Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đó là người trẻ tuổi hơn hai mươi tuổi, thân mặc cẩm bào màu xanh, vẻ mặt rất ngạc nhiên.

Đối với chen ngang, đại đa số người khẳng định ôm thái độ khó chịu, bởi vậy, thật nhiều người đều là bất mãn kêu lên.

- Ngươi cút về chỗ của mình! 

- Ngươi là ai!

- Không được quấy rầy trật tự!

Người trẻ tuổi áo xanh lộ ra ánh mắt cao ngạo, khinh thường nhìn mọi người, nói: 

- Chỉ bằng ta là Trương Duy!

Trương Duy?

Mọi người nhìn nhau, bọn họ không có ấn tượng gì với cái tên này, hiển nhiên không phải danh nhân, ngươi phách lối như thế làm gì? 

- Ca ca ta là Trương Gia, tùy tùng của Ngưu Đằng Phi Ngưu Đế tử!

Trương Duy nói lần nữa, hắn còn bổ sung lai lịch của mình.

Hắn vừa dứt lời, không ít người lập tức ngậm miệng lại. 

Đế tử!


Mặc kệ là thế hệ hoàng kim, thế hệ bạch ngân hay là Đế tử đời thứ ba, chỉ cần là người liên quan tới Đế tử thì chính là thiên chi kiêu tử, tương lai có khả năng rất lớn trở thành Thánh Nhân.

Cho nên, cho dù Trương Duy chỉ là đệ đệ tùy tùng Ngưu Đằng Phi Đế tử, hắn vẫn trâu bò. 

Đây chính là Đế tộc uy hiếp, cũng là biển chữ vàng của Đế tử.

Trương Duy nhìn thấy mọi người im lặng, trong mắt lộ ra thần sắc đắc ý, mặc kệ các ngươi có hậu trường cỡ nào, có thể so sánh với Đế tử sao? Cho nên, các ngươi phải ngậm miệng trước mặt bản thiếu.

Hắn nghênh ngang đi lên phía trước, hắn chắp tay sau lưng, dáng vẻ rất cao ngạo. 

Lăng Hàn nháy mắt với Đại Hắc Cẩu, Đại Hắc Cẩu hiểu ý, thời điểm Trương Duy đi tới thì nó duỗi chân ra, ba, Trương Duy không có đề phòng cho nên hắn ngã xuống.

Nhưng mà Chân Ngã cảnh đều có thể vận dụng đạo tắc, đương nhiên sẽ không tuỳ tiện trượt chân, hắn đưa tay vỗ lên mặt đất một cái, muốn mượn lực bắn lên, nhưng lúc này có lực lượng to lớn đặt lên lưng của hắn, giống như có ngôi sao đè lên lưng, hắn không thể bật dậy được.

Bành, hắn nặng nề ngã xuống đất, mặt mũi đầy tro bụi. 

- Phốc!

- Ha ha ha!

Mọi người thấy thế đều cười ha hả. 

Bọn họ kiêng kị bối cảnh của Trương Duy, cảm thấy nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, không có ngăn cản hắn chen ngang, cũng không đại biểu mọi người sẽ không cười nhạo hắn.

Trương Duy đột nhiên ngã xuống, hắn bò dậy cực nhanh, lúc này hắn nhìn sang đám người Lăng Hàn.

Hắn không nhìn thấy Đại Hắc Cẩu ngáng chân, bởi vì người này ở gần hắn nhất cho nên có tám thành khả năng là hắn làm. 

- Phải ngươi hay không?

Trương Duy đưa tay chỉ vào Lăng Hàn, gương mặt của hắn đầy dữ tợn.

Nhưng hắn vừa tự báo lai lịch, hắn có ca ca ôm đùi Đế tử, hiện tại có người dám chọc hắn, hắn làm sao chịu nổi. 

Lăng Hàn lắc đầu:

- Ta chán ghét bị người ta chỉ vào.

- Chán ghét, a, chờ thời điểm ta dẫm ngươi dưới chân, ngươi sẽ càng chán ghét hơn! 

Trương Duy lạnh lùng nói.

Ba, hắn lập tức ăn một cước.

- Dám uy hiếp phụ thân chúng ta! 

- Đánh!

- Đánh cho mụ mụ của hắn cũng không nhận ra!

Đám tiểu oa nhi lao tới ra tay đánh Trương Duy. 

Tu vi tiến cảnh của các nàng thật không thể tưởng tượng nổi, căn bản không cần tài nguyên tu luyện gì, các nàng vẫn tăng tu vi nhanh như bay, hiện tại đã là Chân Ngã cảnh, cho nên mới có thể xếp hàng chung với Lăng Hàn, mà Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu chỉ có thể đi đội ngũ Sinh Đan cảnh.

Trương Duy vẫn có chút thực lực, bằng không hắn khó ôm bắp đùi, hắn cũng không dám có lòng tin như thế, dù sao không thể đẩy cửa đá thì hắn cũng là người mất mặt.

Hắn một đấu một chưa hẳn là đối thủ của một tiểu oa nhi, huống chi là bảy đánh một, cho nên hắn không có lực chống cự, cho nên hắn chỉ có thể bị đánh đập tàn nhẫn. 

Không qua bao nhiêu chiêu, hắn bị đánh mặt mũi bầm dập, thoi thóp.

Bảy tiểu oa nhi vỗ vỗ tay, bọn họ cười hì hì.

- Phụ thân, chúng ta làm tốt không? 

Đại Oa còn tranh công với Lăng Hàn.

Lăng Hàn cười ha ha một tiếng:

- Xinh đẹp! 

Bảy tiểu oa nhi mặt mày hớn hở, các nàng rất vui mừng.

Mọi người nhìn thấy đều nhe răng, đoàn người này cũng quá bạo lực, dám đánh người trước cửa học viện, hơn nữa còn đánh người có quan hệ với Đế tử.

Ăn tim hùm gan báo hay sao? 

Nhưng mà, vị Giáo Chủ học viện kia nhìn thấy rõ ràng nhưng không ngăn cản.

Lúc này, người phía trước hoặc thành công hoặc là đào thải, cuối cùng đến phiên đám người Lăng Hàn.

- Cẩu gia tới trước. 

Đại Hắc Cẩu đi lên, dùng sức đẩy, cửa đá bị mở ra, nó tiến vào trong và cánh cửa khép kín, không có khả năng cho người ta chui vào chỗ trống.

Sau đó là Tiểu Thanh Long, sau đó là bảy tiểu oa nhi, tất cả qua cửa quá dễ dàng.

Lăng Hàn đi cuối cùng, hắn đi lên phía trước và ấn một cái, một cỗ lực lượng lập tức bắn ngược trở về, hắn hơi tăng lực và cánh cửa bị đẩy ra. 

Sau khi tiến vào cánh cửa sẽ thấy thế giới khác, nhưng nơi này rất nhỏ, phía trước có một người ngồi xếp bằng.

- Tiếp ta một chiêu là có thể qua ải.

Người này nói. 

Lăng Hàn sử dụng thần thức dò xét, hắn có nắm chắc.

Đây cũng không phải là người thật, mà là cùng loại với Khí Linh tầm thường tồn tại, do thiên địa đạo tắc ngưng tan thân thể, bởi vậy, liền ngũ quan đều là hoàn toàn mơ hồ.

- Chân Ngãđệ ngũ hình. 

Người này nói xong, sau đó hắn xuất kích, đạo tắc như kiếm bắn nhanh về phía Lăng Hàn.

Chân Ngã đệ ngũ hình?

Lăng Hàn kinh ngạc, nhưng hắn là đệ thập hình, xưa nay chưa từng có, có lẽ sau này cũng không có ai. 

A, dù sao không có ai có thể dò xét, cho nên đối phương chỉ có thể nhìn ra Lăng Hàn đột phá đệ tứ hình đỉnh phong, nhưng cụ thể đột phá mấy lần thì không thấy rõ ràng.

Nói cách khác, mặc kệ là đệ ngũ hình hay vẫn là đệ lục hình, đệ thất hình, cho nên khí linh sẽ đối xử như nhau.

Uy lực một kích này tương đương đệ ngũ hình đỉnh phong. 

Nói cách khác, đệ ngũ hình rất khó tiếp được, nhưng nếu là đệ lục hình thì dễ dàng.

Dù sao, Học viện Tổ Vương muốn tuyển chọn chính là thiên tài tương lai có thể trở thành Tôn Giả thậm chí Thánh Nhân, mới có thể hình thành cục diện thịnh thế ngàn vạn thiên kiêu cạnh tranh Đế vị.

Điểm cuối cùng chỉ có thể là Hóa Linh cảnh thậm chí là Giáo Chủ? 

Nào có tâm tư bồi dưỡng những kẻ này, làm thế là lãng phí thời gian cùng tài nguyên.

Thời điểm hắn nghĩ như thế, công kích đã đánh tới trước mặt.

Lăng Hàn không có xuất thủ ngăn cản, màn sáng tinh thần tạo ra, bành, một kích này không thể phá được một khe nhỏ trên màn sáng tinh thần. 

Kẹt, ở địa phương nhỏ này xuất hiện cánh cửa, từ đó đại biểu Lăng Hàn có thể rời đi.

Hắn tiến vào, chỉ thấy nơi này vẫn có một người đang ngồi.

- Đánh bại ta là qua ải. 

Người này nói.

Nó cũng là đạo tắc tạo thành, căn bản không phải người thật.

Như vậy không cần khách khí, Lăng Hàn xông lên đánh đối phương răng rơi đầy đất. 

Quả nhiên, cánh cửa đá lại mở ra

Ba cửa ải đã qua, việc này không có nghĩa hắn đã vào học viện Tổ Vương, mà là thu được tư cách kiểm tra vòng thứ hai.


Đi ra khỏi cửa đá, Lăng Hàn phát hiện mình đi vào bên trong học viện Tổ Vương, cửa đá kia có tác dụng truyền tống, mặc dù khoảng cách truyền tống ngắn đến đáng thương. 


Nữ Hoàng, Đại Hắc Cẩu đã qua ải, hắn đi tới đây chờ bọn họ.


- Vòng thứ hai, phỏng vấn, sau khi thông qua thì có thể trở thành một thành viên trong học viện Tổ Vương.


Có người từ tốn nói, đó là một tên cường giả Giáo Chủ. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK