Nhưng Lăng Hàn không để ý chút nào, mặc cho địa thứ kéo tới, hắn lù lù bất động, lấy thực lực bây giờ của hắn, chỉ cần vận chuyển quy tắc hộ thân, công kích của Tiên Vương tầng hai không phải như trò đùa sao?
Hắn chắp hai tay ở sau lưng, nhìn Mã Đương mỉm cười:
- Còn có chiêu thuật càng mạnh hơn không?
Mã Đương hét lớn một tiếng:
- Đại địa vỡ, tinh thần lạc!
Oanh, hắn lần thứ hai bạo phát đại chiêu, ngôi sao đầy trời rơi xuống, dường như diệt thế.
Lăng Hàn cười nhạt, nhắm bầu trời nổ ra một quyền, quy tắc dật động, những ngôi sao kia cùng nhau nổ tung, một lần nữa hóa thành quy tắc, trở về thiên địa.
- Còn nữa không?
Hắn lại hỏi.
Thân thể của Mã Đương có chút run run, Tiên Vương mới lên cấp này đến cùng là cái quỷ gì, quả thực mạnh đến tầng ba a.
Tuy hắn còn có một chút đại chiêu chưa phát, nhưng Lăng Hàn hóa giải quá ung dung, để hắn phát lên một loại cảm giác, chính là coi như hắn dùng ra những đại chiêu kia cũng vô dụng, tuyệt không thể làm gì được Lăng Hàn.
Thấy Mã Đương không ra chiêu nữa, Lưu Tích cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, hắn thật sợ mình bị Mã Đương giết chết, ngươi xem, bây giờ trên người hắn còn cắm rất nhiều địa thứ, máu còn chảy, cực kỳ thê thảm a.
Mặt Lăng Hàn giãn ra:
- Vậy đến lượt ta!
Hắn đột nhiên lấy ra Tiên Ma Kiếm, dùng như phi tiêu, phốc, Tiên Ma Kiếm phảng phất như không nhìn không gian, cũng mất đi khái niệm thời gian, lóe lên liền xuất hiện ở trước người Mã Đương, sau đó trực tiếp xuyên qua trán, đóng đinh hắn.
Kháo, một tên Tiên Vương tầng hai liền chết như thế?
Mã Đương còn trợn to hai mắt, đầy mặt đều là vẻ không thể tin.
Đúng a, ai có thể tin tưởng, một tên Tiên Vương tầng hai lại bị Tiên Vương mới lên cấp một kiếm bắn chết.
- Hả?
- Ồ?
- Nhỉ?
Các Tiên Vương tầng ba đều đưa mắt chăm chú vào trên người Mã Đương, đương nhiên không phải bởi vì tử trạng của hắn hấp dẫn người đến cỡ nào, mà là thanh kiếm ở trên trán hắn.
- Tiên Khí!
Bọn họ không ai không thay đổi sắc mặt, dồn dập gọi ra âm thanh.
Trong nháy mắt bọn họ liền lộ ra vẻ tham lam, đồng thời nhào về phía Mã Đương, tranh đoạt Tiên Ma Kiếm.
Uy lực của Tiên Khí, siêu phàm tuyệt thế!
Đặc biệt là U Sương Tiên Vương, hắn là ăn đủ vị đắng của Tiên Khí, hơn nữa nếu không có Tiên Khí, hắn hoàn toàn có thể trấn áp Hỏa Phù Dung, mà không thể bị đối phương cản trở, mất đi một nơi đóng quân.
Những Tiên Vương này không có nắm giữ thậm chí gặp qua Tiên Khí, chỉ có một khái niệm như thế mà thôi, bởi vậy, tuy người người đều đang ra tay, nhưng không có tích cực như U Sương Tiên Vương. Đặc biệt là Cửu Lạc Tiên Vương, treo ở phía sau cùng, tuy trước đó hắn chỉ cùng Lăng Hàn gặp mặt một lần, nhưng có hiểu rõ rất sâu.
Lăng Hàn khẽ mỉm cười, vù, Tiên Ma Kiếm lập tức thức tỉnh, sắc bén phân tán, sát khí ngút trời.
Binh giả, hung khí!
Xèo, Tiên Ma Kiếm bộc phát, đầu của Mã Đương nổ tung, nó toả ra hung quang vô tận, ánh kiếm chỉ vào nhiều Tiên Vương, tiên mang như thác nước rơi xuống.
Nhiều Tiên Vương hơi run run, sau đó lại triển khai cướp giật.
Tiên Ma Kiếm càng mạnh mẽ, bọn họ liền càng muốn nắm giữ.
Xoạt xoạt xoạt, Tiên Ma Kiếm phát uy, ánh kiếm như rực cháy, quét ngang bát phương, cho dù bị nhiều Tiên Vương vây công thì đã làm sao, căn bản không ngăn được sắc bén của nó. Tuy bọn họ vây quanh Tiên Ma Kiếm, nhưng một chút cũng giữ không nổi, thật giống như một đám người bình thường vây một con trâu điên, làm sao cản? Làm sao chặn?
- Bắt giặc trước phải bắt vua!
Có Tiên Vương tầng ba nói.
- Mấy người đi trấn áp tiểu tử kia, chỉ cần hắn chết, Tiên Khí liền thành vật vô chủ, thu lấy sẽ không có khó khăn như thế.
- Chúng ta lập lời thề, sau khi giết người này, lại tranh Tiên Khí!
Những Tiên Vương này đạt thành nhận thức chung, nhưng cũng có ngoại lệ, kia chính là Cửu Lạc Tiên Vương, hắn chắp tay lui ra vòng chiến, cười nói:
- Cái này không ở trong thỏa thuận liên minh của chúng ta, thứ lỗi bản tọa không phụng bồi.
Tiên Vương khác giật mình, nhưng nghĩ tới Tiên Khí chỉ có một kiện, thiếu một đối thủ cạnh tranh đương nhiên là tốt rồi.
Bọn họ liền không để ý, vẫn đi trấn áp Tiên Ma Kiếm, mà hai tên Tiên Vương khác thì ra tay, bức bách về phía Lăng Hàn, một người trong đó chính là Phật Vân Tiên Vương.
Tên Tiên Vương này hơi xúc động, không nghĩ tới đi một vòng, sau đó vẫn phải là hắn đến trấn áp Lăng Hàn, vậy trước lãng phí nhiều thời gian như vậy làm gì?
- Tiểu tử ngu xuẩn, nhận lấy cái chết!
Tiên Vương mập giết tới, hắn lấy ra một thanh đại đạo, giống như Hàng Ma Xử, phủ đầu đập xuống Lăng Hàn.
- Cái này giao cho ta!
Kỷ Vô Danh đột nhiên ra tay, căn bản không chờ Lăng Hàn đáp ứng, trực tiếp xông lên, vù, một ánh kiếm phóng lên trời, hắn cũng lấy ra Tiên Khí.
Trước đây chỉ là một Tiên Binh, nhưng theo hắn tiến vào Tiên Vương, tự nhiên cũng luyện Tiên Kiếm thành Bảo khí, bây giờ uy lực bản thân Tiên Kim cùng ý chí võ đạo của hắn chồng chất, bộc phát ra uy lực cực kỳ đáng sợ.
Phật Vân Tiên Vương kinh hãi đến biến sắc, tại sao lại là một Tiên Khí nữa?
Ngay sau đó, hắn liền mừng như điên, tiểu tử này là chủ động đưa tới cửa tặng Tiên Khí cho hắn, ha ha, hắn vui lòng nhận.
Hai người nhất thời ác chiến.
Luận thực lực, kỳ thực Kỷ Vô Danh kém hơn không ít, dù sao sinh mệnh lũy thừa của hắn miễn cưỡng mới đạt đến tám ngàn, nhưng lại thêm một Tiên Binh liền hoàn toàn khác nhau.
Hỏa Phù Dung nhìn mà mê tít mắt, trong một tiếng kêu nhỏ, cũng ỷ vào Tiên Khí giết vào chiến đoàn.
Sức chiến đấu của nàng tăng thêm kinh khủng, cổ kính phát uy, ở trong đoàn Tiên Vương đấu đá lung tung, không có kiêng kỵ.
Lăng Hàn tay không chiến một tên Tiên Vương tầng ba, người này chính là Hồng Tuyết Tiên Vương, tu vi của hắn là tầng ba hậu kỳ, sức chiến đấu không kém U Sương Tiên Vương chút nào, hơn nữa đồng dạng là tu đại đạo hệ thủy, thực lực cực kỳ đáng sợ, một tay nhấn ra, giữa bầu trời hồng tuyết loạn xạ, chỉ cần bị dính vào một mảnh, bảo đảm Tiên Vương tầng ba cũng thảm.
Đối mặt đối thủ như vậy, cho dù là Hỏa Phù Dung cũng phải dựa vào Tiên Khí mới có thể đối kháng, nhưng Lăng Hàn tay không, thể thuật cùng lực lượng quy tắc phát uy, sức chiến đấu của hắn bay thẳng tám ngàn năm, cho dù vẫn không bằng Hồng Tuyết Tiên Vương, nhưng cũng có thể đối kháng một hai.