- Các ngươi, các ngươi, các ngươi...
Hàn Kỳ còn chưa thốt ra thành lời thì lại nghe được câu đối thoại của một người một chó. Sắc mặt của hắn lập tức chuyển từ trắng sang xanh, tùy thời có thể ngất đi.
Đây chính là mười cái Tiên dục trì a. Không biết cần bao nhiêu ức năm mới có thể chuẩn bị ra. Nếu như hắn không phải là cháu yêu của lão tổ Hàn gia, nhất định sẽ không được đặc quyền tiến vào đây sau khi Trảm Trần thành công.
Thế nhưng cho dù như vậy hắn cũng chỉ có thể tiến vào trong một Tiên dục trì mà thôi. nếu không tất sẽ bị gia pháp nghiêm trị, xử tử là chuyện cũng có khả năng.
Hiện tại thì sao chứ? Ngay cả mười tiên dục trì cũng bị hút sạch.
- Các ngươi đi chết đi.
Hàn Kỳ rốt cuộc cũng bạo phát, hắn tế ra một lá cờ. Vừa mới ra lập tức có hàn băng chi khí lan tràn, những cây cột trong cung điện, gạch trên mặt đất cũng kết xuất ra một tầng băng dày đặc.
Lăng Hàn bước về phía trước một bước, Cửu Thiên hỏa phát động. Oanh một cái, gió lạnh lập tức bị ngăn cản lại.
Hai tay hắn đặt sau lưng, thong thả bước về phía Hàn Kỳ. Cửu Thiên hỏa nhảy tí tách, xóa bỏ cảm giác lạnh lẽo, khiến cho hắn có thể bình tĩnh tới gần Hàn Kỳ.
Hàn Kỳ cắn răng, dốc sức liều mạng vung vẩy cờ, ý đồ muốn ngăn cản Lăng Hàn.
Vô dụng, hắn vừa mới tiến vào Nhất Trảm, làm sao có thể đấu được với Lăng Hàn? Ngay cả lá cờ trong tay hắn là Chuẩn Tiên khí cũng vô dụng. Thứ này trong tay hắn tối đa cũng chỉ có thể phát huy ra uy lực Nhất trảm đỉnh phong, ngay cả là cái rắm trước mặt Lăng Hàn cũng không phải.
Thấy Lăng Hàn đã tới gần, Hàn Kỳ đành cắn răng quay người bỏ chạy.
Đây chính là địa bàn Hàn gia, không biết có bao nhiêu cường giả tọa trấn. Há có thể là nơi để cho Lăng Hàn này giương oai?
Nhưng mà thân thể hắn vừa mới quay đi đã bị Lăng Hàn nắm cổ.
Hắn không khỏi hoảng hốt, không phải hắn lại bị phá hủy thân thể một lần nữa đó chứ?
Lăng Hàn không có ra tay, hắn biết nhất định trong cơ thể Hàn Kỳ có thủ đoạn bảo hộ của cường giả. Hắn cũng lười làm như vậy. Hắn trực tiếp phong ấn tu vi của Hàn Kỳ, sau đó ném cho Đại Hắc Cẩu.
- Có biện pháp gì mà dưới tình huống không làm tổn thương tính mạng hắn, có thể khiến cho hắn ta ăn đủ mọi đau khổ hay không?
Hai mắt Đại Hắc Cẩu đảo một vòng, lập tức ra vẻ hưng phấn.
- Giao cho bổn tọa.
Nhưng nó lập tức biến sắc.
- Không tốt, tiểu tử này xúc động cấm chế. Đang có cao thủ Hàn gia chạy tới, tranh thủ thời gian chạy thôi.
Lăng Hàn gật đầu, tuy rằng bọn hắn chỉ trộm cướp được hai tòa bảo điện, còn có nhiều nơi chưa có cướp được, nhưng mà không sao. Bọn hắn có thể đấu được với cường giả Tiên Phủ cấp sao?
Rút lui mới là thượng sách.
Bọn hắn theo đường cũ trở về, sau khi đi ra khỏi đại trận phòng ngự, Đại Hắc Cẩu còn tốn khí lực tu bổ trận pháp. Như vậy Hàn gia căn bản không biết là bọn hắn từ đâu mà tới.
Cũng bởi vậy có thể lưu lại một cái cửa, về sau còn có thể tiếp tục từ nơi này tiến vào.
Lại một đường trở về cái lùm cây kia. Lúc này bọn hắn đã nhìn thấy trên bầu trời thi thoảng có một tên cường giả xẹt qua. còn có thần niệm mạnh mẽ đảo qua. Hiển nhiên cao thấp Hàn gia đã bị kinh động, muốn tìm mấy vị khách không mời là bọn hắn.
Truyền Tống trận mà Đại Hắc Cẩu tạm thời làm ra chỉ có thể đưa bọn họ chạy tới vạn dặm gần đó, là khu vực bên ngoài Hàn gia. Sau đó bọn hắn lại vòng một đường trở lại, trọng tổ trận pháp, quang mang lóe lên, bọn hắn đã trở về Thương Nguyệt thành.
Sau khi hủy trận pháp này đi, thần không biết, quỷ không hay.
Đại Hắc Cẩu cười hì hì mang Hàn Kỳ rời đi. Gần nửa ngày sau mới trở lại, Hàn Kỳ lại biến mất không thấy đâu. Nó nói:
- Cẩu gia đem tiểu tử kia ném dưới hầm cầu, cam đoan Hàn gia cho dù lật tung Tiên vực lên cũng đừng mơ tìm được tiểu tử này.
Sắc mặt Lăng Hàn không khỏi cổ quái, quả thực, nào có cao thủ Tiên cấp nào lại bị ném dưới hầm cầu cơ chứ? Tiên nhân đúng là bất tử, Hàn Kỳ bị trấn áp dưới hầm cầu, vài ức ức năm cũng khó có khả năng chết. Thực sự vĩnh viễn không có ngày nổi danh.
Đại Hắc Cẩu quả nhiên đen tối tới tột đỉnh, đắc tội với nó hậu quả rất là nghiêm trọng.
Lăng Hàn và Nữ hoàng bắt đầu bế quan, bọn hắn hút sạch mười Tiên dục trì, đây chính là tích lũy mà thế lức tam tinh như Hàn gia không biết phải bao nhiêu năm mới có thể hoàn thành. Đó là thứ trân quý tới bực nào cơ chứ?
Một tháng sau, bọn hắn từ trong Hắc tháp xuất hiện, lập tức, Lôi vân dày đặc.
Bọn hắn đều muốn đột phá tới Nhị Trảm.
Hai người liên tục đón thiên kiếp, dùng thiên tư yêu nghiệt của bọn hắn đương nhiên có thể nhẹ nhõm vượt qua được.
Nhị Trảm.
Bọn hắn đều rất hưng phấn, không ngờ lại nhanh như vậy đột phá lên tới Nhị Trảm. Đáng tiếc, đây chính là thứ dùng nội tình của một thế lực Tam tinh mới tạo ra được. Đương nhiên một mặt khác là vì bọn hắn có Luân hồi thụ, khiến cho bọn hắn có thể kịp thời tiêu hóa những chỗ tốt này.
Không lâu sau Đại Hắc Cẩu cũng hấp tấp chạy tới. Không ngờ nó cũng tiến lên Nhị Trảm.
Đối với yêu cẩu này, Lăng Hàn đã triệt để không còn gì để nói.
- Hàn Hồng Phi đã rời khỏi Thương Nguyệt thành, vừa vặn lại tới Đinh gia chơi đùa một phen.
Lăng Hàn lạnh lùng nói. Trước kia hắn chỉ biết Đinh gia không có một kẻ nào là tốt. Nhưng hắn tuyệt đối không ngờ đám người này lại ngnag nhiên phát rồ như vậy, còn luyện chế tà vật như Vạn Quỷ Linh.
Tà khí như vậy nếu như luyện thành đồng nghĩa với việc có hàng ức sinh linh bị diệt sạch. Nếu không tuyệt đối không làm cho tà khí này có uy lực đáng sợ như vậy được.
Hàn Hồng Phi rời đi.
Không phải là hắn nguyện ý rời đi, mà là bị cường giả Hắc Nguyệt giáo bức đi.
Không có biện pháp, đây là địa bàn của Hắc Nguyệt giáo, một cường giả Dương Hồn như ngươi chạy tới làm gì? Diễu võ giương oai sao? Cho dù là cường giả Tiên phủ của Hàn gia chạy tới, Hắc Nguyệt giáo không làm gì được, chẳng lẽ không có Phó gia hay sao?
Đinh gia đã không có cường giả cấp bậc Phân Hồn, như vậy Lăng Hàn còn phải sợ ai nữa?
Hắn và Nữ Hoàng lần nữa tới Đinh gia.
- Ma, ma quỷ lại tới rồi.