Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàng thật, đúng là Khổ Cốt Bì.

Bên kia, người kia cũng kiểm tra hạt ngọc xong, nhìn về phía nam tử trung niên gật đầu.

- Được, ngươi có thể đi.

Nam tử trung niên nói.

Thái độ này không được tốt lắm, Nhưng Lăng Hàn cũng không có để ở trong lòng. Hắn cất Khổ Cốt Bì xong, sau đó xoay người rời đi.

- Để Khổ Cốt Bì lại.

Nam tử trung niên ở sau lưng hắn nói.

Dưới chân Lăng Hàn dừng lại, xoay người lại:

- A, vì sao?

- Để Khổ Cốt Bì lại, ngươi có thể sống sót đi ra ngoài. Nếu không, ngươi chỉ có nằm ngang rời khỏi đây.

Nam tử trung niên thản nhiên nói.

Lăng Hàn thở dài, nói:

- Ta thật ra rất không thích đánh nhau với người.

- Ta cũng không thích.

Nam tử trung niên lộ ra vẻ tươi cười.

- Mọi người có thể đạt được nhận thức chung là tốt rồi. Ha hả, ngươi có thể bảo vệ một mạng, chúng ta cũng có thể tiết kiệm một chút khí lực! A, đúng rồi, đừng quên để con heo lại.

Hắn nhìn con heo nhỏ háo sắc. Ừ, chỉ nghe nói qua heo sữa quay ăn vô cùng ngon. Ngày hôm nay cuối cùng có thể thưởng thức.

Con heo nhỏ háo sắc nhếch miệng, lộ răng, làm ra trạng thái đe dọa. Muốn ăn heo đại gia, ngươi chờ kiếp sau!

Lăng Hàn lắc đầu:

- Ngươi đây là muốn không giữ chữ tín?

- Vậy chữ tín quan trọng, hay mạng nhỏ quan trọng, ngươi sẽ không đến mức ngay cả điều này cũng không phân biệt rõ chứ?

Nam tử trung niên cười nói.

Lăng Hàn cũng cười, nói:

- Chỉ dựa vào hai người các ngươi?

- Sai!

Nam tử trung niên vỗ tay một cái, nhất thời có bảy người từ trong nội viện đi ra. Trong tay mỗi người đều cầm đao. Trong đó có một người trong tay còn cầm một khẩu súng.

Đây là một khẩu súng lục đường kính lớn. Chắc hẳn Thông Mạch Cảnh cũng không dám cứng rắn chống đỡ. Cho dù nắm đấm đánh trúng viên đạn, nhưng chắc hẳn cũng sẽ bị nổ hết nửa cánh tay.

- Chín đánh một, chúng ta còn có súng. Nếu không muốn chết, cút nhanh lên!

Nam tử trung niên hừ một tiếng, nói, trong mắt lộ ra hung quang.

Trên thực tế gài bẫy một khoản lớn bốn trăm vạn, hắn căn bản không có ý định thả cho Lăng Hàn sống sót rời khỏi đó. Chỉ có điều hắn ở trong sân đã bày ra thủ đoạn. Ở đó tiến hành giết người càng thuận tiện, hơn nữa máu cũng dễ xử lý hơn một chút.

Lăng Hàn cười ha hả:

- Ta phải sợ à.

- Không cần sợ. Chỉ cần ngươi bỏ được, chúng ta cũng sẽ không tổn thương tới ngươi.

Nam tử trung niên nói.

- Ở bên ngoài còn có mai phục?

Lăng Hàn đột nhiên nói.

- Sao?

Chín người đều thấy kỳ quái. Ai nói cho hắn biết?

- Lừa ta một khoản lớn bốn trăm vạn, ta chỉ cần báo án, vậy khẳng định sẽ là án lớn. Tuy rằng các ngươi trốn ở trong xóm nghèo, người ở đây phức tạp, nhưng thật sự muốn điều tra, vẫn có thể tóm được các ngươi đi ra.

Lăng Hàn giải thích.

- Hơn nữa ta lại nhìn thấy qua các ngươi, các ngươi còn có thể để cho một người sống như ta chạy đi sao?

- Cho nên, ra sức bảo ta rời khỏi đây, chắc hẳn là ở trong sân bày ra cạm bẫy gì đó? Lúc tiến vào không phát động, là muốn xác nhận trước ta có phải thật sự mang hạt ngọc tới hay không.

Lời này vừa nói xong, chín người đều ngây ngẩn cả người. Phân tích này thật có đạo lý.

Nhưng tiểu tử này vì sao vẫn bình tĩnh như vậy?

Ngươi không phải nên hoảng hốt lo sợ sao?

Lăng Hàn xoay người rời đi, mở rộng cửa tiến ra sân.

A?

Tất cả mọi người đều kinh ngạc. Ngươi không phải biết trong viện có bẫy sao? Thế nào biết rõ là hố lửa, còn muốn nhảy vào bên trong?

Vừa rồi ngươi không phải biểu hiện vô cùng thông minh sao? Thế nào hiện tại chỉ số thông minh lại biến thành số âm?

- Nhìn xem các ngươi có sáng ý gì.

Lăng Hàn một bước đạp xuống, nhất thời, bốn phía xung quanh có ánh sáng chớp động, hóa thành một băng tiễn, bắn nhanh về phía hắn.

Quả nhiên.

Lăng Hàn âm thầm gật đầu. Lúc hắn tiến vào cũng cảm giác được trong viện có trận pháp tồn tại. Hiện tại, lấy lực tinh thần mạnh mẽ, hiểu rõ đối với trận pháp của hắn, điều này căn bản không có khả năng có thể lừa gạt được hắn.

Mà sở dĩ hắn chủ động bước vào trong trận pháp, là bởi vì hắn muốn xem thử uy lực của trận pháp này.

- Ha ha, tự mình đâm đầu vào chỗ chết!

Đám chín người nam tử trung niên đồng thời lộ ra sắc mặt vui mừng. Bọn họ lại biết rõ uy năng của trận pháp này. Thậm chí ngay cả tồn tại Hoán Huyết Cảnh cũng có thể dễ dàng giết chết.

Đây cũng là điều kiện tiên quyết vì sao ngay cả thân phận Lăng Hàn bọn họ cũng không biết, lại dám có suy nghĩ lừa tiền.

Con ngươi của Lăng Hàn thoáng căng thẳng. Tốc độ băng tiễn này phóng tới rất nhanh, gần như phải đạt được cấp bậc Cực Cốt Cảnh.

Hắn triển khai Phi Toa Bộ, tốc độ lập tức tăng lên tới gấp hai lần vận tốc âm thanh. Chớp mắt, băng tiễn nhất thời thất bại.

- Cái gì?

Chín người vừa thấy, trong lòng đều dâng lên hơi lạnh.

Tại sao muốn "tiên lễ hậu binh", đó là bởi vì bọn họ cũng sợ va chạm tới kẻ cứng rắn. Cho nên nếu như đối tượng giao dịch chính là Cực Cốt Cảnh, bọn họ sẽ đàng hoàng hoàn thành giao dịch, tuyệt đối không dám đánh chủ ý sai lệch gì.

Nhưng đã nhiều năm, bọn họ cũng không gặp phải một Cực Cốt Cảnh nào. Thậm chí ngay cả cao thủ Hoán Huyết Cảnh cũng không có gặp phải mấy người.

Hiện tại một Hoán Huyết Cảnh lại có thể trốn tránh được một đòn băng tiễn, tất nhiên khiến cho bọn họ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, da đầu còn tê dại. Nếu như Lăng Hàn xông ra khỏi trận, vậy bọn họ chẳng phải sẽ thảm sao?

- Không cần sợ, trận pháp này một khi phát động, công kích liên tục không dừng. Tiểu tử này có thể tránh được đòn thứ nhất, cũng không tránh được đòn thứ hai, đòn thứ ba. Hắn đừng mong sống sót đi ra được!

Nam tử trung niên tràn đầy lòng tin, nói.


Tất cả mọi người gật đầu. Bọn họ cũng tràn ngập lòng tin đối với trận pháp này.


Thân hình Lăng Hàn né tránh, băng tiễn liên tục không dừng, từ các ngõ ngách bắn tới. Thật giống như có mấy cường giả Cực Cốt Cảnh đang luân phiên ra tay.


Cái này rất nguy hiểm. Cũng may hiện tại thể phách của Lăng Hàn tăng cường, thời gian vận chuyển Phi Toa Bộ cũng không chỉ nửa phút.


Hắn vừa né tránh, vừa tính toán trận pháp, tìm kiếm tiết điểm.


Đây là trận pháp cao cấp. Đối với Lăng Hàn mà nói có chút tốn sức. Bởi vì hắn còn chưa có bắt đầu tu luyện trận pháp cao cấp. Nhưng thực chiến lại là lão sư tốt nhất. Huống hồ phá hủy chung quy dễ dàng hơn so với xây dựng.


Vèo.


Một đạo băng tiễn xẹt qua bên sườn của hắn, xé rách quần áo. Mặc dù không có chạm tới da tay của hắn, nhưng hàn khí lại xâm nhập qua, khiến cho nơi đó trong nháy mắt lại kết ra một khối băng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK