Sát thủ Đế tử?
Lăng Hàn cười ha ha, hắn vừa giết một Đế tử, hơn nữa hiện tại bên ngoài còn không có ai biết, cho nên, danh xưng sát thủ Đế tử của hắn là chính xác.
- Ồ?
Trình Khánh cảm thấy khó hiểu:
- Đông Lâm Đế tộc không phải phân đến Sinh Đan cảnh hay sao, Đế nữ bọn họ được xưng tư chất không kém thế hệ hoàng kim, tại sao bị ngươi đánh bại?
Việc này rất khủng bố, Đế tử thuộc loại trâu bò, tinh võng xếp hàng thứ nhất chỉ là cặn bã trước mặt bọn họ, mà thế hệ hoàng kim là tồn tại làm thiên tài tuyệt vọng.
Hiện tại, một Đế nữ có thể sánh ngang thế hệ hoàng kim bị loại bỏ, việc này không thể nói nổi.
Lăng Hàn cười cười, nói:
- Trì Mộng Hàm cũng không phải bị ta đánh bại, hẳn là bị đám người Bách Lý Xa, Từ Kiệt liên thủ đánh bại.
- Vậy thì khó trách.
Trình Khánh gật đầu, tuy thế hệ hoàng kim trâu bò, nhưng trong giai đoạn Sinh Đan cảnh này, không cách nào chính thức khống chế thiên địa đạo tắc, cho nên không thể kéo dài chênh lệch với thiên tài khác.
Lại nói, Trì Mộng Hàm cũng chỉ có thể so với thế hệ hoàng kim, lại không phải thế hệ hoàng kim chính thức.
- Không đúng!
Trình Khánh lại kỳ quái, nói:
- Tại sao tiểu tử ngươi có thể tới đây?
- Ta sao?
Lăng Hàn cười cười, nói:
- Cứ chạy trốn trước, sau đó lại chiếm tiện nghi.
Lời này đại khái đúng vậy, hắn đã chạy trốn trước, nhưng thực sự không phải sợ địch, mà là đang trùng kích Sinh Đan Đại viên mãn, chiếm tiện nghi chỉ là khiêm tốn.
Trình Khánh xem ra, đây là đương nhiên.
Lăng Hàn khẳng định chạy trốn từ trước, chờ đợi đám người Bách Lý Xa lưỡng bại câu thương cùng Trì Mộng Hàm, lúc này mới chạy ra chiếm tiện nghi, một lần hành động thắng được.
Đương nhiên, lạc đà chết gầy còn lớn hơn ngựa, người bình thường không dễ dàng như vậy, cũng đó có thể thấy được Lăng Hàn cường đại.
Muốn Trình Khánh tin tưởng Lăng Hàn một người đánhbại đám người Bách Lý Xa liên thủ?
Ha ha, nói đùa đi.
XÍU...UU!
Đúng lúc này, chỉ thấy một tia sáng bay tới.
Đây không phải người thắng trong Trúc Cơ và Chú Đỉnh sao?
Bóng người xuất hiện, một thiếu nữ mê người có mặt tại đây.
- Nữu tới rồi!
Thiếu nữ kia vừa đáp xuống đất đã ngây thơ hô to.
XÍU...UU!
Một tia sáng hình rồng xuất hiện và tiến vào trong cơ thể thiếu nữ.
Số mệnh Chân Long!
Ánh mắt Trình Khánh sáng ngời, thiếu nữ này đơn thuần khả ái, hơn nữa xinh đẹp thật thà, tràn ngập khí chất hồn nhiên, làm cho trái tim hắn đập mạnh.
Phải biết rằng, đây chính là người trổ hết tài năng trong tranh đoạt với Đế tử Đế nữ, cho nên, thiếu nữ này không chỉ đẹp, hơn nữa thiên phú rất kinh người.
Đây là Đế nữ của nhà nào?
- Ách, ngươi tốt nhất không nên nghĩ nhiều.
Lăng Hàn nói ra.
- Ồ, làm sao ngươi biết ta đang suy nghĩ gì?
Trình Khánh kinh ngạc, sau đó hắn lắc đầu, nói:
- Không đúng không đúng, ta nghĩ cái gì, ngươi quản được sao?
Khốn kiếp, chẳng lẽ hắn theo đuổi nữ nhân cần Lăng Hàn phê chuẩn?
- Lăng Hàn!
Hổ Nữu đã nhìn thấy Lăng Hàn, nàng nhảy tới và tiến vào trong ngực Lăng Hàn.
Lăng Hàn cười ha ha, hắn ôm lấy Hổ Nữu:
- Loạn Tinh không sao chứ?
- Không có việc gì không có việc gì, hai chúng ta liên thủ đám đám Đế tử Đế nữ răng rơi đầy đất, cuối cùng chúng ta chơi đoán số, nàng thua, Nữu chạy tới đây.
Hổ Nữu cười nói, nàng nói nhanh nhưng rất rõ ràng.
Lăng Hàn gật đầu:
- Vậy là tốt rồi.
Bên kia, Trình Khánh trợn mắt há hốc mồm, tình huống như thế nào, mỹ nữ hắn vừa để mắt lại ôm ấp Lăng Hàn, hiển nhiên, bọn họ đã sớm thành một đôi.
Móa!
Trình Khánh phiền muộn, Đế tử như hắn rất khó để ý một nữ nhân nào, không riêng gì tướng mạo, quan trọng hơn là khí chất, mà Hổ Nữu ngây thơ, đơn thuần như một tờ giấy trắng, từ đó làm trái tim của hắn đập thình thịch, thật không nghĩ tới là danh hoa có chủ.
Hắn nghĩ lại mà sợ.
Đôi tình nhân này quá biến thái, độc chiếm khôi thủ Chú Đỉnh, Sinh Đan, chờ bọn họ phát triển, chẳng phải có thể địch lại thế hệ hoàng kim hay sao?
Các thiên tài khác có giao tình nhưng không thể dính nhau cả ngày, nhưng tình lữ lại có thể.
- Chú Đỉnh cũng đến, còn thiếu một Trúc Cơ, người sẽ đủ.
Lăng Hàn thì thào, Chân Long đặt đám người bọn họ ở nơi này, chỉ e Chân Long không rãnh rỗi làm chuyện nhàm chán.
- Ai!
Trình Khánh thở dài, Hổ Nữu chỉ lo líu ríu nói chuyện trải qua, Lăng Hàn chỉ lắng nghe, hắn không nói gì.
Như vậy càng làm Trình Khánh phiền muộn, nhịn không được mở miệng nói:
- Hai người các ngươi có tâm đồng tình hay không?
- Ngươi không có bị thương, đồng tình với ngươi làm gì?
Lăng Hàn cười nói.
- Ai nói không có, tâm của ta bị thương.
Trình Khánh nói:
- Ta thật vất vả vừa ý một người, ai ngờ là danh hoa có chủ, càng đáng giận là, các ngươi lại ân ân ái ái trước mặt ta, có phải quá tàn nhẫn hay không?
- Ách, thật xấu hổ, ngươi có thể đi sang chỗ khác?
Lăng Hàn hảo tâm đề nghị.
Khốn kiếp, có tin ta đánh ngươi hay không?
Trình Khánh thở dài buồn bã.
Lại là một lúc sau, người cuối cùng cũng đến.
Đây là người thắng được trong Trúc Cơ cảnh, chính là một Đế nữ của Khổng Tước Đế tộc, nàng xinh đẹp kinh người, nhưng ở trước mặt Hổ Nữu không thể không thua chị kém em, dù sao nàng là mỹ nữ nhưng không đạt tới cấp độ tốp mười Tuyệt Sắc bảng.
Việc này làm cho Đế nữ Khổng Tước tộc thập phần khó chịu, nhưng chênh lệch cảnh giới quá lớn, nàng đánh không lại Hổ Nữu, chỉ có thể oán hận trong nội tâm.
Đương nhiên nàng cũng nhận được số mệnh Chân Long, năm người đủ.
Lúc này, Đế tử Quỳ cũng đi trở lại, hắn mang theo vẻ mặt tiếc nuối.
Đáng tiếc ah, nhìn thấy Đại Đế sát trận nhưng không tìm hiểu được cái gì.
- Bái kiến Đế tử Quỳ!
Thời điểm nhìn thấy Đế tử Quỳ, Đế nữ Khổng Tước tộc vội vàng hành lễ, thần sắc cuồng nhiệt, đó là ngưỡng mộ từ nội tâm.
Phải biết rằng, Đế tử Đế nữ đều có con mắt nằm trên trán nhưng Đế nữ lại sinh ra thần thái như thế, có thể thấy được thế hệ hoàng kim lúc trước trâu bò cỡ nào, hoàn toàn xâm nhập nhân tâm.
- Đều nói Đế tộc không xuất hiện Tổ Vương thứ hai, nhưng vô cùng có khả năng sẽ bị đánh phá trong thế hệ này!
Trình Khánh cảm khái nói ra, càng có một tia tiếc nuối, bởi vì hắn sinh ra muộn vài năm, không thể vượt qua thế hệ hoàng kim.
Lăng Hàn cười cười, vỗ vỗ vai hắn, nói:
- Trên con đường võ đạo, tuy thiên phú quan trọng, nhưng ngộ tính, nghị lực là không thể thiếu, hơn nữa, ngươi đạt được số mệnh Chân Long, nói rõ vận khí của ngươi cũng không tệ, về sau cũng sẽ tốt hơn, chưa hẳn không có khả năng thành Đế.
- Ha ha, ta ưa thích nghe lời như vậy.
Trình Khánh cười nói.
Ân?
Năm người đồng thời rùng mình, bởi vì trong động quật xuất hiện ánh sáng màu xanh quét qua năm người.
Lăng Hàn cười ha ha, hắn vừa giết một Đế tử, hơn nữa hiện tại bên ngoài còn không có ai biết, cho nên, danh xưng sát thủ Đế tử của hắn là chính xác.
- Ồ?
Trình Khánh cảm thấy khó hiểu:
- Đông Lâm Đế tộc không phải phân đến Sinh Đan cảnh hay sao, Đế nữ bọn họ được xưng tư chất không kém thế hệ hoàng kim, tại sao bị ngươi đánh bại?
Việc này rất khủng bố, Đế tử thuộc loại trâu bò, tinh võng xếp hàng thứ nhất chỉ là cặn bã trước mặt bọn họ, mà thế hệ hoàng kim là tồn tại làm thiên tài tuyệt vọng.
Hiện tại, một Đế nữ có thể sánh ngang thế hệ hoàng kim bị loại bỏ, việc này không thể nói nổi.
Lăng Hàn cười cười, nói:
- Trì Mộng Hàm cũng không phải bị ta đánh bại, hẳn là bị đám người Bách Lý Xa, Từ Kiệt liên thủ đánh bại.
- Vậy thì khó trách.
Trình Khánh gật đầu, tuy thế hệ hoàng kim trâu bò, nhưng trong giai đoạn Sinh Đan cảnh này, không cách nào chính thức khống chế thiên địa đạo tắc, cho nên không thể kéo dài chênh lệch với thiên tài khác.
Lại nói, Trì Mộng Hàm cũng chỉ có thể so với thế hệ hoàng kim, lại không phải thế hệ hoàng kim chính thức.
- Không đúng!
Trình Khánh lại kỳ quái, nói:
- Tại sao tiểu tử ngươi có thể tới đây?
- Ta sao?
Lăng Hàn cười cười, nói:
- Cứ chạy trốn trước, sau đó lại chiếm tiện nghi.
Lời này đại khái đúng vậy, hắn đã chạy trốn trước, nhưng thực sự không phải sợ địch, mà là đang trùng kích Sinh Đan Đại viên mãn, chiếm tiện nghi chỉ là khiêm tốn.
Trình Khánh xem ra, đây là đương nhiên.
Lăng Hàn khẳng định chạy trốn từ trước, chờ đợi đám người Bách Lý Xa lưỡng bại câu thương cùng Trì Mộng Hàm, lúc này mới chạy ra chiếm tiện nghi, một lần hành động thắng được.
Đương nhiên, lạc đà chết gầy còn lớn hơn ngựa, người bình thường không dễ dàng như vậy, cũng đó có thể thấy được Lăng Hàn cường đại.
Muốn Trình Khánh tin tưởng Lăng Hàn một người đánhbại đám người Bách Lý Xa liên thủ?
Ha ha, nói đùa đi.
XÍU...UU!
Đúng lúc này, chỉ thấy một tia sáng bay tới.
Đây không phải người thắng trong Trúc Cơ và Chú Đỉnh sao?
Bóng người xuất hiện, một thiếu nữ mê người có mặt tại đây.
- Nữu tới rồi!
Thiếu nữ kia vừa đáp xuống đất đã ngây thơ hô to.
XÍU...UU!
Một tia sáng hình rồng xuất hiện và tiến vào trong cơ thể thiếu nữ.
Số mệnh Chân Long!
Ánh mắt Trình Khánh sáng ngời, thiếu nữ này đơn thuần khả ái, hơn nữa xinh đẹp thật thà, tràn ngập khí chất hồn nhiên, làm cho trái tim hắn đập mạnh.
Phải biết rằng, đây chính là người trổ hết tài năng trong tranh đoạt với Đế tử Đế nữ, cho nên, thiếu nữ này không chỉ đẹp, hơn nữa thiên phú rất kinh người.
Đây là Đế nữ của nhà nào?
- Ách, ngươi tốt nhất không nên nghĩ nhiều.
Lăng Hàn nói ra.
- Ồ, làm sao ngươi biết ta đang suy nghĩ gì?
Trình Khánh kinh ngạc, sau đó hắn lắc đầu, nói:
- Không đúng không đúng, ta nghĩ cái gì, ngươi quản được sao?
Khốn kiếp, chẳng lẽ hắn theo đuổi nữ nhân cần Lăng Hàn phê chuẩn?
- Lăng Hàn!
Hổ Nữu đã nhìn thấy Lăng Hàn, nàng nhảy tới và tiến vào trong ngực Lăng Hàn.
Lăng Hàn cười ha ha, hắn ôm lấy Hổ Nữu:
- Loạn Tinh không sao chứ?
- Không có việc gì không có việc gì, hai chúng ta liên thủ đám đám Đế tử Đế nữ răng rơi đầy đất, cuối cùng chúng ta chơi đoán số, nàng thua, Nữu chạy tới đây.
Hổ Nữu cười nói, nàng nói nhanh nhưng rất rõ ràng.
Lăng Hàn gật đầu:
- Vậy là tốt rồi.
Bên kia, Trình Khánh trợn mắt há hốc mồm, tình huống như thế nào, mỹ nữ hắn vừa để mắt lại ôm ấp Lăng Hàn, hiển nhiên, bọn họ đã sớm thành một đôi.
Móa!
Trình Khánh phiền muộn, Đế tử như hắn rất khó để ý một nữ nhân nào, không riêng gì tướng mạo, quan trọng hơn là khí chất, mà Hổ Nữu ngây thơ, đơn thuần như một tờ giấy trắng, từ đó làm trái tim của hắn đập thình thịch, thật không nghĩ tới là danh hoa có chủ.
Hắn nghĩ lại mà sợ.
Đôi tình nhân này quá biến thái, độc chiếm khôi thủ Chú Đỉnh, Sinh Đan, chờ bọn họ phát triển, chẳng phải có thể địch lại thế hệ hoàng kim hay sao?
Các thiên tài khác có giao tình nhưng không thể dính nhau cả ngày, nhưng tình lữ lại có thể.
- Chú Đỉnh cũng đến, còn thiếu một Trúc Cơ, người sẽ đủ.
Lăng Hàn thì thào, Chân Long đặt đám người bọn họ ở nơi này, chỉ e Chân Long không rãnh rỗi làm chuyện nhàm chán.
- Ai!
Trình Khánh thở dài, Hổ Nữu chỉ lo líu ríu nói chuyện trải qua, Lăng Hàn chỉ lắng nghe, hắn không nói gì.
Như vậy càng làm Trình Khánh phiền muộn, nhịn không được mở miệng nói:
- Hai người các ngươi có tâm đồng tình hay không?
- Ngươi không có bị thương, đồng tình với ngươi làm gì?
Lăng Hàn cười nói.
- Ai nói không có, tâm của ta bị thương.
Trình Khánh nói:
- Ta thật vất vả vừa ý một người, ai ngờ là danh hoa có chủ, càng đáng giận là, các ngươi lại ân ân ái ái trước mặt ta, có phải quá tàn nhẫn hay không?
- Ách, thật xấu hổ, ngươi có thể đi sang chỗ khác?
Lăng Hàn hảo tâm đề nghị.
Khốn kiếp, có tin ta đánh ngươi hay không?
Trình Khánh thở dài buồn bã.
Lại là một lúc sau, người cuối cùng cũng đến.
Đây là người thắng được trong Trúc Cơ cảnh, chính là một Đế nữ của Khổng Tước Đế tộc, nàng xinh đẹp kinh người, nhưng ở trước mặt Hổ Nữu không thể không thua chị kém em, dù sao nàng là mỹ nữ nhưng không đạt tới cấp độ tốp mười Tuyệt Sắc bảng.
Việc này làm cho Đế nữ Khổng Tước tộc thập phần khó chịu, nhưng chênh lệch cảnh giới quá lớn, nàng đánh không lại Hổ Nữu, chỉ có thể oán hận trong nội tâm.
Đương nhiên nàng cũng nhận được số mệnh Chân Long, năm người đủ.
Lúc này, Đế tử Quỳ cũng đi trở lại, hắn mang theo vẻ mặt tiếc nuối.
Đáng tiếc ah, nhìn thấy Đại Đế sát trận nhưng không tìm hiểu được cái gì.
- Bái kiến Đế tử Quỳ!
Thời điểm nhìn thấy Đế tử Quỳ, Đế nữ Khổng Tước tộc vội vàng hành lễ, thần sắc cuồng nhiệt, đó là ngưỡng mộ từ nội tâm.
Phải biết rằng, Đế tử Đế nữ đều có con mắt nằm trên trán nhưng Đế nữ lại sinh ra thần thái như thế, có thể thấy được thế hệ hoàng kim lúc trước trâu bò cỡ nào, hoàn toàn xâm nhập nhân tâm.
- Đều nói Đế tộc không xuất hiện Tổ Vương thứ hai, nhưng vô cùng có khả năng sẽ bị đánh phá trong thế hệ này!
Trình Khánh cảm khái nói ra, càng có một tia tiếc nuối, bởi vì hắn sinh ra muộn vài năm, không thể vượt qua thế hệ hoàng kim.
Lăng Hàn cười cười, vỗ vỗ vai hắn, nói:
- Trên con đường võ đạo, tuy thiên phú quan trọng, nhưng ngộ tính, nghị lực là không thể thiếu, hơn nữa, ngươi đạt được số mệnh Chân Long, nói rõ vận khí của ngươi cũng không tệ, về sau cũng sẽ tốt hơn, chưa hẳn không có khả năng thành Đế.
- Ha ha, ta ưa thích nghe lời như vậy.
Trình Khánh cười nói.
Ân?
Năm người đồng thời rùng mình, bởi vì trong động quật xuất hiện ánh sáng màu xanh quét qua năm người.