Đây nhất định không phải là Lăng Hàn rồi!
- Các hạ là ai, vì sao phải giấu đầu lộ đuôi?
Lục Cao Toàn quát.
- Ha ha, các ngươi không phải hùng hổ dọa người sao?
Một thanh âm già nua vang lên, chỉ thấy một lão nhân thân hình còng xuống đạp trên không khí xuất hiện, chậm rãi đi lên giữa không trung.
Người này thực sự rất già, lưng cong tựa như con tôm luộc, trong tay nắm một cây quải trụ, đầu đầy tóc trắng, trên người cũng không có dị sắc quấn quanh, hiển nhiên hắn cố ý áp chế khí tức.
Thế nhưng chứng kiến lão nhân này, đám người Lục Cao Toàn lại toàn bộ hít một hơi khí lạnh, lộ ra vẻ khiếp sợ.
- Triển Phi Vũ!
Bọn hắn trăm miệng một lời nói.
Triển Phi Vũ, đây là Tiên Vương uy tín lâu năm, sớm thì đến được tầng chín, mà hắn cũng không phải người của Quỷ Vương đô, mà là thủ hạ đắc lực nhất của Cát Khai thành thành chủ, tương đương với địa vị của Dương Khuyết ở Quỷ Vương đô.
Càng mấu chốt nhất là, Cát Khai thành cùng Quỷ Vương đô từ trước đến nay là đối địch, song phương đều muốn tiêu diệt, chiếm đoạt, cướp đoạt người của đối phương.
Ở Tiên Vương mộ địa, tuy nhân mạng không đáng tiền, nhưng đồng dạng là tài nguyên trân quý nhất.
Một nhân vật nòng cốt của thế lực đối địch, lặng yên ẩn núp ở Quỷ Vương đô, lén lút muốn làm gì?
Tại sao Lăng Hàn lại trốn đến nơi đây?
A, đã minh bạch!
Lăng Hàn nhất định là người của Cát Khai thành, phụng mệnh đến nơi này, về phần muốn làm gì còn không rõ ràng lắm, dù sao tiểu tử này xông đại họa, mới có thể chạy đến nơi đây xin Triển Phi Vũ giúp đỡ.
Hắc hắc, thật là một đồ đần, nhẹ nhàng như vậy liền để Triển Phi Vũ lộ ra ngoài, nếu không thật không biết phải tới khi nào mới có khả năng phát hiện sự hiện hữu của hắn, có lẽ âm mưu đã thực hiện được, tạo thành phá hư cực lớn.
Phải biết rằng, nhị đương gia của Cát Khai thành tự mình xuất động, cái mưu đồ này sẽ nhỏ sao?
Nói như vậy, thật đúng là phải cảm tạ Lăng Hàn rồi, cái đồ đần thành sự không có bại sự có thừa này.
Bọn hắn tin tưởng, hiện tại Lăng Hàn khẳng định dấu ở không gian Thần Khí trên người Triển Phi Vũ, bởi vậy, chỉ cần bắt Triển Phi Vũ, liền có thể một mẻ hốt gọn.
Mà trong đám người, Lăng Hàn cũng trợn mắt há hốc mồm.
Hắn chỉ tùy tiện trốn, rõ ràng còn kéo ra một Tiên Vương tầng chín, hơn nữa nhìn dáng vẻ còn cực kỳ ngưu bức.
Quả nhiên, hắn thật không hổ là tai tinh, tùy tiện tìm được một tài chủ, vô cùng cường lực.
Hắn lặng yên lui ra phía sau, dù muốn xem cuộc vui cũng phải ẩn núp rất xa, nếu không Tiên Vương tầng chín đại chiến, thanh thế thật đáng sợ, dư uy cũng vô cùng khủng bố.
Triển Phi Vũ tuyệt đối là người buồn bực nhất, kỳ thật hắn ẩn thân đã có mấy năm, lúc trước một mực hảo hảo, thế nhưng đến tột cùng xảy ra chuyện gì, rõ ràng để cho hắn lộ ra ngoài?
Hơn nữa nhìn biểu lộ của đám người Lục Cao Toàn, tựa hồ không biết mình ở đây, chỉ là trong lúc vô tình đụng phải.
Cái này quả thật là nằm cũng trúng đạn, quá oan rồi.
Đến tột cùng là vương bát đản nào dẫn hoạ tới, làm hại kế hoạch hắn mưu đồ hồi lâu có khả năng ngâm nước nóng, để cho hắn tức điên. Nếu như cho hắn biết là ai, hắn nhất định phải làm thịt người này.
Không, chỉ giết một lần sao được, đả thương nặng lại chữa tốt, sau đó lại đánh, tra tấn vài tỷ năm a.
Triển Phi Vũ đè xuống phiền muộn cùng khó chịu trong lòng nói:
- Nếu bị phát hiện rồi, bổn tọa liền cáo từ trước! Bổn tọa cũng kính báo các vị một câu, đi theo Thanh Quỷ sẽ không có quả ngon gì để ăn, vẫn là đầu nhập vào Cát Khai thành ta, cùng sáng tạo nghiệp lớn.
Hắn quyết định đi, nhưng vẫn không quên làm thấp Thanh Quỷ Tiên Vương, dù không được cũng phải đảo loạn nhân tâm.
- Triển Phi Vũ, ngươi chạy được sao?
Đường Minh Bá nói, cừu nhân giết con ngay ở trên người đối phương, hơn nữa, hiện tại hắn nghĩ càng nhiều, cái này có phải là âm mưu của Cát Khai thành hay không, muốn cố ý để cho hắn đoạn tử tuyệt tôn?
Thù này, bất cộng đái thiên!
Trong nội tâm Triển Phi Vũ thực sự rất muốn mắng mẹ, ánh mắt của Đường Minh Bá quá độc ác, giống như cùng hắn có mối thù giết cha giết con vậy, con mẹ nó, ngươi tỏ vẻ trung tâm với Thanh Quỷ cũng không cần diễn thật tình như thế a?
Hắn hừ một tiếng:
- Thanh Quỷ không ra, ai có thể ngăn cản bổn tọa?
Nhưng là Đế Giả, so với Tiên Vương tầng chín phổ thông muốn cường ra một mảng lớn, ví dụ như Lục Cao Toàn, Đường Minh Bá, kỳ thật cũng chỉ là Hoàng giả, nếu không phải nơi này là Tiên Vương mộ địa, bọn hắn có khả năng cả đời cũng chỉ có thể ngừng chân ở tầng một.
Đương nhiên, phóng tới Tiên Vực, Hoàng giả muốn thành Tiên Vương khả năng vô hạn là không, nhưng nơi này là vị diện siêu cao đẳng, liền sáng tạo ra khả năng vô hạn.
- Ta thì sao?
Một thanh âm ung dung vang lên, lại một Tiên Vương tầng chín xuất hiện, vô cùng đột ngột.
- Dương Khuyết!
Đôi mắt của Triển Phi Vũ xiết chặt, nhìn về phía Tiên Vương tầng chín mới xuất hiện.
Dương Khuyết, nhị đương gia của Quỷ Vương đô, hắn nhìn về phía trên bất quá hai mươi tuổi, rất anh tuấn, rất tiêu sái, trên mu bàn tay có tất cả một nửa vòng tròn, hợp lại, vừa vặn là một Thái Cực Đồ.
Triển Phi Vũ cực kỳ thận trọng, thực lực của Dương Khuyết không kém hắn chút nào, đánh nhau mà nói, bọn hắn khó phân cao thấp, mà nơi này còn có rất nhiều Tiên Vương tầng chín, tuy cả đám đều không phải đối thủ của hắn, thế nhưng chiến lực lại há có thể không để ý đến.
Bị vây công, phiền toái cực lớn.
Đáng sợ nhất đương nhiên chính là Thanh Quỷ Tiên Vương, nếu hắn bị khốn trụ, Thanh Quỷ Tiên Vương lại ra tay, hắn liền thực sự hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Triển huynh, nếu đến Quỷ Vương đô ta, cũng không nói với bổn tọa một tiếng, để cho bổn tọa thể hiện tình hữu nghị a. Vẫn là lưu lại ngồi một chút, mỗi ngày uống trà, luận đạo cũng không tệ.
Dương Khuyết nói, ngữ khí bình tĩnh.
Triển Phi Vũ cười ha ha:
- Bổn tọa rất bận, vẫn là chờ lần sau Dương huynh tới Cát Khai thành a.
Hắn không chút do dự, lập tức xoay người rời đi, không để cho chư đại Tiên Vương có cơ hội vây hắn.
Dương Khuyết dẫn đầu mà động, một cước phóng ra, thân hình nhanh như điện.
Đạt tới tầng chín, liền tính toán một ức Tiên Vương cũng không có một bước vào Thiên Tôn vị. Bởi vậy, tất cả mọi người có đầy đủ thời gian đi tu càng nhiều quy tắc nữa.