Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Hàn cười ha ha:

– Có phải các ngươi rất muốn nhổ nước bọt hay không? Không có việc gì, muốn nhổ nước bọt thì tùy ý.

Đám người Dương Dịch Hoàn thật sự muốn nhổ nước bọt, nhưng bọn họ hiện tại khiếp sợ nhiều hơn, nếu thật là bộ chiến giáp này phát huy tác dụng, như vậy, thứ này quá thần kỳ.

Trong thiên hạ có chiến giáp thần kỳ như thế hay sao?

Hầu ca cũng mặc kệ, hắn quát lớn và tiếp tục truy kích Lục Tầm.

Thanh đồng chiến giáp không thể so sánh với bạch ngân chiến giáp, nhưng cùng là tảng đá trong vực sâu nguyên thủy áp súc chế thành, một hạt cát cũng nặng như tinh cầu, chiến giáp này cứng rắn cỡ nào?

Nó sẽ bị công kích đánh xuyên qua?

Đương nhiên, nếu chỉ như thế, lực chấn động cũng sẽ tổn thương Hầu ca, nhưng bên trong chiến giáp có vật chất Thủy Nguyên, đây mới thực sự là đồ vật phát huy tác dụng chân chính.

Có chiến giáp này gia trì, Hầu ca phòng ngự vô địch, chiến lực tăng lên rất mạnh, cho nên hắn càng đáng sợ.

Oanh! Oanh! Oanh!

Chỉ có Hầu ca điên cuồng tấn công, Lục Tầm có thể hoàn thủ cũng vô dụng, căn bản oanh không phá được chiến giáp.

Việc này làm đám người Dương Dịch Hoàn kinh hãi, đây là chiến giáp gì, quá kinh khủng.

Có ai nghĩ tới, trên Tứ Nguyên tinh còn có bảo vật như vậy.

Tê, cho dù là Khô Lâu Thánh Binh xuất kích có thể phá được không?

Những Đế tử này đều hoài nghi, không có một phần chắc chắn.

Đại Hắc Cẩu và Tiểu Thanh Long đều cảm thấy đáng tiếc, dạng chiến giáp này chỉ có một kiện, một kiện khác đang nằm trong tay Đa Gia Phật, bằng không bọn họ hiện tại cũng có thể trang bức.

Cẩu (long) không được trang bức thì khác gì cá ướp muối?

– Oanh, một đám cặn bã, có kẻ này dám tiến lên đánh một trận với tiểu đệ của Cẩu gia hay không?

Đại Hắc Cẩu chỉ có thể trang bức thay Lăng Hàn, nó ăn khớp đẩy vai Lăng Hàn.

– Ai tiếp được mười chiêu tiểu đệ của Cẩu gia, Cẩu gia sẽ thu hắn làm cháu trai.

Lời này!

Đám người Dương Dịch Hoàn giận dữ, con chó này có miệng quá tiện.

Thật sự kỳ quái, có thể thành Thánh, tại sao không có chút tu dưỡng nào?

Ngươi định dùng miệng tiện thành Thánh sao?

– Ta đi làm thịt con chó này, chờ sau đó mọi người cùng làm tiệc thịt chó!

Đồng Minh đi ra.

– Được.

Các Đế tử cười nói, huyết nhục yêu thú Thánh cấp chính là vật đại bổ, bọn họ cũng vui vẻ ăn thịt.

– Móa, muốn ăn thịt Cẩu gia? Tiểu Hàn, đánh chết đám này cho Cẩu gia!

Đại Hắc Cẩu giận tím mặt, nó dùng móng vuốt vỗ Lăng Hàn

– Sao ngươi không lên?

Lăng Hàn quay đầu lại nói, hơn nữa nó còn gọi tên của mình?

– Tiểu đệ không phải đều bán mạng cho đại ca sao?

Đại Hắc Cẩu cũng không xuất chiến, thứ nhất cảnh giới của nó quá thấp, thứ hai đối diện đều là thượng cổ Đế tử, thiên phú võ đạo đều nghiền ép nó.

Cho nên, đương nhiên nó vui vẻ cắn hạt dưa xem trò vui.

Lăng Hàn lắc đầu, sau đó nhìn về phía Đồng Minh:

– Ngươi quá yếu, gọi thêm mấy tên xông lên đi.

– Ha ha, ngươi thật ngông cuồng!

Đồng Minh cười lạnh.

– Ngươi cho rằng chính mình là Lăng Hàn sao?

Hiện tại, Lăng Hàn đã ngồi vững vàng vị trí Thánh Nhân mạnh nhất vạn cổ, cho dù là thượng cổ Đế tử cũng không thể không thừa nhận, gia hỏa này trâu bò và yêu nghiệt.

Ách, mình bây giờ nên cao hứng hay khó chịu?

Sau này làm sao trang bức?

Lăng Hàn vuốt mũi:

– Được, vậy ngươi lên đi.

– Các ngươi đều tự tin như thế!

Đồng Minh xuất thủ, hắn tấn công Lăng Hàn.

Ba!

Lăng Hàn tùy ý tát một cái, lập tức, Đồng Minh nằm xuống, thân thể lơ lửng trong tinh không.

Trời ơi!

Chỉ trong nháy mắt, các Đế tử Đế nữ đều muốn mắng chửi thô tục, đây chính là Đồng Minh đấy, thế mà bị một tát đánh ngất?

Ai có thể tin tưởng?

– Ngươi, ngươi là Lăng Hàn!

Các Đế tử đều run rẩy nói ra.

Trừ Lăng Hàn ra, không có ai yêu nghiệt như thế.

Lăng Hàn thở dài, vốn còn muốn giả heo ăn thịt hổ, trang bức thêm một lúc, nhưng còn bây giờ thì sao, thân phận bị phơi bày.

Dường như hắn dịch dung hay cải biến thân phận cỡ nào, nhưng kiểu gì cũng sẽ bị người ta khám phá thân phận.

Hắn sai lầm ở đâu?

Nếu những Đế tử tuyệt địa biết rõ, khẳng định sẽ điên cuồng nhổ nước bọt, chiến lực của ngươi đấy! Trừ ngươi ra, còn ai nắm giữ chiến lực như vậy?

Lăng Hàn kiên định lắc đầu:

– Ta không phải Lăng Hàn, các ngươi nhận lầm người!

Mình bố trí không thể sụp đổ nhanh như vậy!

Các Đế tử đều im lặng, chứng cứ rõ ràng như thế, ngươi còn chống chế?

– Lăng Hàn, rốt cục ngươi cũng trở về!

Lý Đương Bình từ tốn nói, mặc dù Lăng Hàn rất mạnh, nhưng dù sao cũng chỉ là Thánh Nhân nhị tinh, dường như hắn kẹt ở cửa này không tiến bộ.

Cho nên, các Đế tử bọn họ liên thủ, ngang hàng Lăng Hàn không khó.

– Bộ chiến giáp này, ngươi lấy được từ đâu?

Lý Đương Bình càng hiếu kỳ việc này hơn.

Lăng Hàn mỉm cười:

– Đánh thắng ta, ta sẽ nói cho các ngươi biết.

Các Đế tử nhìn nhau một cái, sau đó cùng xông lên.

Một đấu một, bọn họ không thừa nhận cũng không được, bọn họ tuyệt không phải đối thủ của Lăng Hàn, cho nên, đường đường thượng cổ Đế tử còn phải liên thủ đối địch, đây chính là việc bất đắc dĩ.

Lăng Hàn đứng chắp tay, trên lý luận hắn là Thánh Nhân nhị tinh, nhưng trên thực tế, hắn nắm giữ ba mươi tám đạo quy tắc, không biết mạnh hơn Thánh Nhân cửu tinh bao nhiêu lần.

Cho nên, hiện tại cho dù đối mặt với Khô Lâu Thánh Binh, hắn cũng có thể đánh một trận, hơn nữa hắn không cần sử dụng đại đạo quang, hạt giống Thánh hỏa, năng lượng hủy diệt.

Các Đế tử nha, ha ha, chỉ có thể nhét kẽ răng cho hắn.

– Đúng là cuồng!

Đế tử tuyệt địa đều cắn răng, mặt mũi đầy khó chịu, chỉ có Phong Diệu Lăng là tán thưởng, đây chính là nam tử nàng nhìn trúng, hắn bá đạo và siêu quần như thế.

Đáng tiếc, lập trường của bọn họ khác nhau, làm thế nào mới có thể sống chung với Lăng Hàn?

Cũng không biết là ai xuất thủ trước, các Đế tử tuyệt địa đều giết tới, bọn họ đều cầm lấy Thánh khí oanh kích Lăng Hàn.

Một đấu một, bọn họ không phải đối thủ của Lăng Hàn, chỉ có thể gửi hi vọng vào quần chiến.

Nơi này có hơn mười tên Đế tử, tu vi yếu nhất cũng là Thánh Nhân ngũ tinh, lại thêm Thánh khí, cũng không tin đánh không chết thiên tài mạnh nhất vạn cổ.

Oanh! Oanh! Oanh!

Hơn mười đạo công kích gần như đồng thời đánh vào người Lăng Hàn, nhưng Lăng Hàn vẫn chắp tay sau lưng, căn bản không có hoàn thủ thậm chí chống đỡ.

Cái này!

Các Đế tử đều cười lạnh, ngươi quá ngông cuồng, lại dám thừa nhận công kích của bọn họ.

Phải biết, bọn họ toàn lực phát huy, người yếu nhất cũng đạt tới chiến lực thập bát tinh, mà mạnh nhất đã vượt qua nhị thập tinh, nhiều công kích đánh tới như thế, cho dù không chết cũng tàn, huống chi còn không phòng ngự?

Đi chết đi!

Rất nhanh, ánh sáng biến mất, Lăng Hàn đứng thẳng ngạo nghễ, hắn như trường thương chống trời, trừ quần áo hơi tổn hại ra, hắn hoàn toàn không bị thương.

Chuyện này!

Ngươi có thể phách gì? Quá biến thái!

– Trang bức, Cẩu gia cho chín điểm, nhiều thêm một điểm sợ ngươi kiêu ngạo.

Đại Hắc Cẩu nói.

– Long gia cho mười điểm, không sợ ngươi kiêu ngạo.

Tiểu Thanh Long cười nói.

Các Đế tử nghẹn họng nhìn trân trối, hoàn toàn nói không ra lời.

Khốn kiếp, bọn họ cảm thấy tuyệt vọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK