Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này biểu lộ của Lâu Tây Nguyệt mới trở nên nghiêm nghị, nàng không nói gì thêm, mà trực tiếp giết ra, thân hình bồng bềnh như phù vân. Oanh, chỉ là nàng vỗ ra một chưởng, uy lực ngập trời, mới khiến cho người ý thức được, thực lực của nữ tử này cũng vô cùng đáng sợ.

Nàng đồng dạng là Tam Bộ sơ kỳ, nhưng chiến lực lại bão tố Tứ Bộ đỉnh phong, hoàn toàn không kém Mông Đông.

Mông Đông đương nhiên sẽ không để Lâu Tây Nguyệt độc chiến Lăng Hàn, thân hình lập tức đập ra, phối hợp cùng Lâu Tây Nguyệt.

Hai đại cường giả hợp kích, uy lực nâng cao một bước.

- Cút!

Lăng Hàn quát khẽ một tiếng, một quyền bạo oanh, hơn hai trăm lần lực lượng bộc phát, hắn cho thấy phong thái vô địch.

Bành, bành, Lâu Tây Nguyệt, Mông Đông đều bị đánh bay.

- Mông Đông, cái tiểu đệ này cũng quá mãnh liệt đi!

Lâu Tây Nguyệt vừa thổ huyết vừa nói.

- Ngươi không nhìn thấy, hắn nắm giữ hơn một trăm tổ hợp ký hiệu sao?

Mông Đông khẽ nói.

- Ta thấy, hắn là dùng nhiều ký hiệu như vậy tới dọa người.

Lâu Tây Nguyệt nói.

Hai người này cũng thật sự là bình tĩnh, rõ ràng ở mặt chiến lực rơi vào hạ phong rõ ràng, nhưng vẫn trêu chọc lẫn nhau, tựa hồ không biết cái gì gọi là sợ hãi.

Lăng Hàn thét dài một tiếng, tiếp tục đoạt công.

Lâu Tây Nguyệt cùng Mông Đông liên thủ, dốc hết toàn lực, nhưng vẫn không cách nào địch nổi, bị đánh cho bay loạn khắp nơi. Bọn họ đều biết, chỉ cần chống qua Lăng Hàn bộc phát, vậy chiến lực của hắn khẳng định sẽ ngã xuống.

Vấn đề là, nếu bọn hắn liều chết, vậy thật có khả năng bị Lăng Hàn oanh sát thành cặn bã.

Hiện tại chiến lực của song phương chênh lệch quá xa.

- Rút lui đi.

Mông Đông lắc đầu, lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

- Sớm chờ câu nói này của ngươi.

Lâu Tây Nguyệt vô cùng dứt khoát, lập tức quay đầu bỏ chạy.

Mông Đông thì chạy về phía khác, để Lăng Hàn chỉ có thể truy kích một cái trong đó.

Lăng Hàn không chút do dự đuổi theo Mông Đông, thân hình vừa động, thanh âm của Lâu Tây Nguyệt liền truyền tới:

- Tiểu đệ, chớ có quên, ngươi còn có hai tiểu kiều thê a?

Nghe được câu này, Lăng Hàn lập tức ngừng thân.

Nếu hắn truy kích Mông Đông, mà lại Lâu Tây Nguyệt giết hồi mã thương, Nữ Hoàng, Hổ Nữu chống đỡ được nàng sao?

Chuyện không thể nào.

Có lẽ Nữ Hoàng rảo bước tiến lên Tam Bộ có thể chống lại nàng, nhưng bây giờ tuyệt đối làm không được, năng lực vượt cấp chiến đấu của Hổ Nữu là số không, tự nhiên cũng không có khả năng trông cậy vào.

- Ha ha ha, tiểu đệ, hi vọng lần sau gặp lại, ngươi đã thức tỉnh! Nếu như còn không có, chúng ta sẽ mang lên càng nhiều đồng bạn tới giúp ngươi.

Thanh âm của Mông Đông cũng truyền tới.

Lăng Hàn hừ một tiếng, lần này không thể bắt Mông Đông, cũng là bởi vì chiến lực của hắn còn chưa đủ triệt để nghiền ép, bất quá nếu hắn rảo bước tiến lên Tam Bộ, vậy quản ngươi đến bao nhiêu người, hết thảy trấn áp.

Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu đi tới, đều hết sức kinh ngạc.

Dạng thiên tài giống như Mông Đông, hẳn là ít đến thương cảm mới phải, hắn hẳn chỉ kém đám người Lâm U Liên một chút, thậm chí có thể ngang hàng. Không nghĩ tới lại thêm Lâu Tây Nguyệt, nghe khẩu khí của Mông Đông, dạng người như hắn tựa hồ còn có rất nhiều.

Hơn nữa, Lăng Hàn hẳn cũng là một thành viên trong bọn họ, chỉ là còn không có “thức tỉnh”.

Hai người này đến cùng có lai lịch gì?

- Không cần phải để ý đến bọn hắn, chỉ cần chúng ta tăng tu vi lên, bất kỳ người nào cũng không sợ.

Lăng Hàn kiên định tín niệm, sẽ không vì bất cứ chuyện gì mà ảnh hưởng bộ pháp hắn leo lên võ đạo đỉnh phong.

Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu đều gật đầu, các nàng đồng dạng có tín niệm không sợ.

Ba người tiếp tục tìm kiếm khoáng mạch, nếu không tranh thủ thời gian ra tay, người khác sẽ không lưu lại vật gì tốt cho bọn hắn.

Nếu bọn hắn đạt được Thiên Tôn ký hiệu tự nhiên là lập tức luyện hóa, nếu đạt được đại dược, thì chia đều phục dụng. Chỉ là đại dược tốt, Thiên Tôn ký hiệu lại rất khó ra, vài ức năm trôi qua, bọn hắn hết thảy mới lấy được ba mươi sáu viên.

Lăng Hàn được phân hai mươi mốt viên trong đó, để hắn nắm giữ Thiên Tôn ký hiệu đạt đến một trăm ba mươi chín viên, đối ứng tổng số gần ngàn mà nói, này chỉ có thể xem như vừa mới cất bước, nhưng phóng nhãn Thiên Tôn cấp, phần lớn đều chỉ nắm giữ bảy ký hiệu truyền thế mà thôi.

Đại dược ngược lại có không ít, Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu phân biệt đến Nhị Bộ đỉnh phong cùng Tam Bộ đỉnh phong, nhưng bởi vì cảnh giới bình chướng rất khó vượt qua, các nàng đều không tái tiến một bước.

Lăng Hàn cái sau vượt cái trước, cũng lấy tốc độ chậm chạp đi tới Nhị Bộ đỉnh phong.

Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu không cách nào đột phá, là bởi vì tư chất của các nàng kỳ thật không tới đỉnh tiêm, Nữ Hoàng là bởi vì ở thời điểm tiến lên Nhất Bộ dung hợp một trăm lực lượng vị diện, lúc này mới tạo thành lực đẩy, để nàng cơ hồ không phí sức liền đi tới Nhị Bộ, nhưng tiềm lực cũng dùng hết, muốn vào Tam Bộ, khó.

Hổ Nữu thì vô dục vô cầu, ngược lại làm cho nàng tâm linh thanh tịnh, càng thêm dễ dàng câu thông hạt bản nguyên, mới có thể ở trên cảnh giới dẫn trước. Nhưng hạt bản nguyên trong cơ thể càng nhiều, đối với hạt khác bài xích lại càng lớn, tuyệt không có khả năng dễ dễ dàng dàng đột phá.

Vị diện này cũng càn quét không sai biệt lắm, Lăng Hàn dò xét một chút, tìm đám người Chu Hằng, hiện tại người ở vị diện tầng trên cơ bản đều đến nơi này, bọn người Chu Hằng tự nhiên cũng ở nơi đây xây căn cứ mới.

- Lăng Hàn, Nhạc Bác Dung xuất quan, đang tìm ngươi, cẩn thận một chút.

Vừa thấy mặt, Lâm Tiêu Dương liền nhắc nhở.

Nhạc Bác Dung chính là lão tử của Nhạc Thừa Vọng, Lục Bộ Thiên Tôn, Lăng Hàn giết Nhạc Thừa Vọng, Nhạc Bác Dung sẽ đến đuổi giết hắn cũng không phải bất ngờ, chỉ là không nghĩ tới hắn chậm như vậy.

- Trước đó hắn đang bế quan, đoán chừng thực lực lại tiến một bước.

Chu Hằng cũng nói.

- Mạnh bao nhiêu?

Lăng Hàn tò mò nói.

Sở Hạo cười ha ha:


- Hẳn là sẽ không yếu hơn Chu sư huynh.


Chu Hằng cho hắn một cái liếc mắt:


- Ngươi cùng ta thực lực chênh lệch không nhiều, không kém gì ta, tương đương với không kém gì ngươi, làm gì quanh co như vậy?


Lâm Tiêu Dương lắc đầu:


- Các ngươi đều là cái sau vượt cái trước, chỉ có ta, thực lực trì trệ không tiến, đã bị các ngươi vung ra đằng sau.


Sở Hạo cùng Chu Hằng đều an ủi vị sư huynh này, kỳ thật có thể tu đến Lục Bộ cũng đã là thiên kiêu, chỉ cần nhìn xem số lượng Thất Bộ liền biết, hai tay có thể đếm được.


Lăng Hàn thì thỉnh giáo ba tên Lục Bộ, nguyên nhân hai vị diện này trùng điệp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK