Hiện tại, Lăng Hàn và lão Thần thú đang giành giật từng giây, bề ngoài, bọn họ không làm gì được nhau, nhưng trên thực tế, chỉ cần có một phương có thể thu hoạch đột phá, vậy bọn họ sẽ phân thắng bại, sẽ phân sinh tử. Một ngàn vạn năm, hai ngàn vạn năm, thời gian tiếp tục qua nhanh. Lăng Hàn cũng có tiến bộ trong lĩnh ngộ yếu tố Sáng Tạo, nhưng mà, khoảng cách chân chính nắm giữ và dung nhập vào trong cơ thể còn xa lắm. Một phương diện khác, Đinh Thụ, Tỉnh Hạo Nhiên, Thủy Thanh Sưởng cũng đang bế quan. Nếu bọn họ cũng có thể thân nạp yếu tố, bước vào cấp thứ ba, cho dù chiến lực không bằng Lăng Hàn, nhưng bốn cái cấp thứ ba đánh cấp thứ hai, có lẽ có thể ngăn cản lão Thần thú. Ngang tay là có kỳ hạn! Bởi vậy, các Đại Đế cũng sinh ra hi vọng khi đó bọn họ thả ra Sinh Mệnh thạch là muốn phá cục, nhiều năm trôi qua như vậy, thủ đoạn của bọn họ cũng có tác dụng. Bọn họ rất có động lực, cho dù không đánh lại lão Thần thú thì như thế nào, mỗi ngày đều công kích, bị thương, đi Sinh Mệnh động, tuần hoàn vô hạn. – Ai, thánh liệu cũng không đáng tin cậy! Đại Hắc Cẩu buồn bực nói. – Lại làm hỏng đồ lót của Cẩu gia! Trong chiến đấu với lão Thần thú, Đại Đế cũng bị trọng thương, huống chi là thánh liệu. Cho nên, đồ lót sắt trên người Đại Hắc Cẩu rách tung tóe. – Hắc hắc, tại sao ngươi cảm thấy lão Thần thú hứng thú với cái mông của ngươi? Tiểu Thanh Long cười mờ ám, nhưng qua nhiều năm như vậy, hắn rốt cục đạt đến tiêu chuẩn thành niên, biến thành một con Thanh Long. Nhưng mà, tính nết của hắn đã xâm nhập tận xương tủy, vẫn không khác gì trước kia. – Cút!
Đại Hắc Cẩu nhe răng, trên người có vết thương gần nội tạng, khẽ động liền đau, vừa rồi chỉ cố di chuyển lực chú ý mà thôi. Nó còn thảm như vậy, những người khác thì sao? Hầu ca mất đi nửa đoạn thân thể bên dưới, Tiểu Thanh Long cũng ít đi hai trảo, Tiểu Hồng Điểu bị xé nát một cánh. Nhưng thảm nhất chính là Đấu Chiến Thánh Hoàng, nửa khúc thân thể trên bị đánh nát bét, chỉ còn lại hai cái đùi. Nhưng chỉ cần ấn ký linh hồn bất diệt, bọn họ sẽ không tử vong chân chính, có thể được yếu tố Sinh Mệnh tẩm bổ, phục sinh. – Hôi cháu trai, tốt! Mặc dù Đấu Chiến Thánh Hoàng chỉ còn lại nửa đoạn dưới nhưng thần hồn đã bị tẩm bổ, hắn phát ra thần thức truyền âm cũng không thành vấn đề. – Hắc hắc! Hầu ca nhếch miệng cười. – Lão Tôn còn có thể tái chiến ba trăm hiệp! – Tốt, không hổ là hậu đại của ta! Đấu Chiến Thánh Hoàng cười to. Mọi người thấy thế cũng nhe răng. Hai người các ngươi, một còn nửa đoạn trên, một còn nửa đoạn dưới, cả hai gộp lại với nhau chính là một thể. Này, người không biết, còn tưởng rằng các ngươi có bị điên, cố ý cắt bản thân mình thành hai nửa, chính mình nói chuyện với mình đâu. – Hi vọng Tiểu Hàn tử nhanh xuất quan. Đại Hắc Cẩu nói.
– Bằng không thời gian này quá khó chịu. Cách mỗi mấy ngày liền bị trọng thương, giết chết, đây là thời gian đầy hắc ám. Cẩu đại gia nó miệng tiện vô địch, chưa từng chịu ủy khuất như vậy bao giờ. Tiểu Thanh Long cũng gật đầu, khi đó tổ ba người bọn họ trang bức phong quang cỡ nào, không đâu địch nổi, nhưng còn bây giờ bị một lão Thần thú đè đánh. Mấu chốt là, đánh nhau thua không kỳ quái, người nào chưa từng bại đúng hay không? Nhưng mà, mấy ngàn vạn năm qua vẫn bị đánh bại, đây là việc rất uất ức. – Chỉ có thể chờ đợi. – Hi vọng Tiểu Hàn tử nhanh chóng xuất quan. Nhưng tiến độ của Lăng Hàn còn chậm hơn bọn họ suy nghĩ, lại qua ba trăm triệu năm, Lăng Hàn vẫn không có dấu hiệu xuất quan, làm cho đám người Hầu ca sốt ruột. Sẽ không... Không thể đột phá hay sao? Nhưng mà, Đại Đế lại không thèm để ý chút nào. Bọn họ chiến đấu ở nơi này bao lâu? Hàng trăm tỷ năm rồi! Ba trăm triệu năm với bọn họ chỉ là chuyện nhỏ. Bành! Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn làm Đế đảo rung chuyển. Tình huống như thế nào? – Tiểu Hàn tử xuất quan! Đại Hắc Cẩu lập tức nhảy dựng lên. – Không sai, trừ Tiểu Hàn tử xuất quan, không ai có thể tạo ra động tĩnh lớn như vậy. Tiểu Thanh Long cũng nói.
Cho dù là Nữ Hoàng, Trì Mộng Hàm cũng chờ mong, phu quân yêu nghiệt của các nàng sẽ sáng tạo kỳ tích? Nhưng khi b ọn họ chạy tới xem, đã thấy người xuất quan lại là Tỉnh Hạo Nhiên. – A, các ngươi đều biết ta đột phá, đến chúc mừng ta sao? Tỉnh Hạo Nhiên cười nói, dáng vẻ muốn ăn đòn. Trong bảy bá chủ Nguyên thế giới, hắn có thể sống đến bây giờ đúng là kỳ tích. Mọi người đều thất vọng, vốn tưởng rằng là Lăng Hàn xuất quan. – Uy uy, các ngươi có biểu tình gì! Tỉnh Hạo Nhiên nhe răng. – Tốt xấu gì ta cũng nắm giữ hai yếu tố, chính là cường giả trong cường giả. Oanh! Đúng lúc này, tiếng nổ lớn vang lên, chỉ thấy lại một đạo bóng người xuất hiện, đẫy đà mỹ diệu. Thủy Thanh Sưởng. Nàng cũng đột phá, trở thành Đại Đế cấp thứ ba. – Các ngươi có cho người khác tu luyện thật tốt hay không? Đinh Thụ cũng đi ra, trên người tỏa ra khí tức khác biệt, thực lực tăng lên rất lớn. Ba bá chủ Nguyên thế giới, trải qua hơn ba trăm triệu năm bế quan đã nắm giữ yếu tố Hủy Diệt, trở thành tồn tại mạnh nhất dưới lão Thần thú. Lần này, bọn họ gia tăng thực lực rất lớn. – Nếu Lăng Hàn xuất quan, vậy chúng ta nhất định có thể xử lý lão Thần thú! Tiểu Hồng Điểu nói. – Không sai, hiện tại liền chờ Tiểu Hàn tử.
Đại Hắc Cẩu nhếch miệng cười nói, rốt cục không cần năm ngày bị giết bị đánh trọng thương rồi. Sảng khoái! – Ha ha, vậy chúng ta đi chiếu cố lão Thần thú trước. Đinh Thụ hào khí vượt mây. – Đi! Tỉnh Hạo Nhiên cũng lười biếng. Bọn họ không có ngạo khí? Đương nhiên không thể nào. Vốn là bá chủ Nguyên thế giới, kỳ thật bọn họ vô cùng kiêu ngạo, sẽ cam chịu sống dưới bóng mờ của Lăng Hàn? Lần này, Lăng Hàn đang bế quan, bọn họ có thể định càn khôn.