- Nữu quả nhiên lợi hại!
Hổ Nữu hai tay chống nạnh, dào dạt đắc ý, cực kỳ tinh tướng.
Vân Hà tiên tử đè xuống khiếp sợ trong lòng, nhìn Hổ Nữu mấy lần, mới nói:
- Chúng ta vào đi thôi.
Bọn họ vào sơn động, nơi này đen kịt một màu, càng có một loại mùi vị mục nát không nói ra được, cực kỳ gay mũi.
Đi tới tận cùng của sơn động, nơi này có một bộ thi thể, rất cao lớn, chết đi không biết bao nhiêu năm, mục nát đến chỉ còn dư lại một khung xương, trên người có một trường bào màu vàng óng, toả ra mùi thối mãnh liệt.
- Đây chính là cổ mộ? Đây chính là xác ướp cổ?
Có người không nhịn được kêu lên, đùa gì thế.
Vân Hà tiên tử lắc đầu, chỉ chỉ thi thể nói:
- Đẩy thi thể này ra.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, lập tức có hai người tiến lên động thủ.
- Ồ, phía sau thi thể có cái động.
Hai người này lập tức kinh ngạc thốt lên.
Lăng Hàn cũng nhìn sang, quả nhiên, bởi vì thi thể này quá mức khổng lồ, lại vừa vặn ngăn cái động phía sau, thật giống như nơi này chính là phần cuối.
Hô, đẩy thi thể ra một chút xíu, liền có một luồng sức hút mạnh mẽ hiện lên, thật giống như muốn hút bọn họ vào trong. Nhưng cũng bởi vì sức hút này quá khổng lồ, oành, thi thể lại bị hút trở lại, một lần nữa chặn mất lối vào, nhất thời sức hút biến mất.
- Đến, cùng một chỗ dùng sức.
Hai người chuyển thi thể nhìn nhau một cái, đều có chút đỏ mặt.
Bọn họ lại không có thể đẩy thi thể, không đỡ nổi sức hút, có chút mất mặt a.
Hai cao thủ Ngũ Trảm, lại nhấc bất động một bộ thi thể, cái này không phải chuyện cười lớn sao?
Bọn họ lại di chuyển thi thể, dồn dập dùng sức, một góc của thi thể rất dễ dàng liền bị đẩy ra, mà khi miệng hang lộ ra một bộ phận, liền có hấp lực đáng sợ sản sinh, mặc cho hai người này dùng sức làm sao cũng vô dụng, không cách nào nhích được một tia.
Hai người đã làm mất mặt một lần, sao có thể thất bại lần thứ hai, không ai không sử dụng sức lực bú sữa mẹ, ong ong ong, trên người bọn họ có từng viên từng viên phù quang tỏa ra, bốn lá sen cũng dật động.
Đùng!
Chỉ thấy huyết quang lóe lên, một người trong đó một cánh tay bị kéo đứt đoạn, máu tươi dâng trào, điều này làm cho tên còn lại bị dọa cho phát sợ, vội vã buông lỏng tay ra, nhất thời thi thể bị hút trở lại, một lần nữa ngăn chặn lối vào.
- Ta không có chuyện gì.
Người tay cụt kia nói, một bên vận chuyển lực lượng trong cơ thể, lực lượng quy tắc bao vây, một cánh tay mới lập tức sinh ra, da mỏng thịt non.
Điều này cần tiêu hao tinh huyết cùng lực lượng quy tắc nhất định, chỉ là ngoại thương, Võ Giả Trảm Trần trở lên khôi phục lại đều rất nhanh, bởi vì không cần trục xuất ý chí võ đạo dị chủng.
- Ngươi làm sao bị thương, thi thể này có gì đó quái lạ sao?
Vân Hà tiên tử trầm giọng hỏi.
- Không phải.
Người kia lắc đầu, có chút ngượng ngùng.
- Ta dùng sức quá mạnh, mới sẽ kéo đứt mất cánh tay.
Mọi người đầu tiên là thở phào nhẹ nhõm, sau đó ngơ ngác.
Tên này lại dùng sức lớn đến rơi cánh tay, hắn đến cùng dùng sức lực bao lớn? Then chốt là, đã dùng lực đến mức độ như thế, nhưng vẫn không có dời bộ thi thể kia ra, hấp lực lớn có thể thấy được chút ít.
Hơn nữa, thi thể này cũng quá mạnh đi, đã thành một bộ khung xương, còn bị sức hút như vậy tác dụng, nhưng lại không có nổ tung, thật kinh người.
- Chỉ sợ bộ trường bào này là chí bảo.
Có người ánh mắt lòe lòe, chăm chú vào trường bào trên người thi thể.
Tất cả mọi người gật đầu, trường bào này kháng được sức hút, hiệu quả phòng ngự chí ít đạt đến Tứ Trảm Hoàng giả trở lên, vừa nãy hai người này chính là tu vi như thế.
- Ta đến thử xem.
Một tên Ngũ Trảm Đế giả nhảy ra.
- Ta đến giúp ngươi một tay.
Lại một tên Ngũ Trảm Đế giả đi ra.
Hai người đồng loạt ra tay, tương tự là hai bên trái phải, nắm một tay của thi thể, sau đó dụng lực kéo ra phía ngoài.
Thi thể hơi động, sức hút nhất thời đến nữa, cực kỳ cuồng mãnh.
Hai Đế giả cũng toàn lực làm, trên trán có thể nhìn thấy mạch máu hiện lên, khuôn mặt tinh mỹ của bọn họ đã phá hoại hoàn toàn, có vẻ cực kỳ dữ tợn, bốn cánh không ngừng dật động, bốn chân bay lên không.
Nhưng thi thể dễ dàng động, bất quá muốn hoàn toàn dời đi lại khó như lên trời, hầu như là nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Vì để tránh cho giẫm lên vết xe đổ, bọn họ rất nhanh liền từ bỏ.
- Tại sao lại như vậy?
Tất cả mọi người khiếp sợ, cái này phải làm sao mới có thể đi vào?
Tuy vẫn có thể mở ra một lỗ hổng nhỏ, nhưng nếu bị hút vào, ai biết ở trong đó có nguy hiểm gì? Nơi này vốn tràn ngập quỷ dị, ai tin tưởng trong động này là một chốn cực lạc?
- Không bằng, cởi bộ trường bào này xuống đi?
Có người đề nghị.
Thi thể đã mục nát, như vậy chỉ cần cởi trường bào xuống, bản thân thi thể sẽ bị hút vào, cứ như vậy, cửa động tự nhiên hiển hiện.
Cái này cần những người khác tán đồng, cho rằng đây là một biện pháp thích hợp.
Lăng Hàn cũng không phản đối, chỉ khẽ nhíu mày, có một loại bất an khó có thể hình dung.
Bọn họ cưỡi áo choàng của thi thể, lại phát hiện nút buộc nan giải đến lạ kỳ, nhưng sau gần nửa canh giờ vẫn có thể mở ra một viên, để bọn họ nhất thời hoan hô, cuối cùng nhìn thấy hi vọng.
Tiếp tục cố gắng, bỏ ra ròng rã một ngày, bọn họ cuối cùng mở ra trường bào.
Hô, toàn bộ áo choàng đều dán ở lối vào, hơi dật động mấy lần, xèo, nhất thời bị hút vào, sau đó liền thấy bộ thi thể kia cũng lập tức hóa thành mảnh vỡ, mấy trăm cây xương như Lưu Tinh bay vào trong động.
- Không được!
Lăng Hàn mới vừa nói ra một câu, cả người đã mất khống chế, bị hấp lực kéo về phía cửa động.
Không chỉ hắn, tất cả mọi người đều bay, cái sức hút này thật đáng sợ.
Đám người Vân Hà tiên tử còn liều mạng vỗ cánh, nỗ lực muốn ổn hạ thân hình, nhưng vậy thì có ích lợi gì, ở trước mặt lực hút này vốn là bé nhỏ không đáng kể.
Xèo, bọn họ bị hút vào cửa động, thân thể không ngừng xoay vòng, mỗi người đều khó chịu đến muốn nôn mửa, đầu óc choáng váng, có mấy người hôn mê bất tỉnh, nhưng trong miệng không ngừng phun ra ngoài.