Lâm Hiên trốn.
Lăng Hàn cười lạnh, hắn lập tức đuổi theo.
– Lâm Hiên, ngươi có từng nghĩ tới sẽ có hôm nay?
Hắn sử dụng thần thức truyền âm nói.
Lâm Hiên mặt đỏ tới mang tai, đằng đằng sát khí nhưng phải cố nhịn.
Vô cùng nhục nhã, đây là nhục nhã to lớn, đường đường thế hệ hoàng kim, hơn nữa còn là một trong ba người mạnh nhất, hiện tại lại bị một tên vô danh tiểu tốt truy sát, hắn làm sao chịu nổi?
Trong mắt hắn, cho dù Lăng Hàn lấy được thành tựu gì cũng chỉ là sâu kiến mà thôi.
Không có biện pháp, đây là kiêu ngạo của Đế tộc.
Nhưng bây giờ, phần kiêu ngạo này bị đánh nát vô tình.
– Ngươi không dùng ám chiêu, ta giết ngươi chỉ là chuyện một chiêu!
Hắn dùng thần thức truyền âm phản bác.
Lăng Hàn bật cười:
– Lâm Hiên, ngươi là Tứ Cực cảnh, không biết xấu hổ nói câu này với Tiểu Thừa cảnh như ta hay sao?
Nhiều lời, đã nắm giữ ưu thế đại cảnh giới và nhiều tiểu cảnh giới như thế, ngươi đánh chính diện không thể thủ thắng, ngươi còn không bằng tìm sợi dây treo cổ cho xong.
Lâm Hiên chỉ cười lạnh:
– Chờ ta lành thương thế, chính là ngày ngươi mất mạng!
Hắn hạ ngoan tâm, chỉ cần thực lực vừa khôi phục, hắn sẽ không từ thủ đoạn xử lý Lăng Hàn.
Vì rửa sạch sỉ nhục hôm nay, lại không thể cho người thứ ba biết, một phương diện khác, bởi vì trên người Lăng Hàn có chuẩn Đế binh, mặc dù uy lực không mạnh nhưng lại đại biểu khí vận thiên địa.
Trời cao chiếu cố, chú định thành Đế!
– Ngươi đợi không được ngày đó!
Lăng Hàn lạnh lùng nói, Lâm Hiên muốn giết hắn, hắn lại làm sao không muốn giết đối phương?
Xèo, hai người vận dụng thân pháp tới cực nhanh, cũng nhanh chóng lướt qua bầu trời.
Muốn nói tốc độ thân pháp, Lâm Hiên vốn không kém gì Lăng Hàn, dù sao cũng là Tôn Giả tăng thêm Đế thuật, từ đó có thể đuổi theo Phượng Dực Thiên Tường. Nhưng vấn đề bây giờ là, thực lực của hắn rớt xuống, cũng ảnh hưởng tới tốc độ cực lớn.
Hắn hoảng sợ phát hiện, chính mình đang bị Lăng Hàn đuổi kịp.
Nếu như bị đuổi kịp, bọn họ triền đấu với nhau, thương thế của mình sẽ càng ngày càng nghiêm trọng, chiến lực sẽ giảm xuống một bước, hắn sẽ không địch lại Lăng Hàn.
Có lẽ ngày này năm sau là ngày giỗ của hắn.
Trong lòng của hắn gấp gáp, hắn liều mạng gia tốc và tìm kiếm địa hình thoát khỏi Lăng Hàn.
Nhưng vùng đất nơi này bằng phẳng, căn bản không có nơi ẩn thân, càng làm hắn tuyệt vọng.
Phía sau, Lăng Hàn càng ngày càng gần.
– Lâm Hiên, buông tay đánh một trận chiến, chí ít cũng chết có tôn nghiêm.
Lăng Hàn đấm ra một quyền, hắn đã dùng tới Hàn quyền, quy tắc phát sáng, năng lượng hủy diệt sôi trào, hắn đạt được Hủy Diệt linh đồ thứ sáu, lực phá hoại của năng lượng hủy diệt lại tăng thêm một bậc.
Quá gần, Lâm Hiên không thể không quay trở lại chống đỡ, bành, một quyền của Lăng Hàn đánh hắn bay ra ngoài.
Cái gì!
Lâm Hiên khiếp sợ lần nữa, rõ ràng chiến lực của hắn chỉ giảm xuống một chút, vì cái gì hắn lại lâm vào hạ phong khi ngăn cản một kích này?
Hơn nữa, hộ thể bí lực của hắn bị phá hư cực nhanh, năng lượng đáng sợ ập tới tạo thành tổn thương lên hắn.
Đây là năng lượng tầng thứ cao gì, giống như hắn bị Đế binh trực tiếp chém trúng, không gì không phá.
Tê, đây là quái vật gì?
– Ngươi đã đi ra con đường của mình!
Lâm Hiên hoảng sợ, trong mắt mang theo hâm mộ và ghen ghét.
Muốn thành Đế, tất nhiên phải đi ra con đường của mình, nhưng câu nói này thật sự nói dễ dàng, thật muốn làm còn khó như lên trời!
Bình thường mà nói, lúc trước Đại Đế đều ở Tôn Giả viên mãn mới bắt đầu đi con đường của mình, đến Thánh Nhân thì con đường cũng trở nên rõ ràng, cuối cùng đi đến phần cuối thành đạo là Đế.
Dù là yêu nghiệt như hắn cũng không tìm ra đầu mối, càng không thể bước ra bước đầu tiên.
Nhưng gia hỏa trước mặt chỉ là Giáo Chủ đã làm được.
Hắn chỉ là nhất tinh.
Không, xem độ hoàn thành của quyền pháp, Lăng Hàn không phải mới tu thành.
Trời ạ, chẳng lẽ Lăng Hàn đã sớm đi ra con đường của mình khi đã là Hóa Linh cảnh?
Lâm Hiên chấn kinh đến mức im lặng, hắn đã đánh giá Lăng Hàn đủ cao, nhưng bây giờ mới biết được, chính mình chỉ hiểu rõ một góc của Lăng Hàn mà thôi, trên người của người này cất giấu quá nhiều bí mật.
Hắn xoay người bỏ chạy lần nữa.
Ở mặt chiến lực, hắn đã không địch lại Lăng Hàn, cho nên, hắn duy nhất có thể làm chính là bỏ chạy, chỉ cần có thể thoát khỏi Lăng Hàn, chờ thương thế tốt lên, hắn sẽ nghiền ép Lăng Hàn, hơn nữa, chiến lực áp chế sẽ bảo trì trong thời gian rất lâu.
Chỉ cần, chỉ cần hắn thoát thân là được.
Thế nhưng mà, Lăng Hàn đã đuổi kịp, căn bản không cho hắn cơ hội, từng quyền oanh kích như mưa, hắn không thể không ngăn cản.
Hàn quyền có lực phá hoại to lớn khủng bố, huống còn mang theo năng lượng hủy diệt, Đại Đế cùng giai đứng trước mặt Lăng Hàn cũng có thể bị hắn đánh nổ.
– A!
Lâm Hiên rống to, hắn không cam tâm.
Thực lực chân thật của hắn có thể nghiền ép Lăng Hàn, một khi giết chết Lăng Hàn, hắn sẽ chiếm hết cơ duyên của đối phương.
Phượng Dực Thiên Tường, Chuẩn Đế binh, hắn cực kỳ đỏ mắt, bất cứ thứ gì cũng giúp cho hắn vượt lên trong thế hệ hoàng kim, có một không hai, nhưng bây giờ, hắn lại như chó nhà có tang.
Hắn biệt khuất, hắn thực sự không cam lòng.
– Ha ha, không cam tâm?
Lăng Hàn cười lạnh.
– Năm đó ngươi ỷ vào tu vi cao hơn ta, nghĩ lấn ta thì lấn ta, lại không có nghĩ tới ta có cam tâm hay không, ta đã chịu bao nhiêu tức giận?
– Hiện tại, ta sẽ trả lại hết cho ngươi.
Bành bành bành, Hàn quyền oanh kích, mặc dù Lâm Hiên miễn cưỡng hóa giải nhưng vẫn là bị quyền phong quét qua, năng lượng hủy diệt kinh khủng cỡ nào, lập tức gia tăng thương thế của hắn.
Gương mặt của hắn vặn vẹo, hắn như nguyền rủa:
– Ngươi chỉ là dân đen, làm sao có thể so sánh với ta?
– Ta là thế hệ hoàng kim, ta là Đế tử mạnh nhất!
Oanh!
Trả lời hắn là một quyền của Lăng Hàn.
Lâm Hiên bị đánh ay ra ngoài, thân thể bay hơn mười dặm mới dừng lại.
– A?
Hắn kêu lên đầy ngạc nhiên.
Lâm Hiên phun ra một ngụm máu tươi, hắn miễn cưỡng ngẩng đầu lên, hắn nhìn thấy có mấy người đứng đó.
Dương Dịch Hoàn.
Hắn như tìm được cứu tinh, vội vàng nói:
– Dương đạo hữu, cứu ta!
Hắn đã từ bỏ tất cả mặt mũi!
Hiện tại hắn chỉ muốn sống, chỉ cần có thể sống sót, hắn sẽ có cơ hội báo thù, chỉ cần giết Lăng Hàn, hắn có tới chín mươi chín phần trăm nắm chắc có thể thành Đế, mà một khi thành Đế, thế nhân dám chửi bới hắn sao?
Dương Dịch Hoàn ngẩng đầu lên, hắn nhìn thấy Lăng Hàn đã đuổi theo, hắn lộ ra vẻ mặt khó hiểu, hơn nữa càng chấn kinh, Lăng Hàn khi nào đã có thể đánh Tôn Giả nằm xuống?
Lăng Hàn dừng lại, hắn nhìn sang Dương Dịch Hoàn, thản nhiên nói:
– Dương huynh muốn nhúng tay?
Dương Dịch Hoàn giang tay ra:
– Ta không quen với Lâm huynh, tại sao phải nhúng tay?
Lâm Hiên cảm thấy mắt tối sầm, hắn suýt nữa đã té xỉu.
Hắn vội vàng nói:
– Dương Dịch Hoàn, ta chính là hậu duệ của Hỏa Vân Tổ Vương, ngươi cứu ta, hồi báo sẽ cực kỳ phong phú! Hơn nữa, từ nay Hỏa Vân Đế tộc sẽ thành hậu thuẫn của ngươi, thiên hạ không người dám đắc tội ngươi!
Lăng Hàn hiếu kì, hắn nhìn sang Dương Dịch Hoàn, ngược lại muốn xem hắn có động tâm hay không.