Cuối cùng, Bạch Mễ Phạn dùng ra một viên ký hiệu, lập tức, khí thế trấn áp chư thiên phun trào, hắn phảng phất như lập tức biến thành Thần linh vô địch.
Ký hiệu cấp một!
Lăng Hàn chấn kinh, dựa vào, hiện tại đây là thế nào, ký hiệu cấp một đã một người một viên sao?
Oanh!
Bạch Mễ Phạn một kiếm quét tới, kiếm mang trảm thiên diệt địa, cực kỳ đáng sợ.
Đây chính là dùng ký hiệu cấp một gia trì lực lượng vung chém ra, uy lực thật đáng sợ.
Lăng Hàn không sợ, hắn cũng không phải không có ký hiệu cấp một, thậm chí còn có hai bộ ký hiệu tổ hợp hoàn chỉnh, cái kia dùng ra mới gọi dọa người.
Oanh, oanh, oanh, hai cường giả chiến đến kinh thiên động địa, tự nhiên hấp dẫn tới rất nhiều người chú ý, phát hiện cùng Lăng Hàn đụng nhau lại là một người trẻ tuổi cực kỳ xa lạ, từng cái kinh ngạc.
- Gia hỏa này là ai vậy?
- Tứ Bộ liền có được chiến lực Ngũ Bộ, không thua ba vị kia a.
- Nhưng dạng người này làm sao lại không có căn cứ xuất hiện?
- Còn có ký hiệu cấp một, trời ạ, chẳng lẽ hắn là hậu nhân của Thất Bộ nào đó?
Mọi người đều hiếu kì, nhưng ngươi hỏi ta, ta hỏi ngươi, thế mà không có ai biết thân phận chân thực của Bạch Mễ Phạn.
Trong lòng Lăng Hàn thầm nhủ, cũng đừng nói gia hỏa này là người của Cuồng Loạn, giống như đám người Mông Đông.
Không sai biệt lắm còn có trăm người xen lẫn trong Viêm Sương vị diện, đều đã bước vào Thiên Tôn vị, mỗi người hẳn đều nắm giữ một viên Thiên Tôn ký hiệu.
Chỉ là chỉ bằng vào điểm ấy liền cho rằng đối phương là dư nghiệt Cuồng Loạn, vậy cũng quá võ đoán.
Lại nói, mặc dù đám người Mông Đông cũng có năng lực vượt cấp chiến đấu nhất định, nhưng tuyệt không khoa trương như Bạch Mễ Phạn, gia hỏa này yêu nghiệt thực sự không thua Lâm U Liên, Tân Khí Hổ.
Trong lòng nghĩ như vậy, Lăng Hàn xuất thủ lại không ngừng lại chút nào, ngược lại đánh cho càng thêm cấp tốc.
- Tốt, thống khoái!
Bạch Mễ Phạn chiến đến hưng khởi.
- Ngươi lại tiếp ta một chiêu!
Hắn thật sự là đánh ra hưng phấn, cũng không gọi Lăng Hàn là Lăng huynh, cũng không xưng mình là tại hạ, ngao ngao gọi, mắt phải của hắn đột nhiên phát sáng, bắn ra một mảnh hư ảnh, rất nhanh liền hóa thành một phương thế giới.
Thế giới này rất nhỏ, nhưng chim sẻ tuy nhỏ, ngũ tạng đều đủ, có núi có nước, có biển có hồ, chỉ là một mảnh hoang vu, không có dựng dục ra sinh mệnh.
Lăng Hàn lại khẽ chau mày, hắn cảm ứng được áp lực kinh khủng, phương thế giới này cho hắn một loại cảm giác cực kỳ chân thực.
- Đi!
Bạch Mễ Phạn khẽ quát một tiếng, phương thế giới này liền rơi xuống Lăng Hàn.
Oanh, phảng phất như thật có một thế giới trấn áp xuống.
Lăng Hàn giật mình:
- Đây là vị diện ngươi dung nạp tiến vào trong thân thể!
- Không sai!
Bạch Mễ Phạn cũng không phủ nhận.
- Bất quá, ta còn không có tu đến cảnh giới đại thành, bởi vậy, chỉ có thể chiếu rọi ra đại khái một phần lực lượng.
Cái này quá chỉ sợ, lấy một phương thế giới đến trấn áp đối thủ, đơn giản chính là nghiền ép a.
Nguyên lai Tiểu Thế Giới ở trong cơ thể còn có thể dùng như thế?
Dù hiện tại chỉ có một phần lực lượng, vậy cũng cực kỳ kinh người, để Lăng Hàn sinh ra một loại tuyệt không muốn địch, nếu không sẽ bị nghiền thành cặn bã.
Nhưng đây là luận bàn, hắn không dám nhận một chiêu này không phải đại biểu hắn thua sao?
Hắn quăng kiếm, oanh, ký hiệu cấp chín toàn bộ vận chuyển, hắn lại vung ra Nộ Quyền, chiến lực của mình cơ hồ thôi phát đến cực hạn.
Càng mạnh, vậy sẽ phải vận dụng tổ hợp ký hiệu cấp tám, đây là đòn sát thủ của Lăng Hàn hiện tại.
Oanh!
Phương thế giới này trấn xuống, Lăng Hàn thì vung quyền oanh liên tiếp, bành bành bành, mỗi một quyền, phương thế giới này đều sẽ xuất hiện một vết nứt, khi nó sắp rơi xuống trên đầu Lăng Hàn, đã hiện đầy vết rách.
Lại bị Lăng Hàn vung ra một quyền, bành, phương thế giới này rốt cục tan vỡ, năng lượng vô tận phun trào, oanh, toàn bộ quân doanh chấn động một cái.
Sức tấn công thật là đáng sợ.
Lăng Hàn cũng có chút thở hổn hển, vẻn vẹn chỉ vung ra mấy ngàn quyền mà thôi, thế mà để hắn có một loại cảm giác cật lực, có thể thấy được hắn tiếp nhận áp lực lớn đến mức nào.
Mà đám người bốn phía cũng xôn xao, ai có thể nghĩ tới Tứ Bộ đột nhiên xuất hiện kia lại có thể sinh mãnh như vậy.
Gia hỏa này đến cùng là ai?
Thấy Bạch Mễ Phạn còn muốn xuất thủ, Lăng Hàn liền tranh thủ phất tay:
- Ngừng ngừng ngừng, đủ rồi, đủ rồi, ta thừa nhận ngươi có tư cách gia nhập đội ngũ của ta.
Hắn còn không muốn ở trước mặt vạn chúng nhìn trừng trừng lộ ra tuyệt chiêu mạnh nhất, đây chính là muốn để người nào đó ăn kinh hãi a.
Bạch Mễ Phạn vẫn chưa thỏa mãn nói:
- Ngươi là người thứ nhất đón được chiêu này của ta, trong cùng giai, không, ngươi thậm chí mới Tam Bộ, quả nhiên không thẹn gia tổ cùng Lâm đại nhân đánh giá.
- Xin hỏi, các hạ xưng hô như thế nào?
Lâm U Liên nói, nàng không biết dưới trướng mình còn ngọa hổ tàng long.
Bạch Mễ Phạn không khỏi sắc mặt thối đen, tên của hắn thật đúng là không muốn nói ra a.
Lăng Hàn cười ha ha:
- Vị này là Bạch Mễ Phạn Bạch huynh.
Phốc, lập tức có thật nhiều người cười phun.
Nếu như đây không phải Bạch Mễ Phạn cố ý gạt người, như vậy phụ mẫu của người này tâm thật đúng là đủ lớn.
Thân thể mềm mại của Lâm U Liên lại chấn động, nói:
- Lệnh tổ là Bạch Phạn Bạch đại nhân?
Rất nhiều người trẻ tuổi lại cười to, gia gia gọi Bạch Phạn, cháu trai gọi Bạch Mễ Phạn, quả nhiên là người một nhà.
Như vậy, con trai của Bạch Phạn, cha của Bạch Mễ Phạn, lại kêu cái gì đây?
Cực kỳ hiếu kì.
Nhưng người lớn tuổi một chút thì hít một ngụm khí lạnh, lộ ra kinh sợ.
- Đúng là cháu trai của Bạch đại nhân, khó trách cường đại như thế.
- Bối cảnh không thua Lâm U Liên, Tân Khí Hổ a.
- Thất Bộ Thiên Tôn, Bạch Phạn Bạch đại nhân!
Ngay cả Lăng Hàn cũng kinh ngạc, hắn biết địa vị của Bạch Mễ Phạn hẳn rất lớn, nhưng không nghĩ đến cũng là hậu đại của một vị Thất Bộ.
Nghĩ đến trước kia hoài nghi Bạch Mễ Phạn, Lăng Hàn lắc đầu, tử tôn của Thất Bộ làm sao cũng không thể nào là Cuồng Loạn dư nghiệt, nếu ngay cả điểm ấy cũng nhìn không ra, vậy Thất Bộ còn có tư cách đối kháng Cuồng Loạn sao?
Đám người từ tin tức kinh người này tỉnh hồn lại, lại lần nữa kinh ngạc.
Bạch Mễ Phạn muốn gia nhập đội ngũ của Lăng Hàn, tham dự hành động trảm thủ.