Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu không thì, Lăng Hàn vừa ra tay liền có thể thuấn sát bọn họ.

Nhưng Lăng Hàn không để ý chút nào, hắn đã đi ra con đường của mình, Bản Nguyên trùng kích chỉ là một sát chiêu của hắn, hơn nữa sớm muộn sẽ bị hắn từ bỏ, cho dù Ngũ hành Bản Nguyên có thể tăng lên tới cấp độ Tiên Vương tầng chín.

Vô dụng!

Mục tiêu của Lăng Hàn chính là Thiên Tôn, vậy cấp bậc Tiên Vương tầng chín thì đã làm sao, chắc chắn sẽ không được hắn coi như át chủ bài chân chính.

Hắn dùng ra Nộ Quyền, nhất thời khí thế thay đổi, thật giống như một vị Viễn cổ Đại Đế giáng lâm, tỏa ra khí phách vô thượng trấn áp tất cả.

Ba người Trình Tử Tâm đều kinh hãi đến biến sắc, bọn họ đứng ở trước mặt Lăng Hàn chỉ cảm thấy cực kỳ nhỏ bé, phảng phất như đối phương tiện tay một quyền liền có thể đánh giết mình thành cặn bã. Bọn họ tốt xấu gì cũng là Đế giả, vội vã đè xuống sợ hãi trong lòng, thiêu đốt chiến ý, liều mạng chiến một trận.

Lăng Hàn âm thầm gật đầu, chiến ý của ba người này vẫn đáng giá khẳng định, mà hắn muốn cũng là nhân tài như vậy, bằng không sau này gặp phải Hắc Ám chi triều, thấy đối phương số lượng nhiều, cường giả nhiều, không phải trong nháy mắt liền mềm nhũn, không đánh mà chạy sao?

Hắn có ý thuyết phục ba người này, liền không hề sử dụng toàn lực, chỉ lấy Nộ Quyền áp chế ba người.

Ba người Trình Tử Tâm đều gào thét liên tục, nhưng căn bản vô dụng, ở tầng thứ Sơn Hà Cảnh, Lăng Hàn là vô địch, ngay cả Tiên Vương tầng chín đến cũng như thế.

Đánh hơn nửa ngày, Lăng Hàn bỗng nhiên ngừng tay, cười nói:

- Như thế nào, phục chưa?

- Không phục!

Ba người Trình Tử Tâm đều nói, bọn họ không cam lòng, cho rằng nơi này hạn chế bọn họ phát huy, bằng không làm sao có khả năng ba người liên thủ cũng không địch lại Lăng Hàn?

Lăng Hàn nhìn ra được bọn họ không cam lòng, liền nói:

- Được, vậy sau khi đi ra ngoài, tái chiến một hồi!

Ba người Trình Tử Tâm hai mặt nhìn nhau, đồng thời gật đầu.

Tuy bọn họ không cam lòng, nhưng hoàn toàn công nhận thực lực của Lăng Hàn, đánh nhau cùng cấp bọn họ không địch lại, không lời nào để nói.

- Phú huynh, Trình huynh, Hác huynh, đến, ngồi một chút.

Nghiêm Tiên Lộ cười nói, hắn tự nhiên vui vẻ làm nhân vật điều giải, bằng không ba người này vừa thua Lăng Hàn, cái nào không ngại ngùng lưu lại?

Ba người Phú Chu nguyên bản muốn đi, nhưng thứ nhất Nghiêm Tiên Lộ mở miệng mời, thứ hai bọn họ cũng xác thực cần nghỉ ngơi, khôi phục nguyên khí, liền gật gù, ngồi xếp bằng trên mặt đất, cũng lấy đan dược ra dùng.

Nhưng đan dược của bọn họ chỉ vừa lấy ra, liền cảm thấy hoa mắt, lại bị Lăng Hàn đoạt mất.

- Ngươi...

Ba người đều đứng lên, ngươi thật quá mức rồi, còn muốn nhục nhã bọn họ sao.

Lăng Hàn nở nụ cười, lại vung tay lên, ném ra ba đan bình:

- Dùng đan dược ta luyện chế.

Ba người tiếp nhận bình đan, nhìn lẫn nhau, kéo nắp bình đổ ra đan dược, sau đó lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.

- Thái Cổ Dưỡng Tâm Đan!

Lăng Hàn khẽ gật đầu, ngược lại không thẹn là Đế giả, nhận ra loại đan dược này.

- Thái Cổ Dưỡng Tâm Đan, đan dược Tam Tinh, hơn nữa ở trong đan dược Tam Tinh cũng có thể xếp hàng đầu.

- Đối với người dưới Thăng Nguyên Cảnh mà nói, đây là đan dược khôi phục nguyên lực tốt nhất.

- Hơn nữa, vẫn là sáu lần Luyện Linh!

Ba người một người nói một câu, cho thấy bọn họ đối với đan dược cũng có nhận thức tương đương.

Đây là đương nhiên, tuy bọn họ không biết luyện đan, nhưng thân là Võ Giả nhất định phải tỉ mỉ hiểu rõ đan dược, bằng không đấu giá đi mua một viên đan dược làm sao biết là thiệt là lời? Hay là trong di tích cổ đạt được một viên, làm sao biết có thể ăn được hay không?

Tại sao không phải đan dược Tứ Tinh, Lăng Hàn không phải biết luyện chế sao?

Này cũng không phải Lăng Hàn hẹp hòi, mà là đan dược Tứ Tinh là Thăng Nguyên Cảnh dùng, mà Thăng Nguyên Cảnh vì sao lại được gọi là Thăng Nguyên? Là bởi vì nguyên lực trong cơ thể bốc lên, chuyển hóa thành linh lực, nếu để cho Võ Giả Tiên Phủ hoặc dưới dùng đan dược như vậy, tuyệt đối sẽ bạo thể mà chết.

- Đây là ngươi luyện chế?

Phú Chu khó mà tin nổi hỏi.

Tuy đây chỉ là đan dược Tam Tinh, nhưng sáu lần Luyện Linh ý vị như thế nào?

Lăng Hàn tất là Tứ Tinh Đan Sư.

Nếu như chỉ luận địa vị, Tứ Tinh Đan Sư khẳng định ở trên Phân Hồn Cảnh, hơn nữa vượt qua không biết bao nhiêu.

Lăng Hàn cười nhạt nói:

- Không sai.

Hí!

ba người Phú Chu đều hít khí lạnh, có vẻ cực kỳ khiếp sợ.

Kháo, ngươi có phải là người hay không?

Không chỉ là Đế giả, hơn nữa còn biết luyện đan, thậm chí còn là Tứ Tinh đại sư?

Quái vật, tuyệt đối là quái vật.

Có điều cũng bởi vì như thế, mâu thuẫn của ba người Phú Chu đối với Lăng Hàn cũng nhỏ đi rất nhiều.

Một vị Tứ Tinh đại sư, hơn nữa còn trẻ tuổi như vậy, có hi vọng rất lớn bước vào cấp độ Ngũ Tinh. Mà một khi Lăng Hàn trở thành Ngũ Tinh Đan Sư, đừng nói bọn họ, ngay cả Tiên Vương thấy cũng sẽ cực kỳ khách khí.

- Lăng huynh!

Bọn họ một lần nữa chào Lăng Hàn, lần này liền tràn ngập coi trọng cùng chân thành.

Đương nhiên, bọn họ vẫn không có hoàn toàn chịu phục, rời đi nơi này chắc chắn cùng Lăng Hàn đại chiến một trận.

Lăng Hàn gật gù nói:

- Nhanh khôi phục nguyên khí, chúng ta còn phải leo núi.

Bọn họ tiếp tục khôi phục nguyên khí, qua non nữa ngày sau, ba người Phú Chu đồng thời mở hai mắt ra, đã hoàn toàn khôi phục.

- Không hổ là Thái Cổ Dưỡng Tâm Đan, hơn nữa còn là sáu luyện, chỉ một viên liền để ta hầu như khôi phục nguyên lực.

- Hừm, nếu như là đan dược của chúng ta, một viên nhiều nhất chỉ có thể khôi phục ba phần mười lực lượng, mà đan dược dùng càng nhiều, kháng dược tính liền càng mạnh, không chỉ hiệu quả rơi xuống, còn có thể lưu lại đan độc ở trong người.

Ba người đều khen không dứt miệng, trước bọn họ chỉ biết đan dược này tốt, nhưng thật tới trình độ nào lại hoàn toàn không rõ, chỉ có tự mình thử nghiệm mới biết.


- Đi thôi.


Mọi người tiếp tục lên núi, cất bước một đoạn đường, bọn họ phát hiện không khí càng ngày càng mỏng manh, để sắc mặt của bọn họ đều trắng xám, thân hình lảo đảo, muốn ngất.


Bước vào Sinh Hoa Cảnh, Võ Giả liền có thể phi thiên độn địa, không dính khói bụi trần gian, cũng không cần hô hấp không khí, chỉ cần có linh khí liền có thể sống.


Nhưng hiện tại bọn hắn lại cảm thấy khó thở, cái này há không phải không hợp lý sao?


Hiển nhiên, đây là một lần thử thách của thiên địa.


- Kiên trì!


Lăng Hàn nhìn về phía các nữ tiếp sức, nếu như ai thật không kiên trì được, vậy cũng chỉ có thể thu vào Hắc Tháp, cũng không thể thật chết ở nơi này a.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK