Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4761 : Người Và Tang Vật


– Ngươi có tên hay không?


Lăng Hàn hỏi chim nhỏ.


Trình độ đặt tên của hắn giận sôi người, nhưng lại hết lần này tới lần khác thích đặt tên cho người ta.


Chim nhỏ vội vàng nói:


– Có, có, có, ta gọi Chu Hồng Y.


– Cái tên quá dài.


Lăng Hàn nhổ nước bọt nói:


– Không bằng ta đặt cho ngươi nhũ danh, ân, liền gọi tiểu Hồng đi.


Tiểu Hồng Điểu nuốt nước bọt nhưng không dám nói, dáng vẻ tùy ngươi.


– Đi.


Lăng Hàn nắm lấu Tiểu Hồng Điểu, hắn phát động Tinh Bộ, xèo,i hắn trực tiếp biến mất khỏi bí thất.


Lần này, Lưu Minh có tìm nát nơi này cũng không tìm thấy Tiểu Hồng Điểu.


Trở lại chỗ ở của mình, eLăng Hàn làm như không xảy ra chuyện gì, Tiểu Hồng Điểu khẳng định có lai lịch lớn, mặc dù hắn không biết có lai lịch gì, nhưng sau khi trở về tìm Cửdu Sơn Thánh Nhân hỏi một chút, cũng không khó phát hiện lắm.


Nhưng mà, hắn lợi dụng địa mạch khống chế chung quanh Lưu, hai ngày sau đó, hắn phát hiện Lưu Minh lại rời đi.


Hắn cứ chờ, chờ Lưu Minh khai thác xong mới trực tiếp dùng Tinh Bộ bắt Lưu Minh.


– Ngươi…


Ba!


Lưu Minh vừa mới kịp lên tiếng, hắn đã bị Lăng Hàn đánh ngất đi.


Lăng Hàn cười một tiếng, hắn thét dài kinh động người chung quanh.


Chỉ chốc lát, người của Lưu gia chạy tới.


Nhìn thấy Lăng Hàn, nhìn người mang vải đen che mặt nằm dưới chân của hắn, bọn họ không hiểu sao?


– Lăng thế huynh, ngươi bắt đến kẻ trộm rồi?


Gia chủ Lưu gia vui mừng, nhiều ngày không bắt được kẻ trộm, nhưng Lăng Hàn mới tới mấy ngày đã có thu hoạch, thật không hổ là học viên học viện Tổ Vương.


Nói thật, trong lòng của hắn cũng cảm kích, bởi vì Lưu gia không có nắm giữ mỏ Chân Vân kim, chỉ là người giữ cửa cho Đế tộc, đồ vật mất đi, đương nhiên Lưu gia đứng mũi chịu sào.


May mắn Lăng Hàn đã bắt được kẻ trộm, cuối cùng cũng có khả năng cứu vãn.


– Lưu gia chủ, ngươi tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý.


Lăng Hàn nói, hắn đá Lưu Minh tới dưới chân gia chủ Lưu gia.


Gia chủ Lưu gia không hiểu, lời này có ý gì?


Hắn đưa tay đánh nát vãi che mặt của Lưu Minh.


Ồ!


Nhìn thấy người bịt mặt này chính là Lưu Minh, tất cả người Lưu gia hô lớn.


Làm sao có thể?


Tại sao là Lưu Minh? Tại sao có thể là Lưu Minh?


Không có đạo lý a.


– Lăng thế huynh, có phải là tính sai hay không?


Gia chủ Lưu gia nhìn về phía Lăng Hàn, trên mặt đầy hoài nghi, sẽ không phải Lăng Hàn không bắt được người nên đánh Lưu Minh ngất xỉu, biến thành bộ dáng hiện tại, từ đó cho Lưu Minh gánh trách nhiệm.


Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:


– Nơi này có dấu vết đào còn mới, hơn nữa, các ngươi lục soát pháp khí không gian của hắn đi.


Gia chủ Lưu gia cầm lấy pháp khí không gian trên người Lưu Minh, sau đó một đống Chân Vân kim rời ra ngoài, chúng chồng chất như ngọn núi nhỏ.


Lần này, đám người Lưu gia đều xôn xao.


Người và tang vật đều có?


Gia chủ Lưu gia cau mày, hắn đánh thức Lưu Minh dậy.


– Là ai?


Lưu Minh suy nghĩ dừng lại trước khi hôn mê, bởi vậy, hắn vừa tỉnh lại vẫn chưa khôi phục tinh thần.


Hắn nhìn thấy đám người gia chủ Lưu gia, nội tâm hắn lạnh lẽo.


Trước đó hắn vẫn ở trạng thái hôn mê, cũng không biết rõ đã xảy ra chuyện gì, nhìn thấy đám người Lưu gia đều ở đây, mà hắn vừa mới trộm khoáng thạch lại chồng chất như núi, bởi vì cái gọi là có tật giật mình, hắn lập tức rối loạn.


Ba, hắn lập tức quỳ xuống và khóc lóc:


– Gia gia, cứu ta! Ngươi nhất định phải cứu ta!


Nếu như không có câu nói này, gia chủ Lưu gia còn có thể thoái thác, nhưng Lưu Minh nói như vậy khác gì thừa nhận, hắn có thể giảo biện thế nào?


– Nghiệt súc, ngươi thật to gan!


Gia chủ Lưu gia trách mắng, hắn tức giận và khó hiểu, cháu trai của mình có thiên phú bất phàm, tương lai rất có tiền đồ, tại sao làm việc hồ đồ như thế?


Ngươi không thiếu tài nguyên tu luyện, ăn cắp Chân Vân kim làm gì?


Lưu Minh bình thường mắt cao hơn đầu, cũng không có trải qua khó khăn gì, huống chi xảy ra đại sjw như thế, hắn cực kỳ bối rối, chỉ biết không ngừng xin gia chủ Lưu gia cứu hắn.


Gia chủ Lưu gia khó xử, một bên là cháu yêu của mình, đó là hậu đại kiệt xuất của Lưu gia, tương lai có thể nâng đại kỳ của Lưu gia, hắn tự nhiên không muốn Lưu Minh chết ở chỗ này.


Muốn bảo vệ Lưu Minh, biện pháp tốt nhất chính là diệt khẩu Lăng Hàn ở đây, đối ngoại có thể thoái thác Lăng Hàn bị kẻ trộm giết chết.


Ngược lại hắn cũng biết, Lăng Hàn đắc tội rất nhiều Đế tộc, hắn thật giết Lăng Hàn, tin tưởng sẽ đạt được Đế tộc ngợi khen.


Nghĩ tới đây, hắn sinh ra sát ý.


Lăng Hàn nhìn vào trong mắt, cười nhạt một tiếng:


– Lưu gia chủ, có phải ngươi muốn giết ta diệt khẩu hay không?


Gia chủ Lưu gia bị điểm phá ý nghĩ, hắn cười gượng và nói:


– Lăng thế huynh thật biết nói đùa, cho dù lão hủ có lá gan lớn như trời, làm sao dám bắt nạt hại thiên tài học viện Tổ Vương?


– Tốt nhất như thế.


Lăng Hàn nói:


– Lưu gia chủ có khả năng còn không biết, ta nắm giữ Tinh Bộ đấy!


Gia chủ Lưu gia cảm thấy nội tâm căng thẳng, đúng vậy, Tinh Bộ!


Đế tộc không giết được người ta, dựa vào cái gì hắn có thể giết được?


Hắn lại đổi chủ ý, ngược lại Lưu Minh ăn cắp Chân Vân kim không quan hệ tới gia tộc, cùng lắm chặt tay cầu xin, bằng không chờ Lăng Hàn thoát khốn trở lại Học viện Tổ Vương, chờ đợi Lưu gia chính là tai hoạ ngập đầu.


Nhìn thấy biểu lộ của gia chủ Lưu gia, Lưu Minh làm sao không hiểu.


Hắn không muốn chết.


Bởi vậy, hắn không suy nghĩ bảo thủ bí mật, hắn nói:


– Gia gia, ta ăn cắp Chân Vân kim là bởi vì —— –


Phốc!


Lăng Hàn xuất thủ, hắn xuất quyền đánh Lưu Minh thành cặn bã.


Đương nhiên hắn không có khả năng cho phép Lưu Minh tiết lộ bí mật Tiểu Hồng Điểu.


– Ngươi!


Gia chủ Lưu gia tức giận chỉ vào Lăng Hàn, hắn còn muốn bảo vệ cháu yêu, ít nhất cũng phải bảo vệ tính mạng của hắn, hơn nữa, Lưu Minh đang yên đang lành đi trộm mỏ, trong đó nhất định có ẩn tình.


Tại sao Lăng Hàn lại ra tay?


– Chứng cứ vô cùng xác thực, tự nhiên là giết đi.


Lăng Hàn từ tốn nói:


– Thế nào, Lưu gia chủ còn muốn bảo vệ hắn hay sao?


Gia chủ Lưu gia tức giận, hắn không thể nói được gì.


– Tốt rồi, việc này đã giải quyết, ta phải về học viện phục mệnh.


Lăng Hàn bước đi, hắn phát động Tinh Bộ quay về Lưu gia, hắn nắm lấy Tiểu Hồng Điểu, trực tiếp ném trận cơ ra ngoài và hình thành truyền tống tinh vực.


Rời đi.


Xèo, hắn cùng Tiểu Hồng Điểu vượt qua tinh vực, sau mấy lần truyền tống đã trở về học viện Tổ Vương.


Lăng Hàn đi phục mệnh, mà Lưu gia cũng thông qua tinh võng trình báo việc này, nếu Lưu Minh đã bị giết, Lưu gia chủ sẽ đổ trách nhiệm lên người chết, một năm một mười báo cáo tất cả tình huống.


Lăng Hàn dành thời gian trở về Cửu Dương Thánh Địa một chuyến, hắn muốn mời Cửu Sơn Thánh Nhân xem Tiểu Hồng Điểu là chủng loại gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK