Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không có việc gì, hắn phải tu hành nhiều hơn.

Hắn luyện hóa thụ tâm của Bạch Ma Thụ, tu ra một đạo sát khí, căn cứ vào sát lục quy tắc, chỉ dùng lực phá hoại thì nó còn vượt qua kim chi quy tắc.

Kỳ thật mỗi người đều có sát khí nhưng thường xuyên bị áp chế, mà tu luyện ra sát lục quy tắc, có thể chủ động vận dụng sát khí, thậm chí không chỉ của mình, còn có thể của người khác.

Sát khí càng nặng, chiến lực càng mạnh, đây là điển hành lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, càng đánh càng điên cuồng.

Một ngày sau đó, hắn quyết định dẫn Nữ Hoàng xuất phát đi tới khu vực núi lửa, tìm tòi sâu trong bí cảnh.

Thời điểm bọn họ đi ra ngoài, chỉ thấy trong hạp vô cùng náo nhiệt, thì ra là Nhu Yêu Nữ đến.

Nàng là vưu vật phong tình vạn chủng, không biết có bao nhiêu nam nhân không dám nhìn thẳng vào nàng, định lực kém còn có thể chảy nước miếng.

Nhu Yêu Nữ cũng phát hiện Lăng Hàn và Nữ Hoàng, khóe miệng giật giật.

Đương nhiên nàng đã uống Luân Hồi Trà, hơn nữa bởi vì tức giận cho nên một hơi uống cả bình, kết quả nàng hối hận không nhỏ.

Đây tuyệt đối là tiên trà ah!

Tuy còn không lĩnh ngộ quy tắc trong đó nhưng đã giúp nàng ngộ đạo, một giấc chiêm bao vạn cổ, không muốn trâu bò cũng không được.

Gia hỏa này thật khốn kiếp, cho ta thứ tốt không nói rõ, hại ta lãng phí một nửa.

Thật muốn cắn chết gia hỏa khốn kiếp này.

Nhu Yêu Nữ nhìn Lăng Hàn, thực muốn nhào tới cắn người, lại nghĩ tới Lăng Hàn có phiền toái quấn thân, nếu như nàng nhào tới, đoán chừng mình cũng dính vào việc này, đành phải cưỡng ép nhịn xuống.

Lăng Hàn buồn cười, kéo Nữ Hoàng rời đi, hai người sóng vai mà đi, nhưng chưa đi được bao nhiêu bước đã thấy bùn đất dưới thân hai người vỡ ra, ba thân ảnh bay lên, trong tay cầm vũ khí bộc phát hàn quang tấn công Lăng Hàn.

Sau đó đất đá chung quanh hắn cũng sinh ra biến hóa, lúc này có mười mấy thân ảnh nhảy ra, đồng thời tấn công Lăng Hàn.

Bốn phương tám hướng, khóa chết mỗi góc độ.

Lăng Hàn hơi kinh ngạc, cũng không phải vì bị người ta đánh trộm, mà là thủ đoạn ẩn nấp của đám ngươi này, bởi vì trước khi đám này phát động công kích, hắn còn không phát hiện sự tồn tại của bọn chúng.

Bí thuật ẩn thân như thế rất tốt.

Vào lúc hắn đang tán dương, đám người này đã đánh tới.

Nhu Yêu Nữ vốn cả kinh, có xúc động xuất thủ tương trợ nhưng nhớ tới Lăng Hàn yêu nghiệt nên bỏ đi suy nghĩ này trong đầu.

Nàng tận mắt nhìn thấy Tử Hà Băng Vân và Lạc Trường Phong tự bạo tiên thai cũng không làm gì được Lăng Hàn, mười mây người này liên thủ có thể địch nổi tự bạo tiên thai không?

Bành!

Mười mấy người công kích rất mạnh, quy tắc chi quang loạn bộc phát hào quang khủng bố, tiếng nổ mạnh sinh ra.

Lúc này cảnh tượng làm người ta sợ hãi xuất hiện, sau đó liên tục lắc đầu, bị nhiều người đánh lén như thế, hơn nữa trong đó còn có mấy nhân vật vương giả, khẳng định chết chắc.

Ai bảo Lăng Hàn rất cao điệu chứ?

Sau khi quy tắc chi quan biến mất, chỉ thấy Lăng Hàn cùng Nữ Hoàng vẫn đứng tại chỗ như không có việc gì, trên người cũng không có vết thương, thậm chí ngay cả dấu vết trúng chiêu cũng không có.

Này!

- Không có khả năng!

Có một gã kẻ đánh lén không nhịn được hô to.

Cho dù ngươi có thể ngăn cản toàn bộ công kích nhưng không có khả năng nhẹ nhõm như vậy.

Đương nhiên là vì Lăng Hàn và Nữ Hoàng phóng thuật lưu đày với bản thân mình, dùng thực lực cua hắn bây giờ, dị không gian không phải những gia hỏa cặn bã này có thể đánh vỡ.

Lăng Hàn nhìn người nọ, nói::

- Đám gia hỏa cặn bã như các ngươi làm sao biết độ cao của ta chứ?

Ầm, hắn đánh một quyền, đánh trúng người nọ, đối thủ lập tức hóa thành huyết vũ bắn tung tóe ra chung quanh.

Những tên đánh lén khác thấy thế, ai cũng giật mình sắc mặt trắng bệch, vội vàng quay người bỏ chạy, bọn chúng chỉ có mười mấy người, ngươi cũng chỉ có một người, nhiều lắm chỉ có thể đuổi theo một hai người mà thôi.

Nhưng bọn chúng lại quá ngây thơ.

Nữ Hoàng hừ lạnh một tiếng, xoát xoát xoát, mười đầu chiến thú xuất hiện, mỗi con chiến thú tấn công một gia hỏa đánh lén.

Chiến thú khủng bố, gia hỏa đánh lén bị đốt thành tro tàn.

Đám người bốn phía bị dọa tè ra quần, phu thê này quá mạnh rồi!

Lăng Hàn cũng tùy ý ra tay, lôi đình chi quang bay vút tới, ngay sau đó lôi đình đánh chết mấy tên đánh lén.

Hắn vỗ vỗ tay, bộ dạng vô cùng tùy ý nắm tay Nữ Hoàng rời đi, hoàn toàn không đặt đám người chung quanh vào mắt.

Người chung quanh nhìn nhau, cả đám không nói ra lời, qua một lúc lâu mới có người nghị luận, sợ hãi thán phục Lăng Hàn và Nữ Hoàng cường đại, đương nhiên cũng có người nhìn chằm chằm vào sắc đẹp của Nữ Hoàng.

- Hừ, lại yêu nghiệt thì như thế nào, giết Bắc Huyền Minh, vừa ra khỏi bí cảnh sẽ bị Thái Âm giáo làm thịt.

Có người hâm mộ và đố kỵ nói.

Ngươi thực lực cường đại còn không tính, không ngờ còn chiếm lấy nữ nhân xinh đẹp như vậy, có thiên lý hay không?

Tiện nghi trên đời này bị một mình ngươi chiếm cả rồi.

- Không tệ, thực cho rằng giết Thánh Tử của đại giáo tam tinh là có thể vỗ vỗ bờ mông rời đi sao?

Người như thế không chỉ có một người.

- Ha ha, sau khi đi ra ngoài, mọi người không nên quên đi Thái Âm giáo báo tin tức đấy!

Có xem náo nhiệt không chê chuyện càng lớn.

Không ít người đều cười, Lăng Hàn cường đại làm bọn họ không thở nổi, tự nhiên bị xem là cái đinh trong mắt.

Tuy Tử Hà Băng Vân và Lạc Trường Phong cũng cường đại được không hợp thói thường nhưng người ta là truyền nhân thế lực Tiên Vương, là tồn tại bọn họ chỉ có thể nhìn lên, căn bản không có lòng ganh đua.

Nhưng Lăng Hàn làm cái quỷ gì?

Chỉ là phụ thuộc một thế lực tam tinh lại dám vượt qua những Thánh Tử Thánh Nữ như bọn họ?

Ta nhổ vào!

XIU....XIU... XÍU...UU!, đúng lúc này có ba thân ảnh đi tới, chính là Lâm Phương, Đằng Sâm và Vi Niên.

- Lâm tiên tử!

- Đằng huynh!

- Vi huynh!

Mọi người vội vàng đi tới, ba người này đều là Thánh Tử Thánh Nữ, hơn nữa là thiên phú càng ưu tú, nếu không cũng không có khả năng thông qua Thăng Long Điện, những người khác không thể vượt qua.

- Tại sao hiện tại ba vị mới tới?

Có Thánh Tử hỏi.

Lâm Phương trầm ngâm một chút, nói:


- Còn không phải bởi vì Lăng Hàn người này!


Lại là Lăng Hàn?


Tất cả mọi người giật mình sững sờ.


- Lăng Hàn như thế nào?


Những người kia đều tò mò hỏi.


Lâm Phương nhìn Nhu Yêu Nữ một chút, lúc này mới nói:


- Lăng Hàn không chỉ giết Bắc Huyền Minh, còn có Bắc Vũ Hùng, Thiên Triệu Điền...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK