bản Nguyên trùng kích.

Bởi vậy, bọn họ chỉ đối mắt nhìn nhau.

- Thiên đại nhân lại không làm gì được người này!

- Chỉ là Dương Hồn mà thôi!

- Trời ạ, tại sao có thể có biến thái như thế?

- Ta muốn điên rồi!

Tám thị vệ đều kinh ngạc thốt lên, hoàn toàn không thể tin tưởng.

- Tạm lưu ngươi một mạng, ngày sau tất sẽ lấy lại!

Thiên Thanh Nguyệt uy nghiêm đáng sợ nói.

- Ha ha!

Lăng Hàn cười nhạo.

- Đánh nhau cùng cấp, ta chém ngươi dễ như trở bàn tay!

Khí thế của Thiên Thanh Nguyệt liền yếu, đây là sự thực cực kỳ bắt mắt, không gian trưởng thành của Lăng Hàn lớn hơn hắn, nhưng chỉ một cái chớp mắt mà thôi, sát khí của hắn lại rực cháy, đối thủ đáng sợ như vậy phải sớm giết chết một chút, bằng không sau này liền không có cơ hội.

Đúng lúc này, chỉ thấy một nhóm người đi tới hẻm núi, cầm đầu chính là một mỹ nhân tuyệt sắc phong thái cảm động.

Đó là Chúc Tuệ Vân.

Lăng Hàn chạy tới nơi này tìm kiếm Thiên Long Cốt Phấn, không có đạo lý những người khác sẽ không nghĩ đến.

Cái này không phải sao, Thiên Thanh Nguyệt đến, Chúc Tuệ Vân cũng tới.

Thời điểm nhìn thấy Chúc Tuệ Vân, Thiên Thanh Nguyệt không khỏi thu hồi ánh mắt, hắn cũng không muốn thất thố ở trước mặt đối thủ cũ này.

- Chúc tiên tử, chính là hắn!

Ở phía sau Chúc Tuệ Vân, có một thanh sam nam tử chỉ vào Lăng Hàn.

Chỉ ta làm gì?

Lăng Hàn nhìn chằm chằm người kia, ánh mắt có chút khó chịu, hết cách rồi, vừa nãy chiến một trận, hơn nữa còn là cường địch như Thiên Thanh Nguyệt, tinh khí thần của hắn đều ở trạng thái đỉnh cao nhất.

- Nghe nói ngươi xúc động Long kiều màu đen?

Chúc Tuệ Vân mở miệng, hỏi Lăng Hàn.

- Cái gì!

Thiên Thanh Nguyệt nghẹn ngào hô.

Sao có thể có chuyện đó!

Long kiều màu đen cũng được gọi là chí tôn thiên đạo, từ khi Bách Long Bí Cảnh xuất hiện đến nay còn chưa có người đặt chân qua, cái này gọi là kỳ tích không thể nào làm được, chỉ có Chí Tôn trong thiên địa mới có thể chinh phục.

Nhưng Tiên Vương tầng chín cũng chỉ bình đẳng với thiên địa, như thế nào còn khả năng xuất hiện chí tôn siêu thoát thiên địa?

Thiên Thanh Nguyệt ý thức được mình thất thố, vội vã khép miệng lại.

Hắn nhìn Lăng Hàn, trong ánh mắt đố kị càng thêm rõ ràng.

Tuy chưa hề xuất hiện, nhưng Thiên Thanh Nguyệt cũng không cho là Chúc Tuệ Vân nhìn lầm.

Lăng Hàn mạnh mẽ đến mức độ khó tin, Dương Hồn cảnh liền có thể đối kháng mình, cái này vượt xa cấp bậc Đế giả, có thể xúc động chí tôn thiên đạo liền hợp tình hợp lí.

Vì sao đặc biệt như vậy không thuộc về mình?

Thiên Thanh Nguyệt dùng sức nắm song quyền của mình, áp chế kích động ra tay.

Lăng Hàn nhìn Chúc Tuệ Vân một chút, hắn vẫn không có tiếp xúc với Nữ Đế giả này. Hắn gật gù nói:


- Không sai.


Quá nhiều người thấy cảnh này, hắn không cần cố ý ẩn giấu, cũng ẩn giấu không được.


Chúc Tuệ Vân gật đầu, sau đó nói:


- Gia sư đã từng thôi diễn, nếu như chí tôn thiên đạo bị xúc động, ở trên có thể thu được Đại Đạo Chi Hoa, nói vậy Lăng huynh hẳn có thu hoạch chứ?


Con mắt của Lăng Hàn không khỏi căng thẳng, sư phụ của nữ tử này tám phần mười cũng là Tiên Vương tầng chín, chí ít cũng là tầng tám, bằng không không thể thôi diễn ra bí mật của thiên địa như vậy. Hắn không tỏ rõ ý kiến, chỉ cười nhạt, cái này đã dính đến bí ẩn tư nhân, hắn hoàn toàn không cần phải trả lời đối phương.


- Ta muốn nhờ Lăng huynh bỏ đi yêu thích, bán ta mười cây Đại Đạo Chi Hoa.


Chúc Tuệ Vân nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK