Quả nhiên, gần đây có càng nhiều Lục Bộ xuất hiện, thậm chí Lăng Hàn còn cảm thấy một cỗ khí tức cường đại không cách nào hình dung, đây cũng là thuộc về cường giả Thất Bộ.
Nếu Tuyệt Hỏa Thiên Tôn không hiện thân nói rõ, đám người Nhạc Bác Dung chết khẳng định sẽ tính ở trên đầu Lăng Hàn, cái này không thể nghi ngờ càng thêm chứng thực hắn chính là thủ hạ của Cuồng Loạn.
Lăng Hàn cũng không rảnh để ý tới, chỉ không ngừng tìm kiếm khoáng mạch, tu luyện.
Luyện hóa bộ phận sinh mệnh tinh khí của bảy Lục Bộ Thiên Tôn, cũng làm cho tu vi của hắn đi lên một đoạn, chỉ là muốn đạt tới Tứ Bộ đỉnh phong, hắn còn cần rất nhiều năng lượng, nếu không có đại dược chống đỡ, thời gian này sẽ vô cùng kinh người.
Lăng Hàn tìm kiếm không gian thông đạo thông hướng tầng dưới, lại làm sao cũng không có tìm được, thời gian lặng yên mà qua, hắn bị người phát hiện rất nhiều lần, tự nhiên là bị truy sát.
Một lần nguy hiểm nhất, hắn cảm thấy Thất Bộ giáng lâm, đành phải xé mở hư không rời đi, lượn quanh một vòng lớn, lại trở về nơi đây.
Tuế nguyệt như bay, 200 ức năm lặng yên mà qua.
Lăng Hàn cuối cùng tu đến Tứ Bộ đỉnh phong, nhưng hắn ở trên khai thác nguyên thạch lại không có bao nhiêu thu hoạch, căn bản là dựa vào mình khổ tu mới đi tới một bước này.
Hắn không khỏi cảm khái, không có đại dược chèo chống, tốc độ tu luyện của hắn thật sự là chậm không hợp thói thường.
Bất quá, cuối cùng đạt tới Tứ Bộ đỉnh phong, hiện tại cho hắn đại dược cũng vô ích, muốn rảo bước tiến lên Ngũ Bộ, hắn cần đại dược hồng sắc.
Người khác chỉ cần đại dược cam sắc liền có thể rảo bước tiến lên Ngũ Bộ, hắn lại không được, bởi vì điểm xuất phát của hắn quá cao.
Đừng nói đại dược hồng sắc, ngay cả đại dược cam sắc cũng không có.
Hắn lại bế quan chuyên tâm tu luyện, ba trăm triệu năm qua đi, hắn không có một chút xíu tiến cảnh.
Muốn dựa vào khổ tu rảo bước tiến lên Ngũ Bộ, khả năng này cần một hai kỷ nguyên thậm chí nhiều hơn.
Lăng Hàn thở dài, quá chậm, không được.
Hắn tin tưởng, chỗ sâu trong quần thể vị diện này có càng nhiều đại dược, đại dược hồng sắc cũng tất nhiên tồn tại, nhưng vấn đề là, hắn đâu có chiến lực Thất Bộ, căn bản không có cách tiến vào, cái này tạo thành nghịch lý.
Được rồi, ra ngoài đi một chút a.
Lăng Hàn quyết định trở lại Nguyên Thế Giới, lịch luyện trần thế, đổi một loại tâm tính, nói không chừng sẽ rộng mở trong sáng.
Lại nói, hắn rời đi quá lâu, cũng nên trở về nhìn một chút, hiện tại thế đạo lại là tình huống như thế nào.
Hắn xé mở không gian, lặng yên trở về.
Hiện tại hẳn là có vô số người đang tìm kiếm mình, một khi phát hiện tung tích của hắn, Thất Bộ Chí Tôn khẳng định sẽ ra tay.
Cho nên, Lăng Hàn rất điệu thấp, cải biến hình dáng tướng mạo cùng khí tức, không muốn bị bất luận kẻ nào nhận ra, bằng không hắn đến hồng trần lịch luyện khẳng định sẽ thất bại, chỉ còn lại có phần bị đuổi giết.
Hắn cùng Nữ Hoàng đều cực kỳ tưởng niệm con cái, mà qua lâu như vậy, bọn hắn hẳn là cũng thêm rất nhiều đời con cháu a.
Ba người về tới Huyền Mạc vị diện.
- A?
Bọn hắn vừa đến, lập tức liền phát hiện địa phương khác lạ.
Nơi này linh khí dư dả, hạt bản nguyên sinh động vượt xa trước kia, đạt đến trình độ tương đương Viêm Sương vị diện.
Huyền Mạc vị diện thăng cấp, từ cao cấp bước vào vị diện siêu cấp.
Lăng Hàn cảm ứng một chút, quả nhiên, chín hạt giống vị diện cao cấp trong cơ thể đã mất đi cảm ứng đối với bản vị diện, vĩnh viễn biến mất.
- Không biết Viêm Sương vị diện đã luân hãm chưa?
- Hỏi một chút xem.
Bọn hắn đi vào một thành thị, tiến vào một tửu lâu, sau đó nghe đám người cao đàm khoát luận.
Nhưng đây đều là người bình thường, không có khả năng biết quá nhiều đại cục thiên hạ, bởi vậy, ba người rất nhanh liền rời quán rượu, đi tìm một tông môn lớn một chút.
Bọn hắn rất nhanh liền đi tới một tông môn, nơi này đang tiến hành thi đấu thu đồ, từng người trẻ tuổi tiềm lực cao thể hiện tài năng của mình, mà trên đài thì có nhân vật đời trước đang quan sát, thỉnh thoảng châu đầu ghé tai.
Lăng Hàn cảm ứng một chút, trực tiếp từ trong tông môn câu ra một tên Tiên Vương, hỏi tình huống hiện tại.
Mặc dù Tiên Vương không có tư cách tiến vào Ngoại Vực chiến trường, lại hiểu rõ thiên hạ đại sự, ở dưới khí thế của Lăng Hàn áp bách, đối phương hỏi gì đáp nấy, hơn nữa, những chuyện này cũng không phải bí mật gì, mỗi người đều biết, cũng không cần giữ bí mật.
Quả nhiên, Viêm Sương vị diện đã luân hãm, bất quá, Cuồng Loạn đang thôn phệ vị diện này, cần một “tiêu hóa kỳ”, ở trong lúc này, Cuồng Loạn tự nhiên không rảnh công kích, cho Nguyên Thế Giới khó được thời gian hưu sinh dưỡng tức.
Hiện tại, từng thế lực đều đóng quân ở Huyền Mạc vị diện, mà nghe nói còn có cường giả đang thương lượng phản công Viêm Sương vị diện.
Bởi vì Viêm Sương vị diện thuộc về vị diện siêu cấp, hạch tâm vị diện có giá trị không cách nào hình dung, mà theo vị diện tan vỡ, hạch tâm cũng không còn có lực phá hoại, nếu có thể cướp đến tay, như vậy nói không chừng có thể để Lục Bộ trực tiếp rảo bước tiến lên Thất Bộ.
Thêm một Thất Bộ, cái kia đối với Nguyên Thế Giới mà nói liền có thêm một chút hi vọng, bởi vậy ngay cả Thất Bộ Chí Tôn cũng sẽ xuất thủ, sáng tạo cơ hội cho những người khác.
Tất cả mọi người đang chờ, chờ Cuồng Loạn cắn nuốt Viêm Sương vị diện không sai biệt lắm, thời điểm lộ ra hạch tâm vị diện, lại thừa cơ xuất thủ, đoạt thức ăn trước miệng cọp.
Sau khi Lăng Hàn nghe, cũng không khỏi tim đập thình thịch.
Hắn nếu có thể đạt được hạch tâm của Viêm Sương vị diện, như vậy muốn rảo bước tiến lên Ngũ Bộ không khó lắm a?
Chỉ cần hắn thành tựu Ngũ Bộ, vậy thì có thể có được lực lượng Thất Bộ, dù đối chiến Thất Bộ thậm chí Cuồng Loạn cũng có lực chiến một trận.
Tốt, việc này nhớ kỹ.
Lăng Hàn lại hỏi:
- Ngươi có biết, Lăng minh ở đâu không?
- Lăng minh?
Tiên Vương kia mặt mũi tràn đầy mờ mịt.
Mặc cho Lăng Hàn hỏi thế nào, tên Tiên Vương kia cũng không biết Lăng minh là có ý gì.
Lăng Hàn đành phải đổi một vấn đề:
- Như vậy Lăng gia thì sao?
- Lăng gia... Lăng gia... Nha!
Tên Tiên Vương kia cuối cùng nhớ lại một chút tư liệu, nói ra một thế lực.
Lăng Hàn tiện tay xóa đi đoạn ký ức này của đối phương, nếu không đối phương vô cùng có khả năng đoán ra không ổn, thân phận của Lăng Hàn liền bộc lộ.
Ba người xuất phát, bước về phía Tây Mạc Sơn.