- Ta tới.
Bên Tiên vực lại có một người đi tới, đẹp như hoa ah đào, lạnh như băng.
Bản thân nàng là siêu cấp Đế giả, là đệ tử Thương Chỉ vi, đương nhiên có tư cách đi vào Thánh nguyên học viện, xuất hiện ở nơi này cũng là hợp tình hợp lý.
Điều khiến cho Lăng Hàn phiền muộn đó chính là nàng ta cũng bước vào ngũ bí.
Hơn một ngàn năm này là thời kỳ Đế giả tăng tiến, Tiên vương cửu trọng thiên đều không tiếc tiêu hao bổn nguyên chi lực, khiến cho mọi người có hoàn cảnh tu luyện tốt nhất. Đế giả đương nhiên tăng mạnh, bỏ xa Hoàng giả, Vương giả gì đó ở sau lưng.
Niếp Hòa Sơn nói Lăng Hàn lấy hạt vừng bỏ dưa hấu thực ra cũng có đạo lý. Chỉ là không ai biết Lăng Hàn có được Khởi nguyên ma phương, thứ này so với tăng lên mấy tiểu cảnh giới còn quan trọng hơn nhiều.
- Chết.
Thổ Tháp không chút lưu tình ra tay.
An Nhiên hừ lạnh một tiếng, hai tay múa, từng đạo tiên pháp vận chuyển, chiến lực kinh người.
Nàng là siêu cấp Đế giả, trong Đế giả lại có thể xếp hàng đầu, cường đại hơn xa người trẻ tuổi trước đó.
Thế nhưng Thổ Tháp cường đại, hoàn toàn không kém gì An Nhiên. Mỗi một kích đều không tránh không né, lựa chọn chính diện giao phong.
Tất cả mọi người đều nhìn vào không rời mắt, đối với Tiên vực mà nói, thắng bại mỗi một trận đều vô cùng mấu chốt. Thắng một trận chẳng những có thể đổi được một vạn năm hòa bình, càng có thể tăng sĩ khí bên Tiên vực.
Dù sao trước đó bên bọn họ thực sự đã thua quá nhiều.
An Nhiên quả thực rất mạnh, hoàn toàn không kém Thổ Tháp. Nhưng mà võ giả Tiên vực đều có một nhược điểm trí mạng, đó chính là quy tắc khóa lại trong cơ thể có hạn, xa không bằng dị vực.
Bởi vì Dị vực là phương xâm lấn, cho nên bọn hắn ngay khi còn yếu đã học tập khóa quy tắc vào trong thân thể. Nếu không, bọn hắn có tư cách gì xâm lấn, muốn điên đảo càn khôn đây chứ?
An Nhiên không kém gì Thổ Tháp, nhưng mà từ trước tới nay nàng đều không có cố gắng tập luyện phương pháp có thể tăng dung lượng quy tắc khóa lại. Chuyện này tại Tiên vực hoàn toàn là lãng phí thời gian. Nhưng mà khu vực trung lập xuất hiện khiến cho mọi người biết rõ người dị vực cường đại.
Khi chiến đấu kéo dài được bốn thời thần, An Nhiên lộ ra vẻ cố sức.
Chuyện này khiến cho sắc mặt người Tiên vực vô cùng khó coi, phải biết rằng trước đó Thổ Tháp đã chiến đấu qua một trận, thế nhưng quy tắc chi lực vẫn cuồn cuộn không ngớt, thực sự là đáng sợ.
Khai chiến trong khu vực trung lập giống như là trợ giúp cho bọn hắn vậy.
Lại một nén hương sau, An Nhiên đã hoàn toàn không có lực công kích, không thể không nhận thua lui ra.
Khá tốt, chiến lực của nàng không thua Thổ Tháp, khiến cho Thổ Tháp cũng không có cơ hội ra tay với nàng.
Lại thua một trận.
- Ta tới.
Người thứ ba nảy ra khiêu chiến, chính là Dị.
Hắn cũng không có nói nhiều, lập tức xông lên, phanh phanh, liên tục đánh một hồi.
Đây là luận bàn, cũng không thể vận dụng bảo khí, pháp chỉ. Nếu không thứ so không phải là thực lực mà là nội tình sau lưng.
- Dâng đầu người ra.
Thổ Tháp cười ha hả, cánh tay như đao múa. Từng đạo phù văn chớp động trên lưỡi đao, sát ý sôi trào.
Đại chiến lại diễn ra.
Dị cũng là người sau vượt người trước, rảo bước tiến lên ngũ bí, khiến cho Lăng Hàn có chút buồn bực. Đoán chừng trong tất cả mọi người đều trở thành ngũ bí, chỉ có hắn dừng lại ở nhị bí. Tuy rằng thực lực của nhị bí như hắn lại cường đại không tưởng.
Dị so với Nghiêm Tiên Lộ còn mạnh hơn, yêu nghiệt không thua An Nhiên, so với Thổ Tháp cũng không kém, chiến đấu kịch liệt vô cùng.
Sau khi chiến ba thời thần, một người một trùng đồng thời lộ ra vẻ cố sức, chiến lực bắt đầu xuống dốc.
Tuy rằng Thổ Tháp khóa lại được nhiều quy tắc chi lực, nhưng mà liên tục chiến ba Đế giả, rốt cuộc cũng tới cực hạn.
Thế nhưng võ giả dị vực đã sớm quen chiến đấu dưới tình huống như vậy. Lực lượng quy tắc hao hết, Thổ Tháp lại có biện pháp đặc thù khiến cho lực lượng quy tắc tiêu hao chậm hơn, làm cho Dị chỉ có thể nhận thua.
Ba trận đều bại.
Thổ Tháp thành công lui thân, đem vị trí nhường cho người khác.
Sắc mặt người Tiên vực vô cùng khó coi, dưới tình huống chiến lực không sai biệt lắm. Thiên tài dị vực khác thậm chí lại có thể lấy một địch ba, chiến lực thật đáng sợ.
Khá tốt, bên bọn hắn là phương thủ, người dị vực nếu như xâm chiến Thông Thiên quan, bọn hắn không cần lo lắng tới nhược điểm lực lượng không đủ sau này.
- Ha ha, kế tiếp Mộ Lãnh ta sẽ ra trận.
Lại một thiên kiêu dị vực khác tiến lên, hắn là hình người, hai cánh, đuôi dài, nhưng trên đầu lại mọc ra hai sừng, làn da đỏ thẫm nhưu máu, có vô số phù văn rậm rạp.
- Ai tới chiến một trận với ta?
Hắn lớn tiếng kêu, thanh âm ầm ầm.
Đây cũng là một gã Đế giả ngũ bí.
Bên Tiên vực tự nhiên cũng có cao thủ trẻ tuổi nghênh tiếp. Nhưng mà vẫn là vấn đề kia, trên phương diện chiến lực không chiếm ưu thế, phương diện sức bền lại không bằng, như vậy sao có thể thắng được?
Ba gã Đế giả trẻ tuổi thay phiên nhau lên, rốt cuộc mới khiến cho lực lượng của Mộ Lãnh hao hết, thế nhưng vẫn không thể mang tới một trận thắng cho Tiên vực.
Võ giả Tiên vực đều trở nên nôn nóng, chẳng lẽ cứ như vậy cho tới lúc thua hoàn toàn sao?
- Nữu tới.
Hổ Nữu không nhịn được nhảy ra.
- Một tiểu nha đầu da mịn thịt mềm, ta muốn ăn huyết nhục ngươi, có lẽ rất bổ a.
Bên dị vực là một đầu côn trùng, toàn thân màu xanh, giống như một đầu châu chấu, nhưng thực lực của hắn lại vô cùng kinh người. Đã đánh bại một gã Đế giả ngũ bí.
Hổ Hữu không nói hai lời, trực tiếp giơ nắm tay nhỏ lên rồi đánh.
Trong lòng Lăng Hàn mỉm cười, ý niệm trong đầu chuyển động. Lập tức rót một đạo bí lực vào trong cơ thể tiểu nha đầu, tăng chiến lực của nàng lên.
Phanh.
Hổ Nữu phát uy, hoàn toàn chiếm thế thượng phong.
Nàng vốn chính là siêu cấp Đế giả, chỉ là không có đủ cơ duyên, không thể tu ra chín đạo phân hồn ở Phân Hồn cảnh. Nhưng mà vẫn không thể chối bỏ sự cường đại của nàng. Phải biết rằng thứ nàng tu ra chính là bí cảnh thời gian. Hơn nữa năm bí cảnh đều như vậy, có được Thái Trụ Tiên thể, có thể khống chế thời gian.
Chiến lực của nàng có lẽ xem như là nửa Đế tinh, dù không có Lăng Hàn trợ giúp, kỳ thực cũng có thể chiếm thế thượng phong.