Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Hàn bắt đầu xung kích đệ ngũ hình.

Chân Ngã trải qua lột xác nhiều lần, uẩn dưỡng đạo tắc càng ngày càng nhiều, nó càng muốn lột xác càng khó.

Cho nên, tại phần lớn võ giả mà nói, tứ hình chính là phần cuối, có thể đi xung kích Hóa Linh cảnh, mà Hóa Linh cảnh cũng là điểm cuối cùng của bọn họ, không có khả năng lại có tăng lên. 

Muốn có hi vọng xung kích Giáo Chủ, nhất định phải đánh vỡ cực hạn, đạt tới đệ ngũ hình.

Từ điểm đó mà nói, mỗi một vị Giáo Chủ đều có giá trị kinh người, sẽ không có người tầm thường.

Đương nhiên điểm cuối cùng của Lăng Hàn không chỉ là Giáo Chủ, cho nên, đệ ngũ hình chỉ vừa mới bắt đầu, nếu hắn đột phá đệ ngũ hình còn khó khăn, hắn nên quay về trông nom hài tử đi. 

Hắn không ngừng hiểu ra, trong thức hải, Hủy Diệt Chân Ngã tỏa ra kim quang, đây là kim thai, nhưng hiển nhiên còn không có nhìn ra hướng tiến hóa.

Lăng Hàn không vội, hắn lắng đọng tích lũy của mình hóa thành cảm ngộ thiên địa.

Ở trong đầu của hắn, đạo tắc chí cao chấn động. 

Đây không phải đến từ chín đại Chân Ngã của Lăng Hàn, mà là năng lượng tầng thứ cao tạo thành, hiện tại, những Chân Ngã hạch tâm như thức tỉnh và dẫn động quy tắc chí cao.

Lăng Hàn rút ra những đạo tắc này gia trì vào Chân Ngã, cũng thúc đẩy Chân Ngã tiến hóa.

Nhưng Chân Ngã đạt tới tứ hình, chúng dã tràn đầy tính bài xích, đạo tắc gia trì sẽ bị đánh vỡ. 


Lăng Hàn chỉ có thể từ từ sẽ đến, từng giờ từng phút, thức hải không ngừng biến hóa, cấp độ sinh mệnh tăng lên, chắc chắn chờ hắn bước vào đệ ngũ hình thì hạn mức cực hạn của thể tu cũng mở ra.

Ở hắn không ngừng nỗ lực, Hủy Diệt Chân Ngã bài xích càng ngày càng nhỏ, cuối cùng bắt đầu chuyển hóa thành đệ ngũ hình.

Oanh! 

Trong thức hải của hắn xuất hiện sóng to gió lớn, Hủy Diệt Chân Ngã tỏa ra kim quang cũng tối tăm, nhưng chỉ trong nháy mắt sau đó, hào quang tam thải thai rực sáng.

Thành công.

Khóe miệng của Lăng Hàn lộ ra nụ cười, nhưng hắn không có chút nào ý dừng lại, hiện tại vừa mới tiến hóa tới hạn mức cao nhất, thiên địa hội có gia trì, chính là thời điểm gia tăng tu vi tốt nhất, sao có thể gián đoạn chứ. 

Hắn lại không nghĩ tới, đệ ngũ hình của chính mình lại là tam thải thai.

Giống như có người tu đến đệ lục hình thậm chí đệ thất hình mới có thể thai nghén ra, nhưng Lăng Hàn vừa mới bước vào đệ ngũ hình đã tu ra tam thải thai thai, vậy sau này tu ra đệ lục hình, đệ thất hình thì sao?

Tứ thải thai, ngũ thải thai thai? 

Lăng Hàn không khỏi tràn đầy chờ mong, đây là một bước cực lớn vượt qua.

Hắn đè xuống hưng phấn, tiếp tục tu luyện.

Hủy Diệt Chân Ngã đang tái tạo, tam thải thai càng ngày càng sáng, mặc dù chỉ mới có một cái nhưng còn chói mắt hơn tám Chân Ngã khác cộng lại. 

Bởi vì đây là tiến hóa về chất, đã hoàn toàn khác biệt.

Ba ngày sau đó, Lăng Hàn đã ngừng lại.

Hủy Diệt Chân Ngã hoàn toàn tiến hóa thành tam thải thai,thể thuật hạn mức cao nhất của hắn cũng mở ra, có thể duy trì lấy hắn tiếp tục tăng lên, cũng không thua kém gì bí lực. 

- Nếu hiện tại chiến với Lâm Vân, ta chỉ dùng vài phút là có thể tiêu diệt hắn.

Lăng Hàn cảm ứng lực lượng của mình một lần, hắn tươi cười.

Hai loại lực lượng nguyên thủy đạt tới tứ thập ngũ trọng thiên, nếu cùng bộc phát, lực lượng sẽ tăng lên ngũ thập trọng thiên, lại tăng thêm Đế thuật, chiến lực cực hạn có thể đạt tới lục thập nhất trọng thiên. 

Lăng Hàn gật đầu, lẩm bẩm nói:

- Đối với người bình thường, tiên thuật mới là vương đạo, dù sao đạt tới Chân Ngã Đại viên mãn cũng chỉ có lực lượng thập nhị trọng thiên, nhưng một môn Đế thuật cao nhất đã tăng lên chín trọng thiên.

- Nhưng đối với ta mà nói, lực lượng mới là vương đạo. 

- Không có lực lượng hỗ trợ, Đế thuật cũng không đáng chú ý.

Hắn xuất quan, hắn lại dùng tinh lực phá giải cấm chế của Hắc Ám sa trường.

Nhưng mà, Nguyên Đạo thạch vẫn phải kiếm. 

Lăng Hàn đi tới Hắc Ám sa trường, hắn hủy bỏ trạng thái ngưng chiến, đương nhiên, cũng chỉ có nhân vật đầy công huân như hắn mới có đãi ngộ này, người khác làm như vậy sẽ bị xem như vứt bỏ chiến đấu, sau ba lần như thế, trong ba năm không thể chiến đấu trong Hắc Ám sa trường.

Hắn lại nhân cơ hội nghiên cứu một lần, nhưng dù tu vi tăng lên một cấp độ, hắn vẫn khó giải cấm chế.

Có lẽ hắn nên tìm ngoại viện. 

Lăng Hàn quyết định đi tìm một người.

Đinh Thụ.

Hắn nhanh chóng tìm được gia hỏa tương tự mình trong khách sạn, gia hỏa này đang tán gái, hắn sống rất tiêu sái. 

Nhìn thấy Lăng Hàn, Đinh Thụ cười một tiếng, phất phất tay:

- Các mỹ nữ, ta có khách, lần sau lại trò chuyện.

Ba mỹ nữ đều cười lớn, sau đó đứng dậy rời đi. 

Đinh Thụ chỉ vào ghế trống:

- Quấy rầy ta tán gái, cho nên, ngươi tốt nhất có chuyện rất trọng yếu, không thì ta sẽ rất tức giận.

Lăng Hàn cười cười: 

- Thế nào, không làm Phật tử rồi?

- Thôi đi, không có chất béo gì, hơn nữa Phật thổ lại phái người tới gây khó khăn cho ta đủ đường, cho rằng ta thật ăn chay?

Đinh Thụ xùy một tiếng. 

Lăng Hàn hiếu kỳ, nói:

- Ngươi là kẻ nào trong đám Thủy Nhất, Vạn Đạo?

Đinh Thụ nhìn Lăng Hàn, sau một lúc hắn mới nói: 

- Không phải! Nhưng mà ta thấy mấy người kia có tiếng không có miếng, nhất là “Tinh Không Đệ Nhất Nhân”, ha ha, thật sự làm ta cười rụng răng, lại dám khoe khoang như thế, thật sự muốn gặp hắn một lần, đánh cho hắn răng rơi đầy đất.

Lăng Hàn sờ cằm, có người muốn đánh hắn răng rơi đầy đất, hắn có nên giáo huấn đối phương hay không?

Nhưng mà Đinh Thụ thế không phải ba tên quái vật Thủy Nhất sao? 

Lăng Hàn đã đấu với bọn họ, mặc dù chỉ thông qua tinh võng, không có khả năng đại biểu thực chiến, nhưng ba tên kia có thực sự rất mạnh.

Cho nên, Đinh Thụ không phải ba người này cũng làm Lăng Hàn cảm thấy ngoài ý muốn.

- Đúng rồi, ngươi muốn làm gì? 

Đinh Thụ hỏi.

Lăng Hàn cũng bỏ qua tìm hiểu thân phận của đám người Thủy Nhất, hắn đi vào chính đề, nói:

- Ngươi tới nơi này tự nhiên là vì Nguyên Đạo thạch, cho nên, ta phát hiện ra nơi có khả năng sản xuất Nguyên Đạo thạch, không biết ngươi có hứng thú đi cùng ta hay không? 

- Ồ?

Đinh Thụ lập tức sinh ra hứng thú, hai mắt phát sáng:

- Đương nhiên là có hứng thú. 

Lăng Hàn cười một tiếng:

- Nhưng mà, chỗ đó bị phong ấn, cho dù ta là trận đạo tông sư cũng không thể phá giải, ngươi có bảo vật gì có thể phá giải trong nháy mắt hay không?

Đinh Thụ híp mắt, hắn nhìn Lăng Hàn một hồi, trầm ngâm không nói gì. 

Hắn thật sự có bảo vật như thế, nhưng thứ này quá trân quý, có thể cứu mạng vào lúc mấu chốt.

Vạn nhất Lăng Hàn tính sai thì hắn tổn thất lớn.

- Nếu thật tìm được Nguyên Đạo thạch, làm sao phân phối? 

Đinh Thụ hỏi.

- Đương nhiên là chia đều năm năm.

Lăng Hàn nói. 

Một cung cấp địa điểm, một mang theo hai người tiến vào, cho nên, công lao tương đương, tự nhiên là chia đều.

Đinh Thụ chỉ do dự một chút, nói:


- Tốt! 


Hắn cũng là chúa tể Nguyên thế giới, đương nhiên không thiếu quả quyết.


- Lúc nào hành động?


- Ngày mai. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK