Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc trước Lăng Hàn đánh với Đế Vô Cực một trận, mặc dù hắn chỉ kém hơn mấy tiểu cảnh giới, nhưng trên lực lượng, hắn bị nghiền ép.

Nguyên nhân Đế Vô Cực được Đại Đế luyện hóa mấy tinh cầu vào thân thể, có thể bộc phát ra lực lượng Tôn Giả, mà khi đó Lăng Hàn còn chưa đột phá thập tinh, tự nhiên không có khả năng ngang hàng.

Hiện tại cũng như thế.

Hầu ca mạnh ở trên quy tắc, hắn đã chạm đến lĩnh vực Thánh cấp, bởi vậy, trong khi xuất thủ mang theo một tia thánh uy.

Mặc dù chỉ là một tia nhưng đó là thứ hắn lĩnh ngộ, cũng không phải thế hệ hoàng kim cắm Thánh Cốt vào mới có, uy lực không thể so sánh nổi.

Trong người của nam tử trong quan tài cũng có tinh cầu cung cấp lực lượng, từ đó lực lượng của hắn hơn xa cấp độ Tôn Giả.

Cho nên, một trận chiến này kỳ thật có phần giống Lăng Hàn khi đó chiến Đế Vô Cực, một tinh thông quy tắc, một nắm giữ ưu thế lực lượng tuyệt đối.

Rốt cuộc là ai thắng?

Oanh! Oanh! Oanh!

Hầu ca và nam tử trong quan tài kịch chiến, thời gian ngắn không thể phán đoán ai mạnh ai yếu, cho dù là Lăng Hàn cũng nhìn không ra.

Sau khi đạt tới cấp độ này, chiến đấu thay đổi trong nháy mắt, một khi sơ sẩy sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục, cho nên, nhân tố ảnh hưởng thắng bại quá nhiều, thật sự không dễ phán đoán.

Nam tử trong quan tài cười ha ha:

– Thì ra ngươi đã mò ra cánh cửa Thánh cấp, khó trách có thể chống lại ta!

Hắn muốn ngưng chiến, bởi vì đánh thế không có ý nghĩa.

Nhưng Hầu ca là ai?

Ngươi muốn đánh thì đánh, ngươi muốn ngừng thì ngừng?

Không được!

Hầu ca vung vẩy côn sắt đại khai đại hợp, chiến ý xông thẳng lên bầu trời.

Nam tử trong quan tài im lặng, tại sao hắn lại chọn Hầu ca chứ?

Hắn cũng không phải không biết Đấu Chiến nhất hệ đều là kẻ cuồng chiến đấu, nhất định phải đi chiến với Hầu ca.

Là hắn tính sai, không nghĩ tới Hầu ca lại đạt tới biên giới đột phá Thánh Nhân, nếu không, cho dù là Tôn Giả cửu tinh thì như thế nào, đều không phải đối thủ của hắn.

Mọi người thế mới biết, thì ra Hầu ca sắp đột phá Thánh cấp.

Tê!

Đây là đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ đấy.

Mặc dù Hầu ca sinh ra sớm hơn thế hệ hoàng kim hai ba ngàn năm, nhưng đến cấp bậc Tôn Giả này, chút tuổi ấy tính là gì, tất cả đều cùng một thời đại.

Nhưng nam tử trong quan tài bằng vào cái gì?

Hắn cũng sắp thành Thánh?

Lăng Hàn mở miệng, lo lắng nói:

– Ngươi chính là con ruột của Hắc Quỳ Ma Đế?

Bành!

Tên nam tử trong quan tài giật mình, hắn bị Hầu ca đánh trúng một côn bay ra ngoài.

Hắn chỉ bị đánh bay chứ không bị thương.

Nhưng đây là một câu long trời lở đất.

Con ruột của Đại Đế!

Có khả năng sao?

Nhưng nếu như Lăng Hàn chỉ nói hươu nói vượn, nam tử trong quan tài sẽ bị giật mình và trúng chiêu hay sao?

Đúng là con ruột của Đại Đế?

Tất cả mọi người cảm thấy da đầu tê dại.

Vì sao con ruột của Đại Đế lại ở nơi này? Hơn nữa, vì sao Hắc Quỳ Đế tộc lại không biết nhị tổ của bọn họ được chôn tại đây?

Hầu ca không tiếp tục truy kích, đối phương đã phân thần, hắn khinh thường chiếm tiện nghi.

Nam tử trong quan tài nam thở ra, đánh nhau với Đấu Chiến nhất mạch, trừ phi có thể tuỳ tiện giết chết đối phương, bằng không mỗi lần đánh, cho dù thắng cũng mất một lớp da.

Hắn nhìn về phía Lăng Hàn, hắn tò mò nói:

– Ngươi làm sao đoán được?

Hắn hỏi ngược lại chẳng khác gì tự thừa nhận.

Khốn kiếp, thật sự đúng như vậy?

Mọi người chấn kinh, đột nhiên xuất hiện một con ruột của Đại Đế, hắn muốn lật đổ thời đại hay sao?

Sắc mặt Đồng Khiếu càng xấu hổ, không biết có nên gọi đối phương một tiếng nhị tổ hay không.

Nguyên nhân chỉ là Lăng Hàn hỏi, nam tử trong quan tài ngầm thừa nhận, cũng không có chứng cớ thực chất, nếu hắn loạn nhận tổ tông, bộ mặt của Hắc Quỳ Đế tộc sẽ mất sạch.

– Không biết ngươi có biết một người gọi là Đế Vô Cực.

Lăng Hàn thuận miệng nói.

– A?

Nam tử trong quan tài kinh ngạc,

– Ngươi gặp Đế Vô Cực, thế mà còn sống?

Lăng Hàn tươi cười, khoát tay:

– Sống rất tốt.

– Đế Vô Cực lại tha cho ngươi một mạng?

Nam tử trong quan tài thì thào, đột nhiên hắn đưa bắt lấy Lăng Hàn.

– Ta cũng muốn xem ngươi có điểm gì kì lạ.

Thấy thế, mỗi người đều cười lạnh.

Ngươi rất phách lối, rất không ai bì nổi đúng không?

Chờ ăn chấn kinh đi.

Nam tử trong quan tài nhìn rõ nét mặt của tất cả mọi người, hắn cũng sinh ra cảm giác kỳ quái, vì cái gì mỗi người đều có vẻ mặt cổ quái như vậy?

Nhưng đối phó một tên cấp Giáo Chủ không phải chuyện dễ như trở bàn tay, cần quan tâm hay sao?

Lăng Hàn xuất quyền tấn công tên nam tử trong quan tài.

Bành!

Quy tắc bắn ra, nam tử trong quan tài duỗi tay ra đánh nát.

A?

Nam tử trong quan tài lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, đối phó một tên Giáo Chủ, hắn không cần dùng toàn lực ứng phó, chỉ cần vận dụng lực lượng Tôn Giả là có theer giải quyết dễ dàng.

Nhưng sự thật lại quá quỷ dị.

Đây là Giáo Chủ sao?

– Thú vị.

Hắn gật đầu và xuất thủ lần nữa, nhưng lần này hắn lại gia tăng thêm vài phần uy lực.

Lăng Hàn lao lên nghênh đón, hắn xuất quyền ngăn cản đối thủ, sau đó lại phản kích nam tử trong quan tài.

– Móa!

Cho dù nam tử trong quan tài kiến thức rộng rãi vẫn bị giật mình

Hắn vội vàng tăng thêm chiến lực lần nữa, cũng ngăn cản công kích của Lăng Hàn.

Oanh! Oanh! Oanh!

Hai người đối chiến, rốt cuộc nam tử trong quan tài cũng chiếm thượng phong, nhưng chỉ là thượng phong mà thôi.

Ở phương diện quy tắc, hắn không thể làm gì được Lăng Hàn, hắn lại dựa vào lực lượng cấp bậc Tôn Giả mới có hạn áp chế Lăng Hàn.

– Ngươi!

Nam tử trong quan tài thực sự bị hù dọa, tại sao có Giáo Chủ khủng bố như thế?

Cho dù Đại Đế phục sinh, đánh nhau cùng cấp cũng phải quỳ trước mặt đối phương.

– Ngươi mới vừa rồi nói cái gì?

Lăng Hàn cười nói,

– Ngươi muốn huyết tế chúng ta?

Nam nhân trong quan tài không phản bác được.

Mặc dù hắn là Tôn Giả, nhưng ở cảnh giới này hắn là vô địch, ngươi xem, ngay cả Tôn Giả cửu tinh cấp thế hệ hoàng kim cũng không phải đối thủ của hắn.

Nhưng mà đầu tiên là Hầu ca, sau có Lăng Hàn, người nào cũng có thể ngăn cản hắn.

Làm cho hắn ngạc nhiên nhất chính là Lăng Hàn, đây đúng là một tên Giáo Chủ?

Hắn có cảm giác hoài nghi nhân sinh.

Ngủ say quá lâu, thế đạo hiện tại biến hóa quá nhanh?

– Ta cũng không tin!

Nam tử trong quan tài hừ một tiếng, ông, trong người hắn xuất hiện sáu tinh cầu.

Đây là tinh cầu chân chính, là Đại Đế sử dụng lực lượng vô thượng luyện hóa mới thu nhỏ đến tình trạng như vậy.

Sáu cái?

Lăng Hàn giật mình, cho dù là con ruột của Đại Đế cũng có tư chất phân chia cao thấp, hiển nhiên nam tử trong quan tài không bằng Đế Vô Cực, người ta có tới bảy tinh cầu đấy.

– Ngươi không bằng Đế Vô Cực.

Hắn cũng không lưu cho đối phương mặt mũi, trực tiếp chỉ ra.

Nam tử trong quan tài rất tức giận, đúng thế, hắn không bằng Đế Vô Cực, nhưng bị Lăng Hàn vạch trần trước mặt mọi người vẫn làm hắn buồn bực xấu hổ.

– Ngươi sẽ trả giá đắt vì nói năng lỗ mảng!

Nam tử trong quan tài quát to, oanh, sáu tinh cầu cùng rót lực lượng cho hắn, cũng không có lập tức đánh ra.

Hắn đang tụ lực, từ đó có thể đánh ra một kích tuyệt thế.

Chỉ một giây đã hoàn thành tụ lực, sau đó đấm ra một quyền.

Lập tức, một tia sáng lao tới với tốc độ cực nhanh, Lăng Hàn căn bản không kịp trốn tránh.

Chỉ có thể chống đỡ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK