Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Hàn lại về tới vị trí cũ, chỉ thấy đại quân âm hồn không có nửa điểm biến hóa, vẫn mờ mịt, vô cùng vô tận, chúng thống nhất tiến lên cùng một hướng, cảnh tượng hùng vĩ không gì sánh được.

Lại đến.

Lăng Hàn giết ra ngoài, hắn khai chiến lần nữa.

Hiện tại hắn tăng hiệu suất chém giết lên rất cao, gần nửa ngày sau, âm hồn không còn tới một nửa, có một đoạn trống không rất lớn, trước mặt hắn là số âm hồn rất lớn, sau lưng lại không có gì.

Giết giết giết!

Lăng Hàn thét dài không dứt, hắn vung nắm đấm giết vào trong âm hồn, quá đơn giản.

Không có biện pháp, âm hồn nơi này cơ bản đều là Trúc Cơ, Chú Đỉnh làm chủ, cấp bậc Sinh Đan ít đến thương cảm, chúng không phải đối thủ của hắn, huống chi hắn còn có năng lượng hủy diệt, giết âm hồn quá đơn giản.

Hả?

Đột nhiên Lăng Hàn rung động, bởi vì hắn cảm ứng được phía sau có một âm hồn đang lao tới.

Đây là việc phi thường không thể tưởng tượng nổi, tất cả âm hồn đều tiến lên phía trước nhưng lại có một âm hồn đi ngược lại con đường cũ, việc này rất cổ quái. Hơn nữa âm hồn này vô cùng cường đại, băng lãnh, rét lạnh.

Lăng Hàn không cần quay đầu, hắn hiện tại là linh hồn thể, hai mắt chỉ là mô phỏng ra, toàn bộ thân thể đều có sức cảm ứng, đều là con mắt.

Hắn nhìn thấy phía sau có một âm hồn chạy tới, nó có hình dạng người, nhưng trên đầu mọc ra sừng thú to lớn, thân thể cường tráng không gì sánh được, chí ít cũng cao khoảng ba trượng, trên người có tiềng sợi xiềng xích.

- A, ta nói tại sao hồn thể đứt gãy lớn như thế, thì ra có dương hồn đang cướp hồn!

Giọng nói của âm hồn to lớn truyền tới.

Lăng Hàn kinh ngạc, con âm hồn này biết nói chuyện.

Mở ra linh trí?

Vì sao?

Lăng Hàn xoay người lại, hắn nhìn âm hồn to lớn kia, tay phải tùy ý đánh một kích, bành, năng lượng hủy diệt sôi trào, từng đống âm hồn to lớn ngã xuống.

Nhìn thấy cảnh này, con âm hồn to lớn kia sợ hãi, lực sát thương thật đáng sợ.

- Dương hồn, ngươi tới từ đâu?

Nó hỏi.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:

- Âm hồn, ngươi tới từ đâu?

- Lớn mật!

Âm hồn to lớn rống lên một tiếng, linh hồn xung kích làm đám âm hồn chung quanh lung lay sắp đổ.

Nó phi thường bá đạo, giơ tay lên, xoát, một đạo xích sắt đánh thẳng về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn vươn tay bắt lấy xiềng xích, Thiên Đạo Hỏa bao phủ bảo vệ bàn tay của hắn.

Ba, hắn bắt lấy xích sắt, sau đó kéo một cái, xiềng xích bị kéo căng.

Hắn cũng phải kinh ngạc, bởi vì xích sắt cũng không phải là hồn lực huyễn hóa, mà là tài liệu chân chính, độ cứng của nó không kém gì tiên kim của dương gian, còn có cảm giác lạnh lẽo khó hình dung.

Đột nhiên cảm giác lạnh lẽo tập kích thân thể của hắn, dường như muốn đông cứng linh hồn của hắn trong nháy mắt.

- Ha ha ha, dương hồn, ngươi đang tự mình chuốc lấy cực khổ.

Âm hồn to lớn cười nói:

- Đây chính là xích sắt dùng U Hàn Thiết luyện thành, nó hiệu quả khắc chế âm hồn rất mạnh, nhất là dương hồn, lực phá hoại càng lớn hơn.

Lăng Hàn thiêu đốt Thiên Đạo Hỏa chống cự cảm giác lạnh lẽo kia.

Hắn cười nhạt một tiếng:

- Ta rất hiếu kì, ngươi làm sao sinh ra trí tuệ.

- Đến đây, bị ta thôn phệ, ngươi sẽ biết được tất cả bí mật!

Âm hồn to lớn không che giấu vẻ mặt tham lam của mình, giống như những âm hồn bình thường muốn nuốt hắn.

Âm hồn to lớn chỉ có lý trí cao hơn mà thôi.

Trí thông minh là thứ tốt.

Âm hồn to lớn kéo xích sắt, nó lại kinh ngạc, bởi vì bên kia truyền đến kháng lực cường đại, nó không cách nào kéo đi.

Tại sao lại như thế?

Dương hồn sẽ bị U Hàn Thiết khắc chế rất thảm, tại sao dương hồn này còn khí lực?

- Ngươi nên tới đây đi.

Lăng Hàn dùng lực kéo xích sắt một cái, ngay sau đó âm hồn to lớn lao tới gần Lăng Hàn.

Tại sao có thể?

Âm hồn to lớn nói thầm, sau đó nó hét lớn một tiếng, mấy sợi xích sắt khác trên người nó đánh thẳng vào Lăng Hàn.

Bành! Bành! Bành!

Lăng Hàn dùng bàn tay khác ngăn cản, hắn xuất quyền đánh bật xích sắt trở về.

Âm hồn to lớn kinh hãi, tại sao dương hồn kia biến thái như thế?

Nó vội vàng ném sạch xích sắt trên người xuống, sau đó quay đầu bỏ chạy.

- Đã tới rồi, tại sao lại đi vội như thế?

Lăng Hàn cười nói, hắn vung xích sắt về phía âm hồn to lớn.

Được lực lượng của hắn rót vào, tốc độ xích sắt cực nhanh, nhanh chóng đuổi kịp và tấn công âm hồn to lớn.

Nhưng âm hồn to lớn không bị ảnh hưởng, nó bỏ chạy thật nhanh.

Lăng Hàn kinh ngạc, hắn vừa đuổi theo vừa thu xích sắt.

Thì ra trên xích sắt có bôi một thứ gì đó đặc thù ngăn cản cái lạnh của U Hàn Thiết, từ đó không gây ra sát thương với âm hồn.

Khó trách âm hồn to lớn quấn xích sắt trên người.

Lăng Hàn đảo ngược xích sắt, sau đó hắn quất mạnh.

Ba!

Hắn quát trúng một cái, âm hồn to lớn gào thét thảm thiết, nó là âm hồn, đồng dạng cũng bị U Hàn Thiết khắc chế.

Nó lảo đảo suýt ngã.

Lăng Hàn đã lao tới, xích sắt trói chặt lấy âm hồn, âm hồn to lớn kêu la thảm thiết.

Hắn kéo âm hồn to lớn rời khỏi đại quân âm hồn, dự định thẩm vấn thật tốt.

- Nói, ngươi là ai?

Lăng Hàn hỏi.

Âm hồn to lớn nói:

- Dương hồn, ngươi không nên đắc ý, dám xông vào âm phủ, Tây Mạc Vương biết, nhất định sẽ bắt được ngươi, từ đó ăn tươi ngươi ngay lập tức.

- Đúng là mạnh miệng.

Lăng Hàn đưa tay phải ra, oanh, năng lượng hủy diệt sôi trào.

Âm hồn to lớn vô cùng sợ hãi, loại này năng lượng tầng thứ cao này khắc chế nó về bản chất, cho nên nó cảm thấy sợ hãi từ tận linh hồn.

- Đầu tiên nói ra tên của mình.

Lăng Hàn nói.

Âm hồn to lớn sợ hãi nói:

- Ta tên là Đột Sâm.

Cái tên quỷ quái gì thế này?

Lăng Hàn nhìn chằm chằm âm hồn to lớn, có phải nó cố ý tạo cái tên giả lừa mình hay không?

Nhưng chuyện này không quan trọng, tên chỉ là cách gọi mà thôi.

- Ngươi mở linh trí như thế nào?

Lăng Hàn lại hỏi.

Âm hồn to lớn lộ ra vẻ mờ mịt, nói:

- Ta vốn có được linh trí, tại sao lại mở ra?

Lăng Hàn cười lạnh, tay phải của hắn ấn xuống..

- A…

Âm hồn to lớn kêu thảm thiết, năng lượng hủy diệt vô cùng khủng bố, trong nháy mắt đã hủy đi một nửa linh hồn của nó.

Linh hồn không phải nhục thân, thiếu đi một góc cũng không có gì, bọn chúng chỉ suy yếu mà thôi. Hiện tại mất đi một nửa hồn thể, thực lực của nó sẽ giảm xuống rất lớn.

- Ngươi không có cơ hội, nếu không nói thật, ta sẽ giết ngươi.

Lăng Hàn nói:

- Ta tin tưởng chỉ cần đi theo đại quân âm hồn kia, ta cũng có thể phát hiện chân tướng.

Âm hồn to lớn sợ hãi nói:

- Ta có thể sinh ra linh trí là vì bản thể không ngừng thông qua thôn phệ âm hồn khác, sau khi cường đại đến trình độ nhất định sẽ mở linh trí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK