Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tam Sinh Thi Quan tổng cộng có ba bộ, hiện tại một bộ ở trong tay Cửu U Vương, hai bộ ở trong tay Dung Hoàn Huyền, may là bọn họ chỉ có hai con Thi Vương mười tám mắt, nhưng sức chiến đấu này vẫn khủng bố như cũ.

Bảy Phá Hư mười tám tinh liên thủ đánh với Mã Đa Bảo!

Mã Đa Bảo không để ở trong lòng chút nào nói:

- Cùng lên đi!

- Cái này không cần ngươi nói, chúng ta chính có ý đó!

Trác Kỳ Phương, Ngũ Cao Nguyên và thiên kiêu Thần giới, lại thêm hai con Thi Vương mười tám mắt, cái đội hình này thực kinh khủng đến mức khiến người ta giận sôi.

- Ha ha, sức chiến đấu Phá Hư hai mươi tinh nha, ở Thần Giới cũng cực kỳ hiếm thấy, ta thật muốn gặp gỡ một trận.

- Đáng tiếc, dù sức chiến đấu hai mươi tinh thì đã làm sao, Thần cấp vượt qua quá to lớn, Phá Hư mười tinh và Phá Hư hai mươi tinh đột phá khác biệt đều không phải rất lớn, hoàn toàn không cần thiết phải đi xung kích cực hạn này!


- Sau ngày hôm nay, sẽ không còn Tử Nguyệt vương triều!

Năm người Trác Kỳ Phương đều cười lạnh nói, trong lời nói cũng tràn ngập xem thường.

Nhưng Lăng Hàn lắc đầu, chính bởi vì Thần Cảnh mỗi cảnh giới cách nhau quá lớn, cho nên mới cần tu luyện tới hoàn mỹ, nếu không những thiên tài Nhất Tinh, thiên tài Nhị Tinh kia dựa vào cái gì mạnh hơn người khác?

Đám người Trác Kỳ Phương nói như vậy, chỉ là bởi vì bọn họ không có cách nào chạm tới độ cao hai mươi tinh mà thôi.

Đừng xem Thần Giới Ngũ Tông tùy tiện tới một người, nếu không có giới lực áp chế liền có thể quét ngang toàn bộ Hằng Thiên Đại Lục, nhưng Ngũ Tông ở Thần Giới không hẳn là thế lực đỉnh cấp gì, vì lẽ đó bọn họ bồi dưỡng ra thế hệ trẻ tuổi cũng chưa chắc có thể ở mỗi cảnh giới đều tu luyện tới hoàn mỹ.

Có điều, có thể ở Phá Hư Cảnh đạt đến mười tám tinh, cái này đã cực kỳ phi phàm, chí ít Hằng Thiên Đại Lục không biết bao nhiêu vạn năm trước mới ra hai quái thai như Mã Đa Bảo và Hách Liên Thiên Vân.

Mã Đa Bảo tùy ý giơ tay, thảo phạt về phía bảy đại cường giả.

- Hắc!

Năm đại thiên tài cùng nhau ra chiêu nghênh đón, Ngũ Cao Nguyên vung vẩy Sơn Hà Phủ, mặt phủ xẹt qua, thậm chí không gian cũng bị xé rách. Hai con Thi Vương mười tám mắt không sợ Mã Đa Bảo mạnh mẽ, từ chính diện tiến lên nghênh tiếp.

Oành oành… hai con Đại Thi Vương lập tức bị đánh bay trở lại, nhưng bị bọn chúng gánh như thế, uy lực công kích của Mã Đa Bảo cũng bị trung hoà rất nhiều, năm người Trác Kỳ Phương có thể ung dung đỡ lấy.

Điều này cũng có thể thấy được Mã Đa Bảo mạnh mẽ, tiện tay một đòn mà thôi, lại phải để bảy Phá Hư mười tám tinh liên thủ mới có thể ngang hàng.

Binh lách cách bàng… bọn họ rất nhanh đánh thành một đoàn, song phương khẳng định đều có tuyệt chiêu chưa sử dụng, một đường từ chân núi đánh tới đỉnh núi, lại tới giữa bầu trời, từng mảng từng mảng Tinh Thần rơi rụng, phảng phất như diệt thế.

Cũng còn tốt, ngôi sao giữa bầu trời là do lực lượng đất trời ngưng tụ, có thể không ngừng được bổ sung, bằng không dựa theo các cường giả đấu pháp như vậy, sao trên trời nhiều hơn nữa cũng không chịu nổi dằn vặt như vậy.

- Khà khà, các ngươi rửa sạch cổ chưa?

Thiên Tinh Vương cười lạnh nói, tuy hiện tại Bát Vương không xưng được cường giả tầng thứ hai, vì có sức chiến đấu cấp bậc Phá Hư mười tám tinh xuất hiện, nhưng sức chiến đấu mười lăm tinh vẫn là thê đội thứ ba.

Tuy bọn họ chỉ có tám người, nhưng đủ tự tin quét ngang hơn trăm cường giả Phá Hư Cảnh của Ngũ Tông.

- Nói khoác không biết ngượng!

Mấy lão giả tóc bạc bắt đầu thiêu đốt khí huyết, oanh, trên người bọn họ bùng nổ ra lực lượng đáng sợ. Trong nháy mắt liền để sức chiến đấu xông lên mười bốn tinh.

Ngũ Tông, quả nhiên gốc gác thâm hậu!

Nói như vậy, chỉ cần bước vào Phá Hư Cảnh, cường giả Ngũ Tông sẽ chọn tự phong ấn, đợi thanh toán kết thúc, tiến vào Thần Cảnh lại tiếp tục tu luyện, như vậy sẽ làm ít công to. Nhưng cũng có ít người trước tiên lựa chọn không tự phong, mà tiếp tục tu luyện, chỉ lưu lại cho mình mấy chục năm, lúc này mới sử dụng Thời Gian Nguyên Dịch.

Bọn họ được gọi là Pháp Vương hộ giáo!

Nếu gặp phải sự kiện lớn uy hiếp đến Ngũ Tông tồn vong, tuy chuyện này không có khả năng xuất hiện lắm, bọn họ sẽ giải phong mà ra, tiêu diệt nguy hiểm. Nhưng bởi vì tuổi thọ của bọn họ đã không nhiều, mỗi lần chiến đấu đều phải thiêu đốt khí huyết, cái này kỳ thực là tiêu hao tuổi thọ để đánh đổi. Tiến một bước rút ngắn sinh mệnh vốn không nhiều của bọn họ, dù cho sau này tiến vào Thần giới cũng chưa chắc có đủ thời gian trùng kích Thần Cảnh.

Cái này phải cần giác ngộ và dũng khí rất lớn. Bởi vậy Pháp Vương hộ giáo rất được tôn trọng, ngay cả thiên kiêu Thần giới như Trác Kỳ Phương cũng khách khí, cực kỳ cung kính.

Pháp Vương hộ giáo như vậy tổng cộng có năm người, trong đó bốn cái Phá Hư mười bốn tinh, cái cuối cùng đạt đến Phá Hư mười lăm tinh

Có năm người bọn họ gia nhập, thực lực của Ngũ Tông tự nhiên tăng vụt.

- Giết!

Mặc dù Thái Âm Vương là nữ nhân, nhưng tính khí táo bạo nhất, dẫn đầu giết ra ngoài.

- Thái Âm Bát Thức!

Nàng vừa ra chính là đại chiêu, hai tay hóa thành cự chưởng phô thiên cái địa, nhắm phía dưới đánh ra oành oành oành.

Bảy Vương khác đương nhiên sẽ không ngồi xem, cũng dồn dập giết ra ngoài.

Lăng Hàn ngược lại đã biến thành người không liên quan, sờ cằm tự nói:

- Còn cần ta ra tay sao?

Tích Sinh Kiếm đã không phát quang nữa, vừa nãy kỳ thực là Mã Đa Bảo ở viễn trình khống chế, hiện tại Mã Đa Bảo cũng phải nghênh chiến cường địch, tự nhiên không có thời gian khống chế Tích Sinh Kiếm.

Tuy sức phòng ngự của Lăng Hàn cao cấp nhất, không có một trong, nhưng lực sát thương ở trước mặt Phá Hư Cảnh lại hoàn toàn không đánh giá nhắc tới, hắn ra tay hay không tựa hồ sẽ không thay đổi cái gì.

- Lăng Hàn, để ta làm đối thủ của ngươi!

Từ Tu Nhiên nắm Tuyệt Đao chạy ra.

Lăng Hàn phẩy phẩy tay nói:

- Chẳng muốn đánh với ngươi, hiện tại ngươi quá kém!

Từ Tu Nhiên tức đến run người, hắn vẫn là người tài ba trong thế hệ tuổi trẻ, coi như phóng tới Thần giới, lĩnh ngộ Đao Tâm cũng có thể được gọi là thiên tài, chỉ là không hiếm có như vậy mà thôi.

Ngươi cũng quá xem thường ta!

- Nếu lại thêm ta thì sao?

- Còn có ta!

- Ta!

Đông Linh Nhi, Tiểu Kiếm Đế, Lôi Đình Chi Tử dồn dập bước ra một bước, ánh mắt lạnh lẽo.


Lăng Hàn rung Tích Sinh Kiếm lên nói:


- Được, ta sẽ đưa các ngươi xuống Địa phủ, để các ngươi chuộc tội thay tiền nhân!


- Đều là giun dế mà thôi, vì Thần giới ta làm ra một ít cống hiến, không phải rất tốt sao?


---------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK