Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cẩn thận hơn, Lăng Hàn đi tới gần tiên dược thất tinh.

Nhưng trên mu bàn tay vẫn có máu tươi đỏ thẫm chảy ra.

Thánh uy như thần kiếm, thể phách của hắn mạnh thì thế nào, chỉ cần chạm nhẹ cũng làm hắn tróc thịt.

Đây chính là uy thế của Thánh Nhân, Tôn Giả mạnh hơn nữa, ở trước mặt Thánh Nhân cũng như cỏ rác.

Cho nên, dưới Thánh Nhân đều là sâu kiến, lời này không phải nói suông.

Đại Đế không cần nói, một thời đại chỉ có thể xuất hiện một người, một tay có thể che trời, trấn áp một thời đại.

– Thả tiên dược xuống.

Bỗng nhiên một giọng nói vang lên sau lưng Lăng Hàn, lúc giọng nói vang lên, Lăng Hàn cũng quay người, vào lúc người phía sau nhìn thấy đó là Lăng Hàn thì hắn khiếp sợ.

Khốn kiếp, Lăng Hàn!

Người nói chuyện là Đào Vũ, hắn hiện tại đamg xấu hổ, giống như bị ép cho ăn một con ruồi.

Lăng Hàn cười nói:

– Ngươi muốn ta buông xuống cái gì?

Đào Vũ không nói hai lời, hắn trực tiếp xoay người chạy.

Giao thủ với Lăng Hàn?

Khả năng bị đánh chết rất lớn.

Hắn trong tương lai không lâu sẽ trở thành Thánh Nhân, cần gì triền đấu với kẻ bị giam ở Giáo Chủ vĩnh viễn chứ, bốc lên nguy hiểm sinh tử?

Chỉ cần thành Thánh, giết Lăng Hàn dễ như trở bàn tay.

Cho nên, tại sao phải mạo hiểm?

Xèo, Lăng Hàn lóe lên, hắn đã xuất hiện ở phía trước Đào Vũ.

– Thật vất vả gặp mặt, không rên một tiếng đã chạy, ngươi cảm thấy thích hợp hay không?

Lăng Hàn cười nói:

– Hơn nữa, ngươi vẫn không trả lời ta đấy.

Đào Vũ hừ một tiếng, nói:

– Lăng Hàn, ngươi không nên hùng hổ dọa người, nơi này khắp nơi đều là thánh uy, một khi khai chiến, chúng ta vô cùng có khả năng đồng quy vu tận.

Đây là câu dọa Lăng Hàn, một nửa cũng là lời thật.

– Ta nói, ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta!

Lăng Hàn cao giọng nói, sau đó hắn xuất ra một quyền.

Bành!

Đào Vũ lập tức né tránh, một quyền này đánh không trúng, đánh phía một bộ Thánh thi, nhưng còn chưa đánh trúng đã bị thánh uy phá nát, hóa thành sóng năng lượng lan ra bốn phía.

Các Thánh thi ở gần bộc phát thánh uy, ầm ầm, nơi đây biến thành cơn bão năng lượng.

Việc này quá kinh khủng, bên trong cơn bão năng lượng ẩn chứa thánh uy, đây chính là uy hiếp trí mạng.

Đào Vũ vội vàng trốn, hắn hơi né tránh, đã thấy Lăng Hàn cũng ngăn trước mặt và đánh vào đầu của hắn.

Hắn không thể không ngăn cản, bành, một quyền này ngăn cản Đào Vũ bỏ chạy, cơn bão năng lượng quét qua.

– A!

Hắn phát ra tiếng kêu thảm, phòng ngự cấp Tôn Giả không thể ngăn cản thánh uy, sau lưng hắn xuất hiện miệng vết thương, máu tươi bắn ra như suối.

Hắn không lo được nhiều như vậy, hắn vội vàng chạy trốn, bằng không hắn sẽ bị năng lượng chém giết, Đào Vũ không bao lâu sẽ bị nghiền nát thành thịt vụn.

Đương nhiên hắn phải tránh né Lăng Hàn, nhưng hắn vừa nhảy ra khỏi cơn bão năng lượng thì nhìn thấy Lăng Hàn ngăn cản phía trước hắn, cũng xuất một cước đá qua.

– Không!

Hắn vừa giận vừa sợ, nhưng căn bản ngăn không được, hắn bị một cước đá trở về cơn bão năng lượng.

– A!

Hắn kêu thảm thiết, trong nội tâm mang theo hoảng sợ, chỉ cần Lăng Hàn không ngừng ép hắn rơi vào trong cơn bão năng lượng, chẳng mấy chốc hắn sẽ bị chém giết.

– Ghê tởm, ta liều mạng với ngươi!

Đào Vũ hét lớn một tiếng, trên người bộc phát thánh uy và lao thẳng về phía Lăng Hàn.

Hắn dẫn động Thánh Cốt trong cơ thể, bạo phát ra chiến lực mạnh nhất.

– Cút về!

Lăng Hàn xuất quyền ngăn cản, năng lượng hủy diệt bộc phát toàn diện.

Oanh!

Ở trước mặt năng lượng hủy diệt, từng tia thánh lực thì như thế nào?

Một quyền này đánh tới, Đào Vũ lại bị đánh vào trong cơn bão năng lượng, trên nắm tay của Lăng Hàn xuất hiện máu tươi.

Không có cách, thánh lực chính là thánh lực, dù có năng lượng hủy diệt tan rã thì vẫn còn một tia đánh tới, từ đó tạo thành ảnh hưởng lên Lăng Hàn.

Còn tốt, hắn chỉ bị tróc da, cũng không có đả thương được xương cốt.

– Ngươi!

Sắc mặt Đào Vũ hoảng sợ, tiếp tục như vậy hắn sẽ chết, hắn nằm mơ cũng không ngờ tới, chính mình sẽ chết thảm như vậy.

Quá uất ức.

– Lăng Hàn, chúng ta ra ngoài đánh một trận, không chết không thôi!

Hắn quát to.

– Ngươi xứng sao?

Lăng Hàn cười nhạo, hắn xuất thủ ngăn cản, bành, Đào Vũ bị đánh bay vào trong cơn bão năng lượng.

Thời điểm Đào Vũ lại giết ra lần nữa, toàn thân của hắn đầy máu tươi, cũng thiếu đi một cánh tay trái, cảnh tượng vô cùng thê thảm.

Hắn càng biệt khuất, đường đường thế hệ hoàng kim, hiện tại bị một cơn bão năng lượng giảo sát?

Cho dù làm quỷ cũng không an ổn!

Nhưng mà, Lăng Hàn lại tát một cái làm cho hắn phải đón đỡ, sau đó lại bị đánh bay vào bên trong cơn bão năng lượng.

Qua vài chục lần như thế, khí tức sinh mệnh của Đào Vũ trôi qua thật nhanh, bị thánh uy giảo sát tại chỗ, hắn có thể kiên trì nhiều lần như thế cũng nói rõ thực lực cường đại của hắn.

Đương nhiên, trong đó có tác dụng rất lớn của thánh cốt.

Hắn lao ra lần nữa, thân thể lung lay sắp đỏ, hai mắt nhìn chằm chằm Lăng Hàn, trong mắt mang theo thù hận vô tận.

Bành!

Thì tính sao, Lăng Hàn lại xuất thêm một chưởng, Đào Vũ lại bị đánh bay vào bên trong cơn bão năng lượng, lần này hắn không thể trốn ra ngoài.

Chết rồi.

Đường đường Đế tử, thế hệ hoàng kim, Tôn Giả bát tinh, hắn đã chết rồi.

– Cho nên nói, không thành Thánh cuối cùng chỉ là sâu kiến, không thành Đế, vạn cổ sẽ nhấn chìm ngươi.

Lăng Hàn thì thào:

– Thậm chí, cho dù đã thành Đế, chỉ có thể huy hoàng một thời đại, trong lịch sử cũng không chỉ có bao nhiêu Đại Đế như hiện tại, có rất nhiều Đại Đế bị chôn vùi trong dòng sông lịch sử.

Không có sinh mệnh vĩnh hằng, cũng không có truyền thuyết vĩnh hằng.

Lăng Hàn thu hồi cảm thán, đây là chuyện sau àny, hắn hiện tại chỉ cần chuyên chú vào con đường võ đạo của bản thân.

Hắn rời đi xa xa, cơn bão năng lượng kia không có hắn công kích, năng lượng dần dần ổn định lại

Tiếp tục đu chung quanh, Lăng Hàn chợt có thu hoạch.

Mặc dù nơi này Thánh thi trải rộng, nhưng Thánh Nhân tới đây phần lớn thọ nguyên sắp khô cạn, lực lượng Thánh cấp có hạn, làm sao có khả năng mỗi người sau khi chết đều dựng dục ra Thánh dược?

Lại nói, Thánh Nhân nhất tinh nhị tinh không có tư cách này, ít nhất phải là Thánh Nhân ngũ tinh mới có đầy đủ lực Thánh cấp dựng dục ra một gốc Thánh dược.

Thánh Nhân rất khó tăng lên, có bao nhiêu người đạt tới ngũ tinh?

Cho nên, có thu hoạch ở nơi này đã không tồi, còn trông cậy vào có rất nhiều?

Một tháng sau, Lăng Hàn gần như đi dạo qua nơi này một vòng, hắn quay lại lối ra hội hợp với đám người Hầu ca.

Rất nhanh, bốn người phân biệt xuất hiện, không thiếu một ai.

Trên thân mỗi người đều có vết tích chiến đấu, dù sao cũng là bí cảnh tầm bảo, không có trải qua chiến đấu mới là kỳ quặc.

Bọn họ đều nói chuyện xảy ra một tháng nay, khi Lăng Hàn nói đến nữ sát thủ, Đại Hắc Cẩu cùng Tiểu Thanh Long cảm thấy tim đập nhanh, nếu như đổi thành bọn họ, bọn họ có khả năng trọng thương.

Sau khi thổn thức, bọn họ liền phơi bày thu hoạch, mọi người hết sức hài lòng với thu hoạch.

– Xuất phát, có lẽ còn có phần mộ thứ hai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK