Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Hàn thành Tôn!

Tin tức này truyền bá trên tinh võng nhanh như ánh sáng, cũng bị người khắp tinh không biết rõ.

Trời!

Sau khi biết được, mỗi người đều cảm thấy da đầu tê dại.

Lăng Hàn là ai?

Giáo Chủ mạnh nhất lịch sử, được gậyg nhận có thiên phú võ đạo mạnh nhất!

Đến mức bị thiên địa ghen ghét, vĩnh viễn giam cầm ở cấp Giáo Chủ.

Nhưng còn bây giờ thì sao?

Hắn phá vỡ giam cầm, bước vào cấp bậc Tôn Giả.

Thậm chí, hắn đã có thể đối kháng với bán Thánh.

Trời ạ, thời điểm hắn đạt tới Tôn Giả cửu tinh, có phải Thánh Nhân tứ tinh ngũ tinh cũng không thể ép hắn?

Cảnh giới càng cao, vượt cấp chiến đấu càng khó khăn, nguyên nhân có thể tu đến cảnh giới này, có người nào không phải thiên tài trong thiên tài?

Cho nên, cho dù là thế hệ hoàng kim, ở Thánh Nhân chỉ có thể dùng nhất tinh đấu với nhị tinh cũng đã là chuyện khó lường.

Nhưng đến trên người của Lăng Hàn thì khác, Tôn Giả có thể chống lại Thánh Nhân trung giai, còn thiên lý hay không?

Gia hỏa này phá vỡ thiên địa gông xiềng, còn ai có thể ép được hắn nữa?

Tất cả Đế tử đều biến sắc, may mắn đám người Đinh Thụ không đến, nếu không hiện tại sẽ không bình tĩnh.

Một góc nào đó của tinh không, bọn họ cũng nhận được tin tức, Lăng Hàn không nhìn thấy phản ứng của bọn họ mà thôi.

– Làm sao có thể!

Bách Lý Thiên cắn răng, hắn không cách nào tiếp nhận sự thật này, hắn vừa hối hận vừa tức giận.

Sớm biết, Đế tộc khẳng định sẽ không tiếc trả giá lớn diệt trừ Lăng Hàn!

Thị, trúng kế.

Trong nháy mắt vừa rồi, Đế tộc đã phản ứng lại, Lăng Hàn bên kia cố ý thả bom khói lừa dối bọn họ, cho rằng Lăng Hàn đã không có không gian tăng lên, cho nên bọn họ không cần chú ý như ban đầu.

Giết vẫn phải giết, nhưng không có khả năng trả ra cái giá lớn để chém giết

Cũng khó trách bọn họ trúng kế, nguyên nhân Lăng Hàn trước đó biểu hiện phù hợp với bị giam cầm vĩnh viễn, nếu không, gia hỏa này đã sớm bước vào Tứ Cực cảnh.

Hiện tại, Lăng Hàn đã vượt qua thời kỳ nguy hiểm nhất, chiến lực chí ít cũng đã là cấp bậc bán Thánh.

Thử hỏi thiên hạ còn có người nào, thế lực nào dám nói có thể bắt được Lăng Hàn?

Mang một chữ Thánh đã không đơn giản.

Đừng quên, Lăng Hàn đang nắm giữ Phượng Dực Thiên Tường, đây chính là Chân Hoàng Đế thuật, nhanh nhất thiên hạ, thân pháp mạnh nhất thiên hạ.

Có thể nói, dù là Thánh Nhân cũng chưa chắc giữ được Lăng Hàn.

Trừ phi Chuẩn Đế xuất thủ.

Vấn đề là, Đế tộc tìm đâu ra Chuẩn Đế?

Cho nên, đây là khó giải.

Đến lúc này, Lăng Hàn chân chính nắm giữ vận mệnh của mình, không cho phép có bất cứ kẻ nào uy hiếp.

Cao tầng của Đông Lâm Đế tộc nhìn nhau, trong mắt mang theo hối hận.

Thì ra Lăng Hàn không có trở thành phế nhân!

Khốn kiếp, tại sao ngươi không lộ ra tin tức cho bọn họ?

Nếu không, bọn họ cũng không đến mức gả Trì Mộng Hàm cho Bách Lý Thiên a.

Chỉ cần không phải đần độn, tất cả đều nhìn rõ ràng, Lăng Hàn còn xuất sắc hợn Bách Lý Thiên nhiều.

Hối hận!

Sau khi hối hận là bọn họ oán trách Lăng Hàn, tin tức lớn như thế mà giấu bọn họ, làm hại bọn họ đưa ra quyết định sai lầm.

Nói tóm lại, Đế tộc chắc chắn sẽ không sai, sai nhất định là người khác.

Bách Lý Thiên hít sâu một hơi, hắn ổn định tâm thần.

Chuyện đã xảy ra, khiếp sợ thì có ý nghĩa gì?

Hắn là bán Thánh, đã mang chữ Thánh chính là chiến lực mạnh nhất thiên hạ.

– Rất tốt, ngươi đột phá, ta giết ngươi lúc này có thể sẽ làm ngươi càng tuyệt vọng.

Hắn nói.

Lăng Hàn cười nói:

– Mời ngươi tiếp tục biểu diễn.

– Chết!

Bách Lý Thiên xuất thủ, hắn trực tiếp vận dụng Thánh khí, hắn chém một đao giống như phân đôi thiên địa.

Tất cả mọi người đều hoảng hốt, khốn kiếp, lực lượng Thánh cấp khai chiến lại đánh nhau trên tinh cầu?

Không sợ tai họa vô tội sao?

Lưu Ly Thánh Nhân vội vàng xuất thủ, lúc này chỉ có hắn mới có thể dọn dẹp đống hỗn loạn này.

Lăng Hàn bước tới, hắn bay lên không trung.

Hắn cũng không phải suy nghĩ vì Đông Lâm Đế tộc, mà là vì nơi này có quá nhiều người vô tội.

– Chết đi!

Bách Lý Thiên nhanh chóng truy đuổi, hắn vung thánh đao chém xuống.

Với tu vi bán Thánh của hắn hiện tại, cho dù thế nào cũng phát huy ba bốn thành uy lực của Thánh khí.

Như thế vẫn chưa đủ mạnh sao?

Quét, đao quang như thần binh diệt thế chém mạnh xuống.

Lăng Hàn sinh ra hùng tâm, hắn lại muốn xem chiến lực của mình mạnh cỡ nào

– Đến!

Hắn hét lớn một tiếng, trên hai tay có quy tắc thất tinh, hắn chủ động nghênh đón đao quang.

Điên rồi, điên rồi!

Tất cả mọi người kinh hô, đây chính là Thánh khí, phát ra gậyg kích tương đương với Thánh cấp, mà Lăng Hàn mạnh hơn nữa cũng chỉ là Tôn Giả hắn làm sao có thể so với Thánh Nhân.

Hắn muốn chết sao?

Ngươi cũng quá tự tin rồi.

Bành!

Lăng Hàn xuất quyền, đao quang bị chôn vùi, mà hắn lông tóc không thương.

Ta thấy cái gì?

Tất cả mọi người cảm thấy da đầu tê dại, tròng mắt như sắp rớt ra ngoài.

Đỡ được!

Lăng Hàn lại đỡ được Thánh khí gậyg kích!

Đây là gậyg kích Thánh cấp chân chính đấy.

Trời ạ.

Thật nhiều người đều ôm đầu, hoàn toàn không thể tin vào mắt của mình.

Mạnh đến biến thái.

Bành! Bành! Bành! Bành!

Lăng Hàn không ngừng xuất quyền, hắn đánh ra từng đao quang diệt thế, hắn không những không phòng ngự, hơn nữa còn lao lên tấn gậyg Bách Lý Thiên.

Phòng thủ xưa nay không phải thói quen của hắn.

Hắn thế như chẻ tre, liên tiếp tiến mạnh.

Tất cả mọi người đều im lặng, cũng chỉ có bội phục thực lực và yêu nghiệt của Lăng Hàn.

Chỉ bằng nhục quyền có thể chống lại Thánh khí, thực lực như vậy, Bách Lý Thiên làm sao so?

Mạnh hơn quá rõ.

Bách Lý Thiên cắn răng, hắn chỉ cảm thấy sỉ nhục.

Trong ngày hôn lễ, có người làm loạn không tính, tân nương phản bội, thậm chí hắn còn không thể giải quyết kẻ làm loạn.

Làm sao chịu nổi?

Mặt mũi người mạnh nhất thế hệ hoàng kim còn đâu?

Hắn rống to, Thánh Cốt trong cơ thể bị thôi phát, lực lượng Thánh cấp không ngừng rót xuống và gia tăng chiến lực của hắn.

Lập tức, chiến lực của hắn lại tăng lên, chân chính đạt đến Thánh cấp.

Cũng không dùng được.

Nguyên nhân là vì chiến lực Lăng Hàn cũng là Thánh cấp, ngươi đạt tới Thánh cấp thì như thế nào, nhiều lắm chỉ có thể ngang tay với hắn.

Nhưng mà, chống lại nổi sao?

Lăng Hàn vận dụng hai mươi đạo quy tắc thất tinh đan vào thành phiến, từ đó thực lực của hắn ngang hàng với hai đạo quy tắc bát tinh.

Bách Lý Thiên thì sao?

Chỉ là bán Thánh mà thôi, hắn chỉ có thể vận dụng một đạo quy tắc bát tinh, cho dù vận dụng Thánh Cốt cũng chỉ có thể hơi mạnh hơn một đạo quy tắc bát tinh mà thôi.

Một đạo quy tắc bát tinh làm sao chống lại hai đạo quy tắc bát tinh? Mặc dù Lăng Hàn có “hai” đạo quy tắc bát tinh là do hai mươi đạo quy tắc thất tinh tạo thành.

Oanh!

Hai người đấu nhau, về mặt sức mạnh, Bách Lý Thiên đã chiếm thượng phong, nhưng trên quy tắc thì hắn rớt lại quá nhiều.

Thế nhưng đạt tới cấp độ này, lực lượng chiếm tỉ trọng nhỏ trong chiến lực, quy tắc mới là đầu to, mới là vương đạo!

Quy tắc của Lăng Hàn chiếm ưu thế, tự nhiên hắn chiếm ưu thế về chiến lực.

Bởi vậy, mọi người nhìn thấy cảnh tượng thú vị.

Lăng Hàn bị đánh bay tới bay lui, trên thân Bách Lý Thiên lại xuất hiện càng nhiều vết thương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK