Két!
Cửa phòng bị đẩy ra
Một là Tống Lam, đầu nàng đội tán hoa, hồng sa che mặt, mặc hỉ bào đỏ thẫm, nhưng hiển nhiên thân thể bị áp chế, bị hai nữ tử một trái một phải dìu dắt, một đường đi đến bên giường, sau đó ngồi xuống.
- Tống Lam, ngươi đừng không biết tốt xấu.
Một nữ tử nói ra:
- Phải biết rằng, ngươi gả cho thiên tài Mạo gia Mạo Vân Thiên, tuy hơn một trăm tuổi cũng đã bước vào Chân Ngã cảnh, tương lai nói không chừng có hi vọng thành Tôn Giả! Nếu không phải ngươi là bài danh thứ chín Tuyệt Sắc bảng, loại chuyện tốt này cũng không đến phiên ngươi!
- Đúng vậy, biểu muội, Mạo Vân Thiên là nhân tài, thiên phú võ đạo càng kinh người, đốt đèn lồng cũng tìm không ra lang quân như ý, ngươi không muốn sẽ có người đoạt đấy.
Một nữ tử khác cũng nói ra, một đóng vai phản diện, một đóng giai chính diện.
Tống Lam không nói, nàng giãy dụa muốn đứng dậy, nhưng tu vi bị phong ấn, nàng chống cự cũng vô dụng.
Hai nữ tử lại khuyên nhủ và dọa dẫm, một thì nói tốt, vừa đấm vừa xoa.
Lúc này cửa phòng mở ra, một nam tử đi vào, hắn nhìn sắp ba mươi nhưng tướng mạo anh tuấn, càng có khí chất cường đại.
- Thiên thiếu!
Hai nữ tử đứng lên thi lễ với nam tử.
Nam nhân này chính là Mạo Vân Thiên, hắn là chú rể hôm nay, hắn đã uống đến say khướt, bước chân lảo đảo.
- Thiên thiếu, chúng ta sẽ không quấy rầy các ngươi.
Hai nữ tử cười nói, bọn họ đi ra ngoài cửa, nhưng một nữ tử trong đó thời điểm đóng cửa nói vào:
- Nếu Thiên thiếu cam tâm tình nguyện, chúng ta cũng có thể lưu lại tham gia náo nhiệt.
Đôi mắt Mạo Vân Thiên sáng lên, hắn đã động tâm, nhưng sau khi nhìn Tống Lam ngồi bên giường thì hắn phất tay:
- Đi ra ngoài!
Không sao, về sau sẽ có cơ hội, hôm nay phải nhấm nháp đóa hoa thơm này đây chính là mỹ nhân bài danh thứ chín Tuyệt Sắc bảng, ngay cả Đế tử gặp cũng phải động tâm, đương nhiên hắn phải hưởng thụ trước.
Hai nữ có chút không cam lòng, lại không dám làm càn và khép cửa lại.
- Lam Lam, rốt cục chỉ còn lại hai chúng ta!
Mạo Vân Thiên nói ra, giọng nói của hắn run rẩy.
Mỹ nhân như hoa, hắn ngày nhớ đêm mong đã lâu, rốt cục hôm nay cũng như nguyện.
- Khục khục, thật xấu hổ khi cắt ngnag một chút.
Lăng Hàn mở miệng, nói:
- Nơi này không chỉ có hai người.
Cái gì!
Mạo Vân Thiên giật mình, thần thức của hắn đã đảo qua, nơi này chỉ có một Tống Lam mà thôi, tại sao lại xuất hiện giọng nói khác?
Tống Lam không dám tin, đây là Lăng Hàn, Lăng Hàn!
- Ai!
Mạo Vân Thiên quát tháo một tiếng.
- Đừng kích động, người một nhà.
Lăng Hàn cười nói, hắn xốc da hư không thú lên.
- Còn có Cẩu gia.
Đại Hắc Cẩu cũng chui ra.
- Còn có Long gia!
Tiểu Thanh Long lên tiếng.
Khốn kiếp!
Khóe miệng Mạo Vân Thiên co giật, nếu nơi này chỉ có Lăng Hàn thì hắn còn có thể tiếp nhận, nhưng còn có một con chó và một con thằn lằn, hắn lại không phát hiện ra, đúng là mất mặt tới nhà.
- Đã náo động phòng rồi, các ngươi có thể đi.
Hắn trầm giọng nói ra, cho rằng ba người Lăng Hàn là người Tống gia.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Còn chưa có náo mà.
- Các ngươi còn muốn như thế nào?
Mạo Vân Thiên bất đắc dĩ, tuy thực lực Mạo gia mạnh hơn Tống gia, dù sao Tống gia cũng có một vị Tôn Giả, huống hồ hắn đang ở địa bàn của người ta, tự nhiên phải thu liễm.
- Cướp cô dâu!
Lăng Hàn nói ra.
Mạo Vân Thiên sững sờ, hôm nay ta lập gia đình, ngươi lại tới đây cướp cô dâu, không phải là phá hay sao?
- Ta chưa từng gặp qua ngươi... Ngươi tên gì?
Đột nhiên sắc mặt hắn trầm xuống, dùng trí nhớ của hắn, đã gặp qua là không quên, Lăng Hàn tướng mạo lạ lẫm, hắn không nhìn thấy đệ tử Tống gia nào như thế, lại là Sinh Đan cảnh, tu vi đã không thấp.
- Tiểu Hàn tử, ngươi cũng không có gì hơn thế này, nhìn kìa, người ta không biết ngươi!
Tiểu Thanh Long thừa cơ đả kích Lăng Hàn.
Lăng Hàn cười cười:
- Ta là đại gia ngươi!
Lời này hắn cũng đồng thời trả lời Mạo Vân Thiên và tiểu Thanh Long.
Mạo Vân Thiên giận tím mặt, hắn cũng mặc kệ Lăng Hàn có phải đệ tử Tống gia hay không, dám can đảm nhục mạ hắn, như vậy hắn không cần khách khí.
- Hừ, bắt lại cho ta!
Hắn ra tay nắm lấy Lăng Hàn.
Chân Ngã cảnh cường đại cở nào?
Đây chính là tồn tại nắm giữ thiên địa đạo tắc, một chưởng xuất hiện trật tự thần liên, cho dù Đế tử trong Sinh Đan cảnh cũng không chịu nổi một kích.
Lăng Hàn cũng không có đón đở, hắn nâng tay lên, oanh, một đạo địa long xuất hiện và ngăn cản một chưởng này.
Ầm!
Tiếng nổ lớn vang lên, địa long nghênh đón một chưởng và nát bấy, nhưng địa long thứ hai xuất hiện và đón đỡ, rốt cuộc chưởng lực hóa thành năng lượng thiên địa và biến mất.
Lăng Hàn vung tay lên, lại có địa long thứ ba thứ tư xuất hiện tấn công Mạo Vân Thiên.
Mạo Vân Thiên hừ lạnh một tiếng, hắn phản kích.
Hắn cũng không phải vừa mới đột phá Chân Ngã cảnh, chiến lực còn mạnh hơn chuẩn Chân Ngã cảnh Bách Lý Xa quá nhiều, hắn dùng vài chiêu đã tiêu diệt hai con địa long, hắn xông về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn có cực hạn chính là điều khiển mười sáu con địa long, có gì phải sợ?
Bành bành bành, Mạo Vân Thiên oanh kích địa long nhưng không thể làm gì Lăng Hàn.
Động tĩnh chiến đấu quá lớn, không ngờ lại kinh động Tống gia.
- Cuồng đồ phương nào, lại dám đến Tống gia ta quát tháo!
Một tiếng hừ lạnh vang lên, có cường giả cấp Giáo Chủ xuất hiện, hắn vươn tay bắt lấy Lăng Hàn.
Cấp Giáo Chủ đấy, chênh lệch quá lớn.
Lăng Hàn không nói hai lời, hắn nâng tay bắt lấy Đại Hắc Cẩu và tiểu Thanh Long, tay còn lại cuốn Tống Lam đi, hắn câu thông địa mạch và biến mất như chưa từng xuất hiện bao giờ.
Cường giả cấp Giáo Chủ bắt hụt, hắn còn kinh ngạc, bốn Sinh Đan cảnh có thể thoát khỏi tay của hắn, đây là việc không tưởng tượng nổi.
- Tinh bộ!
- Đó là một gã trận đạo tông sư!
- Cái gì, trẻ tuổi như vậy đã là trận đạo tông sư?
- Ta biết rõ hắn là ai.
- Lăng Hàn!
- Đúng, nhất định là hắn, chỉ có gia hỏa này mới trở thành trận đạo tông sư khi còn trẻ như thế.
Người Tống gia nhanh chóng hiểu ra chân tướng, mà dáng vẻ của Lăng Hàn đã không phải bí mật gì, trên tinh võng đều có.
- Nhanh, lập tức đi phong tỏa truyền tống trận, đừng cho bọn chúng chạy!
- Tìm ở mặt trời gần đây nữa, nhất định phải tìm ra người cho ta, bằng không mặt mũi Tống gia chúng ta đặt ở nơi nào!
Từng đạo mệnh lệnh phát ra, cũng động viên tìm kiếm ở tinh vực gần đó, đây chính là hậu hoa viên của Tống gia, bọn họ làm sao cho phép có người quấy rối?
Sắc mặt khó nhìn nhất chính là Mạo Vân Thiên.
Đêm tân hôn, thời khắc đẹp nhất trong đời, hắn lại bị người ta đoạt dâu, hơn nữa còn diễn ra trước mặt hắn, đối phương còn là Sinh Đan cảnh!
Hắn nổi giận, hắn muốn giết người.
Cửa phòng bị đẩy ra
Một là Tống Lam, đầu nàng đội tán hoa, hồng sa che mặt, mặc hỉ bào đỏ thẫm, nhưng hiển nhiên thân thể bị áp chế, bị hai nữ tử một trái một phải dìu dắt, một đường đi đến bên giường, sau đó ngồi xuống.
- Tống Lam, ngươi đừng không biết tốt xấu.
Một nữ tử nói ra:
- Phải biết rằng, ngươi gả cho thiên tài Mạo gia Mạo Vân Thiên, tuy hơn một trăm tuổi cũng đã bước vào Chân Ngã cảnh, tương lai nói không chừng có hi vọng thành Tôn Giả! Nếu không phải ngươi là bài danh thứ chín Tuyệt Sắc bảng, loại chuyện tốt này cũng không đến phiên ngươi!
- Đúng vậy, biểu muội, Mạo Vân Thiên là nhân tài, thiên phú võ đạo càng kinh người, đốt đèn lồng cũng tìm không ra lang quân như ý, ngươi không muốn sẽ có người đoạt đấy.
Một nữ tử khác cũng nói ra, một đóng vai phản diện, một đóng giai chính diện.
Tống Lam không nói, nàng giãy dụa muốn đứng dậy, nhưng tu vi bị phong ấn, nàng chống cự cũng vô dụng.
Hai nữ tử lại khuyên nhủ và dọa dẫm, một thì nói tốt, vừa đấm vừa xoa.
Lúc này cửa phòng mở ra, một nam tử đi vào, hắn nhìn sắp ba mươi nhưng tướng mạo anh tuấn, càng có khí chất cường đại.
- Thiên thiếu!
Hai nữ tử đứng lên thi lễ với nam tử.
Nam nhân này chính là Mạo Vân Thiên, hắn là chú rể hôm nay, hắn đã uống đến say khướt, bước chân lảo đảo.
- Thiên thiếu, chúng ta sẽ không quấy rầy các ngươi.
Hai nữ tử cười nói, bọn họ đi ra ngoài cửa, nhưng một nữ tử trong đó thời điểm đóng cửa nói vào:
- Nếu Thiên thiếu cam tâm tình nguyện, chúng ta cũng có thể lưu lại tham gia náo nhiệt.
Đôi mắt Mạo Vân Thiên sáng lên, hắn đã động tâm, nhưng sau khi nhìn Tống Lam ngồi bên giường thì hắn phất tay:
- Đi ra ngoài!
Không sao, về sau sẽ có cơ hội, hôm nay phải nhấm nháp đóa hoa thơm này đây chính là mỹ nhân bài danh thứ chín Tuyệt Sắc bảng, ngay cả Đế tử gặp cũng phải động tâm, đương nhiên hắn phải hưởng thụ trước.
Hai nữ có chút không cam lòng, lại không dám làm càn và khép cửa lại.
- Lam Lam, rốt cục chỉ còn lại hai chúng ta!
Mạo Vân Thiên nói ra, giọng nói của hắn run rẩy.
Mỹ nhân như hoa, hắn ngày nhớ đêm mong đã lâu, rốt cục hôm nay cũng như nguyện.
- Khục khục, thật xấu hổ khi cắt ngnag một chút.
Lăng Hàn mở miệng, nói:
- Nơi này không chỉ có hai người.
Cái gì!
Mạo Vân Thiên giật mình, thần thức của hắn đã đảo qua, nơi này chỉ có một Tống Lam mà thôi, tại sao lại xuất hiện giọng nói khác?
Tống Lam không dám tin, đây là Lăng Hàn, Lăng Hàn!
- Ai!
Mạo Vân Thiên quát tháo một tiếng.
- Đừng kích động, người một nhà.
Lăng Hàn cười nói, hắn xốc da hư không thú lên.
- Còn có Cẩu gia.
Đại Hắc Cẩu cũng chui ra.
- Còn có Long gia!
Tiểu Thanh Long lên tiếng.
Khốn kiếp!
Khóe miệng Mạo Vân Thiên co giật, nếu nơi này chỉ có Lăng Hàn thì hắn còn có thể tiếp nhận, nhưng còn có một con chó và một con thằn lằn, hắn lại không phát hiện ra, đúng là mất mặt tới nhà.
- Đã náo động phòng rồi, các ngươi có thể đi.
Hắn trầm giọng nói ra, cho rằng ba người Lăng Hàn là người Tống gia.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Còn chưa có náo mà.
- Các ngươi còn muốn như thế nào?
Mạo Vân Thiên bất đắc dĩ, tuy thực lực Mạo gia mạnh hơn Tống gia, dù sao Tống gia cũng có một vị Tôn Giả, huống hồ hắn đang ở địa bàn của người ta, tự nhiên phải thu liễm.
- Cướp cô dâu!
Lăng Hàn nói ra.
Mạo Vân Thiên sững sờ, hôm nay ta lập gia đình, ngươi lại tới đây cướp cô dâu, không phải là phá hay sao?
- Ta chưa từng gặp qua ngươi... Ngươi tên gì?
Đột nhiên sắc mặt hắn trầm xuống, dùng trí nhớ của hắn, đã gặp qua là không quên, Lăng Hàn tướng mạo lạ lẫm, hắn không nhìn thấy đệ tử Tống gia nào như thế, lại là Sinh Đan cảnh, tu vi đã không thấp.
- Tiểu Hàn tử, ngươi cũng không có gì hơn thế này, nhìn kìa, người ta không biết ngươi!
Tiểu Thanh Long thừa cơ đả kích Lăng Hàn.
Lăng Hàn cười cười:
- Ta là đại gia ngươi!
Lời này hắn cũng đồng thời trả lời Mạo Vân Thiên và tiểu Thanh Long.
Mạo Vân Thiên giận tím mặt, hắn cũng mặc kệ Lăng Hàn có phải đệ tử Tống gia hay không, dám can đảm nhục mạ hắn, như vậy hắn không cần khách khí.
- Hừ, bắt lại cho ta!
Hắn ra tay nắm lấy Lăng Hàn.
Chân Ngã cảnh cường đại cở nào?
Đây chính là tồn tại nắm giữ thiên địa đạo tắc, một chưởng xuất hiện trật tự thần liên, cho dù Đế tử trong Sinh Đan cảnh cũng không chịu nổi một kích.
Lăng Hàn cũng không có đón đở, hắn nâng tay lên, oanh, một đạo địa long xuất hiện và ngăn cản một chưởng này.
Ầm!
Tiếng nổ lớn vang lên, địa long nghênh đón một chưởng và nát bấy, nhưng địa long thứ hai xuất hiện và đón đỡ, rốt cuộc chưởng lực hóa thành năng lượng thiên địa và biến mất.
Lăng Hàn vung tay lên, lại có địa long thứ ba thứ tư xuất hiện tấn công Mạo Vân Thiên.
Mạo Vân Thiên hừ lạnh một tiếng, hắn phản kích.
Hắn cũng không phải vừa mới đột phá Chân Ngã cảnh, chiến lực còn mạnh hơn chuẩn Chân Ngã cảnh Bách Lý Xa quá nhiều, hắn dùng vài chiêu đã tiêu diệt hai con địa long, hắn xông về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn có cực hạn chính là điều khiển mười sáu con địa long, có gì phải sợ?
Bành bành bành, Mạo Vân Thiên oanh kích địa long nhưng không thể làm gì Lăng Hàn.
Động tĩnh chiến đấu quá lớn, không ngờ lại kinh động Tống gia.
- Cuồng đồ phương nào, lại dám đến Tống gia ta quát tháo!
Một tiếng hừ lạnh vang lên, có cường giả cấp Giáo Chủ xuất hiện, hắn vươn tay bắt lấy Lăng Hàn.
Cấp Giáo Chủ đấy, chênh lệch quá lớn.
Lăng Hàn không nói hai lời, hắn nâng tay bắt lấy Đại Hắc Cẩu và tiểu Thanh Long, tay còn lại cuốn Tống Lam đi, hắn câu thông địa mạch và biến mất như chưa từng xuất hiện bao giờ.
Cường giả cấp Giáo Chủ bắt hụt, hắn còn kinh ngạc, bốn Sinh Đan cảnh có thể thoát khỏi tay của hắn, đây là việc không tưởng tượng nổi.
- Tinh bộ!
- Đó là một gã trận đạo tông sư!
- Cái gì, trẻ tuổi như vậy đã là trận đạo tông sư?
- Ta biết rõ hắn là ai.
- Lăng Hàn!
- Đúng, nhất định là hắn, chỉ có gia hỏa này mới trở thành trận đạo tông sư khi còn trẻ như thế.
Người Tống gia nhanh chóng hiểu ra chân tướng, mà dáng vẻ của Lăng Hàn đã không phải bí mật gì, trên tinh võng đều có.
- Nhanh, lập tức đi phong tỏa truyền tống trận, đừng cho bọn chúng chạy!
- Tìm ở mặt trời gần đây nữa, nhất định phải tìm ra người cho ta, bằng không mặt mũi Tống gia chúng ta đặt ở nơi nào!
Từng đạo mệnh lệnh phát ra, cũng động viên tìm kiếm ở tinh vực gần đó, đây chính là hậu hoa viên của Tống gia, bọn họ làm sao cho phép có người quấy rối?
Sắc mặt khó nhìn nhất chính là Mạo Vân Thiên.
Đêm tân hôn, thời khắc đẹp nhất trong đời, hắn lại bị người ta đoạt dâu, hơn nữa còn diễn ra trước mặt hắn, đối phương còn là Sinh Đan cảnh!
Hắn nổi giận, hắn muốn giết người.