Lăng Hàn nói, đây cũng là một loại tỏ thái độ.
Tả Tướng rất hài lòng, người từ tiểu thế giới đến rất thông minh, chỉ cần hơi điểm nhẹ liền rõ ràng. Hắn dừng một chút nói:
- Mỗi cách mười năm, tam đại Hoàng Triều sẽ tiến hành một lần luận bàn, phân hai trận Phá Hư Cảnh và Sơn Hà Cảnh. Năm nay sẽ tiến hành luận bàn Phá Hư Cảnh, mỗi một quốc tất ra mười người, thay phiên thủ võ đài, ai có thể kiên trì đến cuối cùng, chính là thứ nhất.
Hắn liếc nhìn Lăng Hàn, lại nói:
- Ngươi thay Tả Tướng phủ xuất chiến a.
Dựa vào, rõ ràng là muốn mình xuất lực, vì sao còn một bộ là mình được ban ân?
Có điều, hiện tại hắn bị đánh nhãn mác của Tả Tướng phủ,vậy Tả Tướng muốn hắn làm việc, chẳng lẽ còn cần trưng cầu ý kiến của hắn hay sao? Phá Hư Cảnh nho nhỏ mà thôi!
- Vâng!
Lăng Hàn gật đầu.
- Có điều, việc này quan hệ đến thể điện của một quốc gia, ngay cả bổn tướng đề danh cũng chưa chắc nhất định sẽ thông qua.
Tả Tướng lại nói.
- Vì lẽ đó, ngươi còn phải đánh bại người cạnh tranh khác, mới có thể thu được vinh quang vì quốc gia xuất chiến.
- Vâng!
Lăng Hàn nói, thầm nghĩ nếu như trợ giúp Loạn Tinh Hoàng Triều đoạt được thứ nhất, có thể được ngợi khen hay không?
Nếu nói là thể diện của một quốc gia, vinh quang gì đó,vậy thu được thứ nhất ban thưởng sẽ không qua khó coi, có đúng hay không?
Nghĩ như vậy, Lăng Hàn liền có động lực.
- Đi thôi!
Tả Tướng phất phất tay.
Lăng Hàn ra hoa viên, chỉ thấy Hướng Thừa Duẫn đang ở cửa chờ, thời điểm chứng kiến Lăng Hàn, trong ánh mắt không khỏi toát ra hàn mang, nhưng còn không chờ hắn mở miệng, liền chợt rùng mình, lộ ra vẻ nghiêm nghị.
- Vâng!
Hắn vội hướng không khí nói, quay người vào trong hoa viên.
Hiển nhiên, hắn bị Tả Tướng triệu kiến.
Lăng Hàn không khỏi lắc đầu, kỳ thực Hướng Thừa Duẫn coi như là một thiên tài, hắn điều tra, thành tích của Hướng Thừa Duẫn ở học viện tương đối chói mắt, chỉ dùng chừng bảy trăm năm thì đạt đến Sơn Hà cảnh đại cực vị, tự mình thoát khỏi học viện, đi theo Tả Tướng.
Dựa vào Tả Tướng, hiện tại ngay cả cường giả Nhật Nguyệt Cảnh cũng không dám sĩ diện ở trước mặt Hướng Thừa Duẫn, thoạt nhìn quả thực uy phong. Nhưng hắn ở trước mặt Tả Tướng lại như chó, bảo hắn về phía trước là quyết không dám về phía sau, cuộc sống như thế lại có ý nghĩa sao?
Lăng Hàn tuyệt đối làm không được.
- Võ giả, trọng yếu nhất là tu luyện bản thân, đầu cơ luồn cúi chung quy không phải vương đạo.
Lăng Hàn thầm nói, cũng không có ý đi khuyên Hướng Thừa Duẫn, đường là mình chọn, người khác cần xen vào sao?
Hắn về tới học viện, chuyên môn tu luyện sáu pháp hợp nhất của hắn.
Trải qua cảm ngộ ở Tả Tướng phủ, hắn trên con đường này tiến tới một bước lớn, có nắm chắc trong vòng nửa năm đề thăng lực lượng tới hai mươi tinh.
Lại qua một ngày, trong học viện tuôn ra một tin tức kinh người.
Lăng Hàn và Thủy Nhạn Ngọc tự định chung thân, đã kết thành vợ chồng!
Tin tức truyền ra, có thể nói toàn bộ học viện đều sôi trào.
Lăng Hàn là ai? Phần lớn người còn không tinh tường, chỉ có rất ít người biết hắn là quán quân khóa này, thông qua tầng tám, tương lai có cơ hội trở thành thiên tài Tứ Tinh.
Bất quá, Thủy Nhạn Ngọc tuyệt đối là một danh nhân.
Đầu tiên, nàng ở 20 năm trước chính là một trong Hoàng đô tuyệt sắc song xu, chỉ là sau khi tiến nhập học viện, mới có thể bị hậu nhân giành lấy, dù sao Thần giới không bao giờ thiếu mỹ nữ.
Nhưng nếu bài danh mỹ nhân vạn năm qua, Thủy Nhạn Ngọc tuyệt đối có thể ổn ba vị trí đầu, thậm chí đoạt được thứ nhất cũng không ngoài ý liệu.
Đẹp như Thiên Tiên, diễm như đào lý!
Đây là một vưu vật ngay cả Khổ Tu Sĩ thấy cũng sẽ động tâm, nếu không thì làm sao có thể để Triệu Luân phát ra âm thanh, nhận định là chủ mẫu tương lai của Triệu gia chứ?
Đúng, nguyên nhân làm cho danh tiếng của Thủy Nhạn Ngọc lớn hơn chính là Triệu Luân, con của Triệu Đại Tướng Quân, thiên tài hàng đầu trong lịch sử học viện. Ai cũng biết, Thủy Nhạn Ngọc là độc chiếm của hắn, nhưng bây giờ lại có người dám hoành đao đoạt ái?
Ai a, lá gan cũng quá lớn đi.
Nhưng về sau, tất cả tư liệu của Lăng Hàn đều bị đào lên.
Bắc phân viện chiêu sinh đoạt quán quân.
Thông qua tầng tám.
Biết luyện đan.
Từ Tiểu Thế Giới tới.
Đế Chủ khai thiên!
Tư liệu cuối cùng rất kinh người, bởi vì ở trong mắt phần lớn người, Khai Thiên thuộc về truyền thuyết, ngay cả Thần giới cũng rất ít người có thể đạt được Phá Hư hai mươi tinh, Tiểu Thế Giới sao, đạt đến mười lăm tinh cũng không cơ hội, dù cho có quốc thế thêm vào cũng không thể phá tan ngưỡng cửa hai mươi tinh.
Vậy làm sao Khai Thiên?
Không đơn giản, từ Tiểu Thế Giới xuất hiện cũng có thể đạt được chiến lực Phá Hư hai mươi tinh, thảo nào có thể đi qua tầng tám, xếp vào trong thiên tài đỉnh phong.
Thế nhưng ở trước mặt Triệu gia, đây hết thảy là hư vô.
Lăng Hàn chỉ là đầu nhập vào môn hạ Tả Tướng mà thôi, trừ khi hắn là con của Tả Tướng, nếu không thì có tư cách cùng công tử của Triệu Đại Tướng Quân cạnh tranh nữ nhân sao?
Rất nhiều người đều chờ xem Lăng Hàn kết thúc như thế nào, Triệu Luân là công khai nói, đợi hắn tốt nghiệp học viện, sẽ cưới Thủy Nhạn Ngọc vào cửa, cũng được Thủy gia đồng ý.
- Đầu gỗ, đầu gỗ!
Lệ Vi Vi thì hưng phấn chạy tới.
- Ngươi thật đính hôn với Thủy tỷ tỷ?
Lăng Hàn nhìn nàng một cái, cái này còn không phải là bởi vì nàng sao? Hắn thản nhiên nói:
- Phải thì như thế nào?
- Nhìn không ra a, dung mạo của ngươi cũng không đẹp trai, càng không biết nói ngọt cho nữ nhân hài lòng, dựa vào cái gì để Thủy tỷ tỷ ái mộ?
Lệ Vi Vi nâng cằm lên, có vẻ rất khó hiểu.
- Coi như nha hoàn nhà của ta cũng xem không nổi ngươi, kỳ quái, lẽ nào Thủy tỷ tỷ trúng tà?
Lăng Hàn không khỏi đầu đầy hắc tuyến, Tứ tiểu thư này nói thật đả thương người.
Tuy ngươi là nữ nhi của Tả Tướng, nói như vậy cũng không có mấy người dám trở mặt với ngươi, nhưng tình thương thấp như vậy, lại có mấy người sẽ thật tình với ngươi a?
- Bất quá, ngươi muốn thảm a... Triệu Luân kia chẳng những bản thân là thiên tài võ đạo, hơn nữa hắn còn có ba người đi theo, cái nào cũng là thiên tài trong thiên tài, tùy tiện phân phó một tiếng, thì có tiểu đệ đem ngươi…
Nàng làm một cái động tác cắt cổ.
- Chỉ vài ngày sau ngươi liền phơi thây đầu đường.
Lăng Hàn thở dài nói:
- Ngươi không thể nói chút lời hữu ích sao?
- Ngươi cầu bản tiểu thư a!
Lệ Vi Vi chống nạnh.
---------------