Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mẫu Kim là thứ cứng rắn nhất trên đời, cho dù là Đại Đế cũng đánh không hỏng.

Cho nên, Mẫu Kim cũng chỉ có thể đặt trong hỏa diễm mạnh nhất thiên hạ thiêu đốt, đốt tới trình độ nhất định là có thể tạo hình.

Cần phải biết rằng, tinh kim là thứ được người ta đập nện liên tục mới có thể đạt tới mức cứng rắn, sắc bén.

Mẫu Kim thì khác, bản thân đã là tài liệu mạnh nhất thiên hạ, khẳng định tinh khiết.

Nhưng tinh khiết hơn nữa cũng sẽ có một tia tạp chất, ảnh hưởng uy năng.

Hiện tại, tác dụng của Sáng Tạo Chi Kim chính là loại trừ tạp chất này, mặc dù không thể giúp Hỗn Độn Cực Lôi tháp thoát thai hoán cốt, nhưng uy lực tuyệt đối tăng lên một đoạn.

– Ta có cảm giác, chỉ cần số lượng Sáng Tạo Chi Kim đủ nhiều, hoàn toàn có thể chân chính tăng phẩm chất của Hỗn Độn Cực Lôi tháp lên cao hơn!

Nhưng mà, cho dù là Vô Nhai Đại Đế cũng chỉ có thể đưa ra một chút như thế, hơn nữa, chỉ một ít như thế còn có giá trị trên cả Tiên Thiên Kim Linh!

Cái nào quan trọng hơn, kỳ thật phải xem mục đích của người đó là gì.

Đối với cấp bậc Thánh Nhân mà nói, khẳng định là Tiên Thiên Kim Linh càng tốt hơn, đây chính là phân thân Chuẩn Đế.

Nhưng đối với Đế cấp mà nói, bản thân bọn họ cũng đã đủ cường đại, cũng không cần phân thân Chuẩn Đế, như vậy khẳng định là Sáng Tạo Chi Kim tốt hơn.

– Bên trong vực sâu nguyên thủy khẳng định còn có Sáng Tạo Chi Kim.

– Vô Nhai Đại Đế đang nhắc nhở ta, có thể tiến vào vực sâu nguyên thủy tiếp tục cường hóa Hỗn Độn Cực Lôi tháp.

– Ta ở bên ngoài khó gia tăng tu vi, hơn nữa sau khi tịch diệt chín lần, ta có tới Thánh Nhân cảnh cực hạn cũng khó đạt tới độ cao chín mươi chín đạo quy tắc bát tinh.

Lăng Hàn đi tìm ba người Đa Gia Phật thương lượng, cũng nói chi tiết tiến vào vực sâu nguyên thủy.

Hiện tại bọn họ có hai kiện thanh đồng chiến giáp, đã có thể tăng thêm tính an toàn, lại có thể dùng che giấu thân phận, cho bọn họ cơ hội trà trộn vào.

Cuối cùng quyết định do Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật đi vào, tùy thời cướp đoạt càng nhiều thanh đồng chiến giáp, cũng giúp người khác ngăn cản trọng lực trong vực sâu nguyên thủy.

Nếu đã đưa ra quyết định, cũng không cần chậm trễ, Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật lập tức xuất phát.

Bọn họ tiến vào vực sâu nguyên thủy, một đường không nói chuyện.

Hơn một tháng sau, bọn họ đã tiến vào hạch tâm của khu vực hỗn độn.

Đã tới một lần, bọn họ cũng xe nhẹ đường quen.

Nhưng mà, nơi này hoàn cảnh ác liệt không bởi vì bọn họ tới nhiều lần mà thay đổi, cái gì hỏa diễm ngập trời, mưa thiên thạch, siêu cấp thủy triều, tất cả đều tới từng đợt.

Dù mạnh như Chuẩn Đế thì như thế nào, gặp được tình huống này chỉ có thể đi đường vòng.

Đừng nói bọn họ, cho dù là Chân Long Đại Đế cũng không thể liên tục ngăn cản thiên tai, bằng không Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật cũng không có khả năng rời đi.

Đi vòng quanh như thế suốt hai mươi năm.

Còn tốt, nơi này có tốc độ thời gian chảy cực nhanh, đặt ở bên ngoài còn chưa tới một năm.

Rốt cục, phía trước xuất hiện thành trì đầu rồng.

Lúc này Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật không dùng thần thức cảm ứng, mà là trực tiếp tiến lên.

Đương nhiên, bọn họ cải biến dung mạo của mình.

Bọn họ rất nhanh chóng đi tới cửa thành, cửa lớn trực tiếp mở rộng, người vào ra không ai hỏi..

– Sở Đường, những năm qua các ngươi chạy đi đâu?

Sau khi vào thành, rốt cục có người hỏi.

Lăng Hàn kinh ngạc phát hiện, trọng lực trong tòa thành này rất nhỏ, đạt đến điều kiện cho người ta ở lại.

Hắn ho một tiếng, nói:

– Không may, vì tránh né thiên địa phong bạo, bị bức phải trốn vào một tuyệt cốc, thật vất vả mới thoát ra được.

– Được rồi, nhanh đi về đi, dường như bà nương nhà các ngươi đã chết, lại đi lĩnh một cái đi.

Ách, còn có thao tác như vậy?

Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật không có hỏi nhiều, sợ làm người khác hoài nghi, hai người đi trên đường phố và dụng tâm quan sát.

Nếu như không phải đi vào bên trong vực sâu nguyên thủy, bọn họ thật khó tin tưởng trong nơi này có tòa thành phổ thông, phải biết, nơi này là nơi nguy hiểm nhất thiên địa đấy.

Tất cả kiến trúc nơi này rất đơn sơ, cũng có thể tưởng tượng, dù sao đây là vực sâu nguyên thủy, quá cằn cỗi.

Lăng Hàn hiếu kì chính là, người nơi này tu luyện thế nào?

Cũng không thể đều trông cậy vào vật chất Thủy Nguyên a?

Vật chất Thủy Nguyên khẳng định ít đến thương cảm, không thì không có khả năng môn đồ Đại Đế đều đi ra ngoài tìm.

Nói đến môn đồ Đại Đế, trong tòa thành này không chỉ có một Vương Triết, nguyên nhân Sở Đường được gọi là Cửu Vương.

Như vậy, trước đó còn có Nhất Vương đến Bát vương.

Kỳ quái.

Lăng Hàn và Đa Gia Phật bắt đầu chia ra điều tra, cách ba ngày sẽ gặp nhau tại nơi ước định trao đổi tình báo.

Khí tức của Chân Long Đại Đế không hiện, có lẽ đã bị Sâm La Đại Đế đánh cho tàn phế, cần thời gian dài khôi phục an dưỡng.

Cho nên, đây chính là cơ hội tốt cho Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật.

Ba ngày trôi qua, Lăng Hàn đã hiểu rõ một ít về thành trì này.

Ở trong thành trì còn trồng một khối dược điền, chính dược điền này bảo đảm trong tòa thành có thể tu luyện.

Lăng Hàn nhìn một chút, mặc dù tiên dược bên trong dược điền không phải cấp bậc tuyệt đỉnh, nhưng ít ra cũng là lục tinh, thất tinh, cho nên, hoàn toàn có thể thỏa mãn số lượng người tu hành không nhiều trong thành.

Điểm đáng ngờ cũng sinh ra, theo hắn suy tính, nhân khẩu trong thành còn xa mới đạt tới số lượng vốn có, như vậy, những người này đi nơi nào?

Hắn hội hợp với Đa Gia Phật, sau đó thương lượng một chút, quyết định đặt trọng điểm vào nhân khẩu biến mất.

Hai người tìm kiếm trong thành, người mặc chiến giáp trong thành đều là đại nhân vật, cho dù là thanh đồng chiến giáp cũng rất đáng gờm.

Cũng đúng, Thánh Nhân đấy, đi tới nơi nào cũng là đại nhân vật một phương.

Chân Long Đại Đế không xuất hiện, môn đồ mấy vị Đại Đế kia cũng giống như thế, Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật chờ ở đây, rốt cục nhìn thấy có rất nhiều người tiến vào thành.

Những người này, từng người quần áo tả tơi giống như nạn dân.

Lăng Hàn và Đa Gia Phật kỳ quái những người này ra ngoài thành làm gì, bọn họ nhanh chóng nhận được thông tri, bảo bọn họ hộ tống thợ mỏ lên núi vào ngày mai.

A, thợ mỏ?

Như vậy, bọn họ đào cái gì?

Vật chất Thủy Nguyên? Sáng Tạo Chi Kim?

Lăng Hàn cảm thấy tim đập thình thịch, cho dù là cái gì, tất cả đều trợ giúp hắn thật lớn.

Hơn nữa, cơ hội này tốt như vậy, chủ động đưa tới cửa.

Ngày thứ hai, Lăng Hàn và Đa Gia Phật đi qua tập hợp, bọn họ cũng không biết tiếp theo nên làm gì, xem người khác làm gì thì bọn họ làm theo.

Rốt cuộc người dẫn đầu cũng xuất hiện, đương nhiên cũng mặc thanh đồng chiến giáp, dẫn hai người Lăng Hàn xuất phát, hôm qua nhìn thấy những thợ mỏ như nạn dân cũng tập hợp.

– Xuất phát!

Đầu lĩnh kia ra lệnh một tiếng, bọn họ đi ra cửa thành.

Sau khi tới cửa thành, người dẫn đầu kia lấy ra một chiếc thuyền nhỏ, chiếc thuyền phóng đại, những thợ mỏ kia bò lên, từng người hết sức quen thuộc, xem ra cũng đã làm qua vô số lần.

Lăng Hàn giật mình, trọng lực ngoài thành lớn như thế, hắn đang kỳ quái những người chỉ có thực lực Sinh Đan, Chân Ngã cảnh làm sao ra khỏi thành, thì ra là có tải cụ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK