Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chân Ngã cảnh!

Cho dù những người này là thiên kiêu đương đại, thậm chí không ít người là truyền nhân Đế tộc, hiện tại chênh lệch một đại cảnh giới, bọn họ bất lực.

Cho dù là bọn họ, chống lại âm hồn cấp bậc này cũng có khả năng bị giết.

Chủ yếu là, âm hồn quá đặc thù, không có thật thể, không bị bí lực gây thương tích, chỉ có thể thông qua năng lượng tầng thứ cao đả kích, việc này không thể nghi ngờ đã xóa bỏ rất nhiều ưu thế của bọn họ, bọn họ không mạnh hơn thiên tài bình thường bao nhiêu.

Mấy truyền nhân Đế tộc cẩn thận tiến lên, nhưng bọn họ nhanh chóng lui lại, vẻ mặt tái nhợt.

Âm hồn thật đáng sợ, chúng muốn xâm chiếm thức hải của bọn họ, đoạt thân thể bọn họ.

Đây là cảnh giới chênh lệch, nhất là cường độ linh hồn không gánh nổi.

Làm sao bây giờ, đây chính là đạo thạch Đế cấp đấy.

- Huyết Vân đạo thạch, đó là Huyết Vân đạo thạch, là một trong các đạo thạch đỉnh cấp nhất!

Có người hai mắt sáng lên, hận không thể xông lên đoạt đạo thạch, nhưng hắn lại áp chế tham lam.

Nói nhảm, Đại Đế luyện chế đạo thạch đương nhiên là cấp bậc đỉnh tiêm.

Mọi người không kẻ nào không biết đạo thạch trân quý, nhưng có ba tâm hồnôn cấp bậc Chân Ngã cảnh tọa trấn, bọn họ làm sao lấy được?

Chẳng lẽ, phải đợi những đại lão rời khỏi cung điện hay sao?

Nhưng kể từ đó, Huyết Vân đạo thạch chính là của bọn họ, đạo thạch Đế cấp đấy, là hứ Thánh Nhân cũng động tâm.

Tất cả mọi người vò đầu bứt tai, không ai muốn buông ta, cũng không ai có thể lấy được.

- Lăng huynh, ngươi không đi thử xem?

Đột nhiên Trì Mộng Hàm mở miệng nói với Lăng Hàn.

Ồ, ngươi có ý gì?

- Ha ha!

Không đợi Lăng Hàn trả lời, lại có người cười lớn, nói:

- Hắn? Chỉ là Sinh Đan trung kỳ, Trì tiên tử chờ mong hắn rất cao nha?

Lăng Hàn nhìn về phía người nọ:

- Ta có được hay không, liên quan gì tới ngươi?

Ngươi muốn đè ta xuống, ta khách khí với ngươi làm gì?

Người nọ giận dữ:

- Dân đen thật cuồng, dám vô lễ với Đế tộc!

Hắn tên là Liễu Dật Minh, chính là người của Thất Diệu Đế tộc, tuy không phải Đế tử nhưng địa vị cũng không thấp, miễn cưỡng có thể tính toán là Đế tử dự khuyết, là chuẩn Đế tử, thiên phú và tư chất không kém.

Đế tộc cao cao tại thượng, đừng nói Đế tử, cho dù là chuẩn Đế tử cũng có mắt trên đỉnh đầu. Từ việc hắn gọi thẳng Lăng Hàn là dân đen thì có thể thấy được.

Hắn rất có hứng thú với Trì Mộng Hàm, trên đường đi liên tục nịnh nọt Trì Mộng Hàm, tìm kiếm các loại chủ đề, Trì Mộng Hàm lại thản nhiên, rõ ràng thập phần khách khí nhưng lại cự tuyệt hắn ngoài ngàn dặm.

Như thế cũng bỏ đi, hiện tại Trì Mộng Hàm chủ động nói chuyện với Lăng Hàn, hắn không chịu được.

Dựa vào cái gì?

Ta xuất thân Đế tộc còn kém dân đen hay sao?

Trong mắt Đế tộc, cho dù xuất thân Thánh Địa cũng là dân đen, muốn bọn họ đặt vào mắt, ít nhất cũng phải là cao thủ Giáo Chủ, Tôn Giả, mà Thánh Nhân sẽ là khách quý của Đế tộc.

Còn Lăng Hàn? Cái gì cũng không phải.

Lăng Hàn không để ý đến hắn, mà là nhìn về phía Trì Mộng Hàm, nói:

- Vì sao Trì tiên tử cảm thấy ta sẽ đi?

- Không thử thử làm sao biết?

Trì Mộng Hàm nói ra.

Thấy Lăng Hàn không nhìn mình, Liễu Dật Minh càng tức giận, hắn hung dữ nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, nhưng nghĩ lại, hắn không thể mất phong độ trước mặt Trì Mộng Hàm, hắn áp chế tức giận, dùng giọng điệu khinh thường nói:

- Ta đánh cược với ngươi, ngươi tuyệt đối không có khả năng thành công!

Tất cả mọi người đứng xem náo nhiệt, nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, bọn họ hoàn toàn không vội.

Đánh cuộc?

Lăng Hàn nói:

- Tốt, đánh cuộc gì?

Liễu Dật Minh sững sờ, hắn nói là đánh cuộc, kỳ thật chỉ cường điệu mà thôi, cũng không thật muốn đánh cược với Lăng Hàn, hắn nói:

- Chính là dân đen, cũng xứng đánh cuộc với ta?

Lăng Hàn ảo não, gia hỏa này mở miệng là dân đen, hắn cực kỳ khó chịu.

Hắn lấy ra mười gốc đại dược, nói:

- Đánh bạc không nổi sao?

Trước kia hắn và Đại Hắc Cẩu liên hợp lừa người, lúc đó lấy được không ít đại dược, tự nhiên không có khả năng ăn sạch, cho nên vẫn có lưu lại.

Mười gốc đại dược xuất hiện, chúng tỏa ra mùi thuốc nhè nhẹ làm người ta sảng khoái tâm thần.

Liễu Dật Minh khẽ giật mình, không nghĩ tới Lăng Hàn tài đại khí thô như vậy.

Không phải tặng tiền cho hắn sao?

Ngươi một Sinh Đan trung kỳ muốn đánh cướp Huyết Vân đạo thạch trong tay ba đầu âm hồn Chân Ngã cảnh? Ha ha, đây không phải chuyện đầm rồng hang hổ sao?

Hắn thắng chắc rồi.

- Tốt!

Hắn cũng sờ không gian pháp khí, ngay sau đó hắn xấu hổ, hắn chỉ mò ra hai gốc đại dược.

Đường đường chuẩn Đế tử, gia sản lại không bằng một dân đen, Liễu Dật Minh vô cùng xấu hổ.

Hắn lập tức dùng thần thức truyền âm mượn của các Đế tộc chung quanh, hứa hẹn mượn một trả hai.

Những Đế tộc kia cũng động tâm, bởi vì thấy thế nào Lăng Hàn cũng thua, vừa vặn nhân cơ hội kiếm lời một ít.

Bởi vậy, Liễu Dật Minh nhanh chóng gom được mười gốc đại dược.

- Trì tiên tử, ngươi tới làm người bảo đảm, đảm bảo tiền đặt cược.

Lăng Hàn quay người giao mười gốc đại dược cho Trì Mộng Hàm.

- Tốt.

Trì Mộng Hàm gật đầu.

Liễu Dật Minh cũng tin tưởng nhân phẩm của Trì Mộng Hàm, người ta chính là Đế nữ, làm sao có thể tham ô trước mặt mọi người?

Vì vậy, hai mươi gốc đại dược giao vào trong tay Trì Mộng Hàm.

- Dân đen, bắt đầu đi!

Liễu Dật Minh lạnh lùng nói ra:

- Ta khuyên ngươi hút thở nhiều một chút, bởi vì ngươi có khả năng đi đời nhà ma.

Lăng Hàn không nói gì, hắn sẽ cho gia hỏa này biến cái gì gọi là vẻ mặt.

Thích Vĩnh Minh cũng thập phần chờ mong, hắn không làm gì được Lăng Hàn, hơn nữa còn hận Lăng Hàn thấu xương, mà lần này chính là cơ hội tốt, nếu Lăng Hàn bị âm hồn xâm chiếm thức hải, thiên tài yêu nghiệt sẽ biến mất vĩnh viễn.

Chết đi, đi chết nhanh lên.

- Như thế nào dân đen, sợ?

Thấy Lăng Hàn chậm chạp không có đi về phía trước, Liễu Dật Minh bắt đầu trào phúng.

Lăng Hàn quay đầu:

- Chúng ta lại đánh cược lần nữa, nếu như ta thắng, ngươi sẽ quỳ trên mặt đất tát mình mười cái, hô ba lần ta là phế vật miệng thối.

Liễu Dật Minh giận tím mặt, dân đen lớn mật!

- Tốt, thành toàn ngươi!

Hắn lành lạnh nói ra:

- Nếu ngươi may mắn không chết, ta sẽ đích thân xé ngươi thành mảnh nhỏ.

Lăng Hàn cười ha ha, hắn nhanh chóng tiến lên đối mặt với ba âm hồn.

Biểu hiện của ba âm hồn rất cổ quái, trước kia nhìn thấy âm hồn phụ thể lên chiến giáp rất hung ác, ba đầu âm hồn này lại thủ vệ Huyết Vân đạo thạch, hắn muốn biết âm hồn này có gì khác với âm hồn khác.

Trong đó có cổ quái gì?

Vừa nghĩ, hắn tiếp cận ba đầu âm hồn.

Lập tức, ba đầu âm hồn gào thét, sau đó tấn công Lăng Hàn.

Lăng Hàn cười nhạt, hắn ở âm phủ giết qua âm hồn Hóa Linh cảnh, luận cường độ linh hồn, hắn cần sợ sao?

Tiếng gào công kích tinh thần ập tới, Lăng Hàn đứng vững như bàn thạch.

Ha ha, các ngươi còn kém một chút.

Lăng Hàn đấm ra hai quyền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK