Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng lúc này, người Đế tộc tới.

Người Bùi gia xảy ra chuyện, người tới cũng là Xích Hồng Đế tộc.

– Dừng tay!

Người tới là một nam tử trung niên, nhưng thực lực còn mạnh hơn Bùi Khoát rất nhiều.

Hắn là Hóa Linh cảnh.

Đủ rồi

Lăng Hàn lại làm như không nghe, hắn không ngừng tát.

– Ta bảo ngươi dừng tay!

Nam tử trung niên cảm thấy mất mặt.

Nhưng hắn là Hóa Linh Chân Quân, hơn nữa xuất thân Đế tộc, tự mang hào quang, chạy tới Thánh Địa cũng được đối đãi như khách quý, có ai dám bỏ qua hắn?

Hiện tại, hắn đã mở miệng, còn có người không nghe?

Lăng Hàn vẫn không để ý tới, tiếp tục đánh.

Nam tử trung niên nhịn không được, hắn trực tiếp xuất thủ tấn công Lăng Hàn.

Ba, một tiếng vang tan, rất rõ ràng là âm thanh tát vào mặt quen thuộc.

Nhưng lần này Lăng Hàn không phải đánh Bùi Khoát, mà là nam tử trung niên kia.

Tình huống như thế nào?

Mọi người kinh ngạc đến ngây người, muốn nói Bùi Khoát, hắn chỉ là Chân Ngã cảnh, mặc dù có thể gọi là cao thủ, nhưng ở Chân Ngã cảnh còn có nhiều cảnh giới.

Nhưng mà, Hóa Linh Chân Quân cũng bị Lăng Hàn tát?

Cái này!

Trên Hóa Linh đúng là còn có Giáo Chủ, Tôn Giả, Thánh Nhân, không tính Đại Đế vào, một thời đại chỉ có thể xuất hiện một người, thống kê không có ý nghĩa.

Cho nên, Lăng Hàn phải có tu vi Giáo, Tôn, Thánh?

Làm sao có thể!

Hắn quá trẻ tuổi, hơn nữa bề ngoài xấu xí, nào có thiên tài như thế?

Nhưng sự thật thắng hùng biện, Lăng Hàn hiện tại trái phải đều tát, tay trái đánh Bùi Khoát, tay phải tát nam tử, đều không chậm trễ.

Lần này, mặt mũi của Bùi gia bị đánh không còn.

Qua một lúc sau, người Bùi gia lại đến.

Lần này xuất động cao thủ Giáo Chủ, đó là lão đầu khoảng năm mươi tuổi, trên người mặc áo bào trắng, mỗi một sợi tóc được chải vuốt chỉnh tề.

– Bùi Quang Trần!

Có người thấp giọng nói, nói ra thân phận của người này.

– Tê, Bùi Quang Trần quấy phong vân mấy vạn năm trước?

– Ta nhớ rồi, khi đó có người tên là Bùi Quang Trần liên tiếp khiêu chiến tất cả đạo tử của Thánh Địa, chưa bại một lần, về sau bị Tôn Giả bảy Thánh Địa liên thủ truy sát mới lộ ra thân phận Đế tử của hắn.

– Đế tử đời trước của Bùi gia.

Mọi người bàn luận với nhau, tất cả đều sợ hãi.

Đế tộc đã dọa người, huống chi còn là Đế tử!

Lăng Hàn kinh ngạc, Đế tử tuổi tác lớn chỉ là Giáo Chủ?

Hắn lập tức bật cười, nếu mỗi Đế tử đều có thể xông lên Tôn Giả thậm chí Thánh Nhân, khi đó Đế tộc sẽ cường đại đến không có thiên lý.

Trên thực tế, Đế tử cũng rất khó đạt tới Thánh cấp, cần tích lũy nhiều đời.

Nếu không, Thánh Nhân có thể sống trăm vạn năm, nhiều đời Đế tử không ngừng thành Thánh, số lượng Thánh Nhân mỗi Đế tộc sẽ kinh người cỡ nào?

Giáo Chủ còn hơi yếu, nhưng cũng có thể.

Bùi Quang Trần lạnh lùng nhìn Lăng Hàn, ánh mắt mang theo sát ý.

Nhục nhã Đế tộc như thế, bất kể như thế nào, Lăng Hàn cũng phải chết.

Hơn nữa, hình tượng Đế tộc không ngừng bị bôi đen, huống chi, nếu việc này truyền đi sẽ làm ảnh hưởng hình tượng của Đế tộc liên minh.

Còn có ai sẽ ra sức chiến đấu?

Ngươi xem, chẳng những chiến tích bị người ta tham ô, bản thân còn bị đánh giết.

Cho nên, chuyện này phải đẩy trách nhiệm lên người Lăng Hàn, cắn chết hắn là tiểu nhân ăn trộm.

– Quỳ xuống.

Bùi Quang Trần lạnh lùng nói, làm Đế tử tiền nhiệm, hắn đương nhiên bất phàm, đã sớm đạt tới cửu tinh, mà chiến lực hơn xa đạo tử.

Hắn tràn ngập tự tim, tự mình ra tay, Lăng Hàn phải cúi đầu thần phục.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:

– Đây chính là thái độ của Bùi gia hay là Đế tộc liên minh? Người của các ngươi muốn tham ô chiến tích của ta, không thể toại nguyện cho nên các ngươi liên tục giúp hắn?

– Ha ha, dạng hành vi này thật sự không biết xấu hổ!

– Không nỡ bỏ bảo vật, cũng không cần giả mù sa mưa làm ra cái tính điểm này!

– Mất mặt xấu hổ!

Hắn nói lời này làm nhiều người gật đầu, ngay từ đầu bọn họ không rõ chân tướng, nhưng bây giờ bọn họ đều đứng bên phía Lăng Hàn.

Cảm động lây!

Có ít người không chê chuyện lớn, đã mở ra liên tiếp khí tiến hành tinh võng trực tiếp.

Trong lúc nhất thời, số người chú ý lập tức tăng vọt.

Thật nhiều người lên tinh võng kháng nghị, lên tiếng ủng hộ Lăng Hàn.

Chuyện như như vậy đặt lên người của ai, ai mà không giận dữ?

Đương nhiên, cũng có chút người hiếu kì thân phận của Lăng Hàn, gia hỏa này là ai, bề ngoài xấu xí nhưng thực lực rất mạnh.

– Mạnh hơn cũng không có khả năng ngang hàng Đế tử.

– Mặc dù thiên phú của Bùi Quang Trần không bằng các Đế tử đương đại, nhưng khẳng định đã sớm tu hành đạt tới cửu tinh, đạo tử cùng giai không phải đối thủ của hắn.

– Lấy mạng sao?

Mọi người đều cho rằng con đường Lăng Hàn phản kháng sẽ dừng ở đây.

Cao tầng Đế tộc nhìn chằm chằm vào việc này, bọn họ rất buồn bực, tại sao người phía dưới không đáng tin cậy như thế?

Nhưng chuyện cho tới bây giờ, còn có thể làm sao?

– Quang Trần, xử quyết kẻ kia, không được cho hắn nói cái gì nữa, hiện tại toàn bộ tinh võng đang chú ý!

Có đại nhân vật dùng thần thức truyền âm ra lệnh cho Bùi Quang Trần.

Bùi Quang Trần gật đầu, hắn cười lạnh:

– Đối địch với Đế tộc, thật không biết ngươi lấy dũng khí từ đâu ra?

Hắn xuất thủ tấn công Lăng Hàn.

Ba!

Một quyền mà thôi, Bùi Quang Trần bị đánh nằm sắp trên mặt đất, tứ chi không ngừng co quắp.

– Thực lực mạnh, đương nhiên dũng khí đủ.

Lăng Hàn từ tốn nói, hắn bày ra tư thế trang bức.

Nhưng mà, hắn cho thấy thực lực tuyệt đối, có ai cho rằng hắn trang bức chứ?

Chỉ có bội phục.

Trời ạ, Đế tử tiền nhiệm bị một quyền đánh ngã, thực lực nghịch thiên rồi!

Lăng Hàn đưa chân giẫm lên đầu Bùi Quang Trần, thản nhiên nói:

– Sau đó phái ra ai đến? Tôn Giả sao?

Không có người đáp lại.

Chuyện bây giờ càng náo càng lớn, toàn bộ tinh không đnag chú ý, còn muốn phái ra Tôn Giả, khi đó thiên hạ sẽ đại loạn.

Nếu như Bùi Quang Trần có thể xử lý Lăng Hàn, nói rõ thực lực Lăng Hàn chỉ như thế, hắn có thể đạt được chiến tích như vậy sao? Nhưng mà, ngay cả Bùi Quang Trần cũng bị đánh ngã, thực lực Lăng Hàn đã được chứng minh hoàn toàn.

Thực lực như vậy, còn không xứng với chiến tích cao?

Đế tộc các ngươi ức hiếp người ta sao?

Chỉ một lúc sau, Bùi gia phái tới một lão Tôn Giả, nhưng cũng không có xuất thủ, hắn khách khí xin lỗi Lăng Hàn, hứa hẹn sẽ nghiêm trị Bùi Khoát.

Lăng Hàn cười một tiếng, rất sung sướng thả người.

Hắn không có khả năng thực sự giết người, nếu không sẽ cho Đế tộc lý do xuất động Tôn Giả thậm chí Thánh Nhân tới giết hắn.

Hiện tại người trong thiên hạ đều đứng về phía hắn, Đế tộc cũng phải cố kỵ miệng lưỡi nhiều người.

Dù sao, Thánh Nhân cần tín ngưỡng lực, thất tín với thiên hạ, ai tín ngưỡng Đế tộc?

Tình huống đặc biệt sử dụng cách đặc biệt, lão Tôn Giả Bùi gia còn mang tới một phần tiên khí bát tinh, tự tay giao cho Lăng Hàn, cũng không cần chờ thêm mấy ngày.

Thời điểm tiếp xúc với Lăng Hàn, hắn còn lấy thần thức dò xét Lăng Hàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK