Thấy Ân Hồng nói như vậy, Chư Toàn Nhi cũng khó nén hiếu kỳ, cầm lấy miếng thịt nhỏ trên bàn, hơi nhấc lụa trắng, lộ ra môi đỏ tinh xảo đến tuyệt mỹ, nhẹ nhàng mở ra, hàm răng trắng như điêu khắc, đẹp đến kinh người.
Nàng để miếng thịt vào trong miệng, sau đó thả lụa trắng xuống, nhẹ nhàng nhai, nhất thời khiến người ta tiếc hận, rất muốn nhìn nhiều.
Nàng không có khuếch đại như Ân Hồng, nhưng trong ánh mắt vẫn lộ ra dị thải, mỹ vị như vậy đúng là cuộc đời ít thấy, làm cho nàng không tiếc trả giá tất cả cũng muốn nếm thử lần nữa.
Nhưng nàng dù sao cũng là Chư Toàn Nhi, rất nhanh thì ép kích động như vậy xuống, lần thứ hai trở nên nhẹ như mây gió, so với hưởng thụ, nàng còn có trách nhiệm trọng đại hơn.
- Chư muội muội, không bằng ngươi gả cho Lăng công tử đi!
Ân Hồng không nói làm cho người ta kinh ngạc thì đến chết cũng không thôi.
- Ngươi xem, Lăng công tử mới mười bảy tuổi đã là Đan sư Địa Cấp hạ phẩm, chiếu tốc độ như vậy, đại khái ba mươi tuổi liền có thể trở thành Đan sư Thiên Cấp, ngươi trực tiếp tìm hắn luyện đan là được. Hơn nữa, theo hắn còn có vật mỹ vị như vậy ăn, đời này đáng giá nha!
Nàng cười hì hì, có chút nịnh hót nhìn Lăng Hàn nói:
- Lăng công tử, ngươi xem, ta kiếm vợ cho ngươi, ngươi đưa ta nhiều một ít thịt khô như vậy có được hay không?
Lời này nhất thời chọc hai người… Chư Toàn Nhi còn có Hổ Nữu!
Chư Toàn Nhi còn tốt, dù sao cũng là người trưởng thành, có thể tự kiềm chế, chỉ là ánh mắt có chút lạnh, nhưng Hổ Nữu là cái tính khí gì, lập tức từ trong lồng ngực Lăng Hàn nhào ra, vèo, thân hình lóe lên, đã xuất hiện ở trước người Ân Hồng, nhắm ngực của nàng quất tới.
Hí!
Hai nữ ai ngờ tới, Hổ Nữu lại là cao thủ? Nàng vô cùng quỷ dị, dù Lăng Hàn có một tia thần thức của Thiên Nhân Cảnh, nhưng hiện tại đã hoàn toàn nhìn không thấu nàng, huống chi hai nữ?
Cao thủ Linh Hải Cảnh đột nhiên làm khó dễ, Ân Hồng căn bản không có chút đề phòng, xẹt xẹt, quần áo ở ngực bị xé ra, nhưng ngay sau đó, chỉ thấy ánh sáng màu trắng lấp lóe, hình thành một màn ánh sáng, mạnh mẽ chặn tay nhỏ của Hổ Nữu lại.
- Nữu Nữu, dừng tay!
Lăng Hàn vội vã quát lên.
Lúc này Hổ Nữu mới vươn mình, trở xuống trong lồng ngực của Lăng Hàn, nhìn Ân Hồng giả trang một cái mặt quỷ, vẫn còn khó chịu a.
Bạch quang ở ngực Ân Hồng cũng tản đi, bởi vì quần áo bị xé rách, da thịt trắng như tuyết mơ hồ có thể thấy được, nhưng khiến người ta kinh ngạc chính là, trên da thịt của nàng lại có từng đạo hoa văn, thật giống như hình xăm.
- Trận văn!
Lăng Hàn có kiến thức của Thiên Nhân Cảnh, ánh mắt lập tức sáng lên, đưa mắt nhìn chăm chú tới.
Trận đạo ở đời trước của hắn cũng đã thất truyền, sa sút, chỉ có ở thời điểm thăm dò di tích mới gặp được, nhưng Lăng Hàn chỉ có thể phá giải, bản thân bố trí chỉ là trận pháp báo động trước mà thôi.
Nhưng ở thời kỳ thượng cổ, trận đạo là đặt ngang hàng với võ đạo, đan đạo, trận pháp đại sư vừa ra tay, có thể trực tiếp vây chết mấy chục, hơn trăm võ giả cùng cấp, uy lực tuyệt đối rất đáng sợ.
Hắn rất hứng thú với trận đạo, chỉ là kiếp trước tinh lực đều đặt ở đan đạo, không có thời gian đi nghiên cứu trận đạo, thứ hai là không có trận pháp đại sư thỉnh giáo, cũng không có trận pháp bí tịch gì từ thượng cổ để lại, bảo hắn làm sao học?
Không nghĩ tới, hiện tại hắn có thể gặp được một trận pháp sư!
Không hổ là thời đại thịnh thế trăm hoa đua nở, chẳng những có yêu nghiệt như Dung Hoàn Huyền, Nghiêm Thiên Chiếu, Mã Đa Bảo, Hổ Nữu, còn phát hiện trận pháp đại sư đã sớm biến mất.
- Nhìn gì chằm chằm không chớp mắt như thế? Có muốn ta cởi quần áo để ngươi nhìn rõ hay không?
Ân Hồng cắn răng nói, tuy khóe miệng ngậm lấy nụ cười, nhưng đã tỏa ra khí tức nguy hiểm.
Lăng Hàn cũng không có thu hồi ánh mắt, hắn hoàn toàn không có hứng thú với thân thể của Ân Hồng, nhìn chỉ là trận văn trên người đối phương mà thôi. Kiếp trước hắn gặp qua không ít trận pháp, nhưng trận văn khắc ở trên người, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
- Trận pháp đúng là đồ tốt.
Lăng Hàn nói.
- Ngươi không ngại, liền cởi hết quần áo, để ta hảo hảo nghiên cứu một chút.
- Cút!
Ân Hồng vội che ngực trốn vào trong phòng, tự nhiên là đi thay quần áo.
Chư Toàn Nhi hết sức kinh ngạc nhìn Hổ Nữu, nàng nhìn không thấu Hổ Nữu, chỉ cho rằng đối phương chưa tu luyện, ai ngờ nhìn nhầm lớn như vậy, đối phương không chỉ thức tỉnh linh căn, hơn nữa còn là Linh Hải Cảnh.
Linh Hải Cảnh năm sáu tuổi, khái niệm này nghĩa là gì?
So sánh với đó, tu vi của nàng căn bản không đáng nhắc tới, kém quá nhiều quá nhiều!
Ở võ đạo giới, dưới Sinh Hoa Cảnh đều là giun dế, là phàm nhân, ngược lại cũng có thể nói, năm cảnh giới trước rất đơn giản, Thần Thai Cảnh trẻ hơn nữa cũng không kỳ quái, nhưng Linh Hải Cảnh mới có năm sáu tuổi?
Nàng há có thể không khiếp sợ!
Năng lực cảm ứng của Hổ Nữu kinh người cỡ nào, lập tức phát hiện ánh mắt của Chư Toàn Nhi, liền nhìn đối phương giả trang một mặt quỷ, có vẻ rất địch ý.
Lăng Hàn cười cợt nói:
- Chư cô nương, ngươi cần Xích Hồng Hàn Băng Thảo làm gì?
Chư Toàn Nhi hơi kinh hãi nói:
- Hóa ra ngày đó ngươi cũng ở đây.
Nàng dừng một chút, lại nói.
- Ta cần luyện chế một loại đan dược Thiên Cấp, Xích Hồng Hàn Băng Thảo chính là một phụ dược trong đó.
Xích Hồng Hàn Băng Thảo lại chỉ có thể làm phụ dược?
Ai bảo đó là đan dược Thiên Cấp chứ!
Lăng Hàn cảm thấy kỳ quái nói:
- Nghe nói lệnh sư tẩu hỏa nhập ma, nhưng ta nghĩ, đan dược Địa Cấp trung phẩm, nhiều nhất thượng phẩm thì có thể giải, không cần Thiên Cấp a.
Thay đổi một người khác nói như vậy, Chư Toàn Nhi chắc chắn sẽ không để ý tới. Nhưng Lăng Hàn là Đan sư Địa Cấp hạ phẩm, luận địa vị thức tế là hơn xa nàng, ngay cả Bán Nguyệt Tông Tông chủ thấy Lăng Hàn cũng phải cho mấy phần mặt mũi.
Nàng nói:
- Sư phụ ta bị đạo thương, không phải đan dược Thiên Cấp không thể cứu!
Lăng Hàn càng thêm kỳ quái nói:
- Sư phụ ngươi nhiều nhất là Linh Anh Cảnh, làm sao có khả năng bị đạo thương?
Đạo thương, lại xưng vết thương đại đạo, là phỏng đoán sức mạnh của đất trời mà bị phản phệ.
Chỉ có Phá Hư Cảnh mới có tư cách phỏng đoán thiên địa, tự nhiên cũng chỉ có Phá Hư Cảnh mới có khả năng bị đạo thương, mặt khác, Phá Hư Cảnh có thể thuyên chuyển thiên địa đại đạo, người bị kích thương cũng sẽ lưu lại đạo thương.
Vấn đề là, nếu như Phá Hư Cảnh ra tay, lấy thực lực của Linh Anh Cảnh còn có thể bị thương nhẹ sao, đã sớm chết mấy trăm lần.
Chư Toàn Nhi lắc đầu, cũng không trả lời, hiển nhiên chuyện này dính đến bí ẩn, người mới quen, làm sao có thể dễ dàng tin?
Lăng Hàn cũng không hỏi tới, nhưng hiển nhiên, hắn và Chư Toàn Nhi vì cây Xích Hồng Hàn Băng Thảo kia sẽ triển khai cạnh tranh.
- Thật không tiện, ta cũng cần Xích Hồng Hàn Băng Thảo.
Hắn nói.
Chư Toàn Nhi lập tức lộ ra địch ý mãnh liệt, đây chính là linh dược cứu mạng sư phụ của nàng! Hơn nữa, nàng đáp ứng thay Ân Hồng xuất chiến, là đối phương hứa hẹn sẽ thay nàng tìm kiếm vị thuốc chính khác, sau đó đến Trung Châu cầu một vị Thiên Cấp hỗ trợ luyện đan.
---------------