Một gia hỏa, trong mắt hắn chỉ là tồn tại giống như rác rưởi, không ngờ lại đạt tới độ cao mà hắn tha thiết ước mơ.
Hắn không thể tin nổi, càng không muốn tin.
Đôi mắt xinh đẹp của Phó Hiểu Vân thì tỏa sáng, Trảm Trần khác loại, không ngờ lại có người thực sự làm được.
- Trảm Trần khác loại?
Tiêu Thắng và Trưởng Tôn lương thì thào, bởi vì giới hạn cấp độ cho nên bọn hắn còn không biết có thể trảm Thiên địa một đao mà thành đạo.
- Muội muội, không bằng gả cho Lăng huynh đệ đi.
Phó Cao Vân bắt đầu làm bà mối.
- Muội xem, thiên phú của Lăng huynh đệ không biết cao hơn tên chán ghét kia bao nhiêu. Về sau nhất định có thể leo lên trên đầu thiên tài các nơi khác. Nam nhân tốt như vậy nếu như muội bỏ qua, vậy sau này sẽ tiện nghi cho người khác đó.
Thanh âm của hắn không thấp chút nào, khiến cho Bắc Huyền Minh đang chiến đấu cũng nghe được rõ ràng.
Sắc mặt Bắc Huyền Minh âm trầm tới mức có thể chảy ra nước được, ngươi này đang đào góc tường của hắn a. Nào có huynh trưởng nào như vậy? Hắn thực sự giận dữ, mi tâm lóe lên, có một thanh kiếm nhỏ màu bạc, dài ba tấc bắn ra.
Thanh kiếm này giống như đuộc ngưng tụ từ băng sương, vừa mới lấy ra, nhiệt độ bốn phía hạ thấp. Phó Cao Vân, Nữ hoàng không coi ra gì, thế nhưng những người khác lại lạnh run.
Phó Cao Vân và Nữ Hoàng phóng ra khí thế của mình, phân biệt bảo vệ Phó Hiểu Vân và Thiên Phượng thần nữ. Nhưng mà hai người Tiêu Thắng và Trưởng Tôn lương không có ai trông nom, cho nên chỉ có thể lùi về phía xa.
Nhưng bọn hắn lập tức kinh ngạc vô cùng, bởi vì bọn hắn nhìn thấy Nữ Hoàng không ngờ lại có thể đối kháng uy năng với kiện chuẩn Tiên khí kia.
- Nàng cũng trảm Thiên địa tiến vào Trảm Trần
Phó Cao Vân giải thích với muội muội mình.
Cái miệng nhỏ nhắn của Phó Hiểu Vân lập tức há hốc, tạo thành hình tròn. Mà Bắc Huyền Minh thiếu chút nữa ngã sấp xuống, thiên tài như vậy không ngờ lại có hai sao?
Trưởng Tôn lương và Tiêu Thắng thì im lặng, bọn hắn còn không biết ý nghĩa cụ thể của trảm Thiên địa, nhưng mà có thể khẳng định. Nếu như Trảm Trần như vậy, chiến lực sẽ cường đại tới mức kinh người.
Ví dụ như Lăng Hàn bây giờ có thực lực chiến với Bắc Huyền Minh, là bởi vì hắn trảm Thiên địa thành đạo.
Bắc Huyền Minh thu hồi tất cả tạp niệm, chuyên chú điều khiển thanh tiểu kiếm trong tay.
Đây là Băng Vân kiếm, Chuẩn tiên khí nhị tinh, nếu như có thể kích phát toàn bộ uy lực của nó ra, có thể đạt tới tình trạng Tam trảm, thậm chí là Tứ trảm.
Bởi vì hắn là Thánh Tử Thái Âm giáo, cho nên mới có tư cách có được Chuẩn Tiên khí như vậy.
Tu vi của Bắc Huyền Minh hiện tại khẳng định không có cách nào hoàn toàn kích phát ra uy năng của Băng Vân kiếm, nhưng mà muốn đạt tới Nhị Trảm đỉnh phong lại không khó. Quả thực Lăng Hàn rất mạnh, nhưng mà ngươi có thể địch lại nổi Nhị Trảm sơ kỳ, chẳng lẽ còn có thể địch lại nổi Nhị Trảm đỉnh phong sao?
Hắn cũng không tin.
- Băng Vân kiếm xuất, thiên hạ đều phong.
Bắc Huyền Minh khẽ quát một tiếng, đoản kiếm lơ lửng bay lên, lại nhanh chóng bành trướng, biến thành một thanh trường kiếm dài chừng trăm trượng, lực lượng đóng băng đại thịnh. Phù văn xuất hiện rồi tỏa sáng.
Lăng Hàn thở dài, Tiên Ma kiếm vẫn không có cách nào tăng lên tới cấp bậc Chuẩn Tên khí, Lạn Mộc kiếm lại vĩnh viễn ở cấp độ Thần khí nhị thập giai, khiến cho hắn hiện tại không có binh khí để dùng.
Không có biện pháp, ai bảo khí lực hắn mạnh mẽ, nhu cầu đối với binh khí kỳ thực cũng không lớn.
Hắn đánh ra một quyền nghênh đón đối phương, Huyền Âm mẫu thủy vận chuyển, dùng băng đấu với băng, dùng âm hàn đấu với âm hàn.
Phanh.
Kiếm va quyền va chạm vói nhau, thân kiếm và quyền đều có một tần băng dày đặc ngưng kết, cũng lan tràn về cánh tay hai người.
Lăng Hàn không hề sợ hãi, thản nhiên để cánh tay đóng băng. Nhưng mà Bắc Huyền Minh lại quá sợ hãi, vội vàng ra sức chấn động, rút kiếm trở về.
Hắn liên tục thúc dục kiếm uy, phanh phanh phanh, từng khối băng trên thân kiếm nghiền nát, liên tục rơi xuống đất. Lúc này hắn mới thở dài một hơi. Thế nhưng lúc ngẩng đầu nhìn lên, hắn quá sợ hãi, bởi vì Lăng Hàn lại khẽ rung cánh tay là không còn chuyện gì nữa.
Chuyện này....
Trong tay hắn là chuẩn Tiên khí nha, mới có thể mạnh mẽ như vậy. Ngươi bất quá chỉ là thân thể huyết nhục mà thôi, sao lại biến thái như vậy được chứ?
- Ta muốn đánh ngươi.
Lăng Hàn xông lên, triển khai thế công.
Bắc Huyền Minh dùng ý niệm điều khiển thanh kiếm chào đón, hai tay thì hóa thành quyền, triển khai từng môn Tiên thuật. Thánh Tử Thái Âm giáo đương nhiên nắm giữ rất nhiều bí pháp. Thế nhưng mặc hắn lật qua lật lại thế nào, đều không có chút hiệu quả nào với Lăng Hàn.
Muốn đối kháng với Lăng Hàn, dù thế nào cũng phải đạt tới độ cao của Phó Cao Vân, tu vi của Bắc Huyền Minh so với Phó Cao Vân kém hơn rất nhiều, đương nhiên chỉ có thể chống đỡ mà thôi.
Lăng Hàn cường thế trấn áp, Bắc Huyền Minh ngay cả hoàn thủ cũng khó khăn. Chỉ có thể bị động phòng thủ, chật vật không chịu nổi.
Tiêu Thắng, Trưởng Tôn lương, Phó Hiểu Vân đều trợn mắt há hốc mồm, cảnh tượng như vậy là thứ dù thế nào bọn hắn cũng không nghĩ ra được.
Trảm Trần khác loại có thể mạnh tới trình trạng như thế sao?
Phanh.
Lăng Hàn dùng một quyền đánh tan phòng ngự của Bắc Huyền Minh, bắt đầu đánh tiểu tử này tơi bời.
Tên này năm lần bảy lượt muốn giết hắn, chẳng lẽ cho rằng hắn không biết sao?
Nếu như đổi lại một nơi chỉ có hai người, tự nhiên Lăng Hàn sẽ không chút lưu tình chém giết Bắc Huyền Minh. Chỉ là ở nơi này, nếu như giết Bắc Huyền Minh sẽ làm cho Phó gia gánh vác trách nhiệm. Lăng Hàn cảm thấy Phó Cao Vân không tệ, quyết định cho hắn mặt mũi.
Dù là như vậy, Bắc Huyền Minh cũng nhanh chóng bị đánh thành đầu heo.
- Muội muội, muội có cần cân nhắc một chút không?
Phó Cao Vân huých huých tay muội muội mình rồi nói.
Khóe miệng Phó Hiểu Vân hơi run rẩy, Bắc Huyền Minh dầu gì cũng là một Vương giả, thế nhưng trước mặt Lăng Hàn lại cơ hồ không có sức hoàn thủ, chuyện này khiến cho nàng mở rộng tầm mắt.
Tuy rằng nàng cũng biết không phải là Bắc Huyền Minh yếu, mà là Lăng Hàn quá mạnh mẽ. Thế nhưng dù thế nào cũng đã tạo thành một cái gai trong lòng nàng, lưu lại một màn chật vật không chịu nổi của Bắc Huyền Minh.