Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Hàn gật đầu:

– Ngươi xem, nói như vậy, nghe không chói tai. Cho nên, nếu thật dễ nói chuyện thì cần gì giả vờ giả vịt.

Cửu Vương bắt đầu mài răng, ta vờ vịt hỏi, ngươi không trả lời, hiện tại ngươi muốn cái gì?

A, đối phương đang cố ý lạc đề!

Cửu Vương giật mình, kém chút bị Lăng Hàn lừa.

Tê, tiểu tử này nhìn thì trẻ tuổi nhưng làm việc quá cay độc, lặng lẽ dời chủ đề câu chuyện.

– Ngươi không nên ép bản vương động thủ!

Cửu Vương từ tốn nói.

Lăng Hàn khoát tay:

– Nếu như ta nói cho ngươi, kỳ thật ta mang hòa bình tới, ngươi có tin hay không?

– Ha ha!

Cửu Vương chỉ cười lạnh hai tiếng.

Hắn có tin hay không? Hắn làm sao có thể tin tưởng!

Lăng Hàn cười ha ha:

– Không tin cũng được, nếu ngươi đã mời người Phật tộc tới, vậy hiển nhiên không có khả năng bỏ qua, còn nói mò làm gì, động thủ đi.

– Thật sự là chưa thấy quan tài chưa rơi lệ!

Cửu Vương cười lạnh, hắn vung tay lên, những tăng lữ sau lưng bay lên trời, đứng ở chín góc, sau đó bắt đầu ngâm xướng.

Lập tức, trên thân Cửu Vương có quang trụ bay lên bay thẳng bầu trời, khí tức của hắn tăng lên rất nhiều.

Bí thuật cầu nguyện của Phật tộc, có thể giúp người thừa nhận gia tăng thực lực.

Cửu Vương vốn là Giáo Chủ lục tinh, sau khi đạt được gia trì, khí tức của hắn càng tăng lên bát tinh!

Tăng lên hai tinh, quá kinh người.

Cửu Vương xuất thủ, một chưởng mang theo lực lượng bát tinh, nhưng hắn chỉ đánh ra sáu đạo quy tắc.

Lăng Hàn gật đầu, như vậy mới thích đáng, nếu được bí pháp Phật tộc gia trì, Cửu Vương có thể đánh ra bảy đạo quy tắc thì mới thần kỳ.

Đến Giáo Chủ, tác dụng của lực lượng đã kém xa quy tắc.

Cho nên, Cửu Vương đạt tới bát tinh nhưng thực lực và chiến lực chân chính chỉ tăng lên nửa tinh, còn không đạt tới thất tinh.

Lăng Hàn lắc đầu, vốn cho rằng Ảnh Nguyệt Hoàng Triều chuẩn bị nửa ngày sẽ làm ra mánh khóe gì, nhưng bây giờ nhìn xem, hắn thật thất vọng.

– Giả vờ giả vịt nhiều ngày như vậy, các ngươi cho ta xem chút đồ vật thế này sao?

Lăng Hàn lắc đầu, khí tức bộc phát, ba ba ba, trên bầu trời, chín tên tăng lữ như diều đứt day và ngã xuống.

Cửu Vương quá sợ hãi, đây là chuyện gì?

Hắn vội vàng xuất thủ tấn công Lăng Hàn, cũng cấp cho chín tên tăng lữ thời gian khôi phục thực lực, trọng chấn cờ trống, từ đó lại gia trì lực lượng cho hắn.

Lăng Hàn tùy ý chống đỡ, Cửu Vương chỉ là Giáo Chủ lục tinh, cho dù hắn giảm thực lực xuống một trăm lần cũng không thua đối phương.

Bành! Bành! Bành!

Hai người chiến đấu nhìn như kịch liệt, thế nhưng Cửu Vương quá yếu, Lăng Hàn không cần nghiêm túc.

Sau khi đánh một trận, Cửu Vương liền đánh một kích và thoát ly chiến đoàn, hắn lui ra xa xa.

– Khải trận!

Hắn lớn tiếng nói ra, sắc mặt tái xanh.

Đây là một chiêu cuối cùng, hắn không muốn dùng tới, ý nghĩa hắn không bằng Lăng Hàn.

Nhưng không có cách nào, cũng không thể cứ triền đấu.

Oanh, tia sáng phóng lên trời và hình thành thiên la địa võng.

– Ha ha, ngươi bây giờ thân hãm trùng vây, ngược lại ta xem ngươi thoát thân thế nào!

Cửu Vương cười nói.

Đây là Hãm Thiên trận, chuyên chém giết đại năng cấp Giáo Chủ.

Thời gian quá ngắn, hơn nữa Nguyệt Hoa tinh cũng chỉ có chút tài nguyên, không đủ để bày ra sát trận cấp Tôn Giả.

Lăng Hàn thả lỏng tay sau lưng, hắn chỉ mỉm cười, chơi trận pháp trước mặt trận pháp tông sư như thế, không phải muốn hắn cười rớt răng hay sao?

Hắn chỉ cần giẫm vào mặt đất là có thể cải biến địa khí, từ đó đại trận mất đi công hiệu, thậm chí cướp đoạt quyền khống chế đại trận, ngược lại công kích Cửu Vương.

Ai, nghĩ lại người mạnh nhất của Ảnh Nguyệt Hoàng Triều cũng chỉ là Giáo Chủ, bọn họ có thứ gì làm hắn hứng thú hay sao?

Không thú vị!

Hắn xuất một quyền, ầm, đại địa run rẩy dữ dội, cát đá bắn thẳng lên trời, ngay sau đó ánh sáng biến mất.

Cửu Vương giật mình, mẹ nó, một quyền đánh nát đại trận!

Trời ạ, đây là quái vật gì thế này?

Hắn rõ ràng cảm ứng được, Lăng Hàn chỉ là Giáo Chủ, Lăng Hàn có thể dùng một quyền đánh nát đại trận, đổi thành hắn, hắn có xuất một trăm quyền cũng khó đánh tan trận pháp.

So sánh với nhau, chênh lệch thật sự quá lớn.

Gia hỏa này khôngphair Giáo Chủ bình thường, cần phải nhờ chuẩn Tôn Giả ứng phó.

Ân, giống như lão Tôn Giả của Thanh Long Hoàng Triều năm đó.

– Rút lui!

Hắn quát một tiếng, hắn muốn dẫn người rời đi.

Lăng Hàn cũng không có truy kích, hắn muốn giúp Trần Phong Viêm một chuyện, đó là đánh ngã cường giả của Ảnh Nguyệt Hoàng Triều, như thế, chờ Trần Phong Viêm lãnh đạo Thiên Hải tinh độc lập, Ảnh Nguyệt Hoàng Triều cũng không thể làm thế nào.

Nói thế nào, khi đó Trần Phong Viêm đã giúp hắn không ít, hơn nữa hiện tại càng là vãn bối của hắn, đương nhiên hắn cần chăm sóc một hai.

Hắn tiếp tục chỉ đạo Lăng Hi cùng Phù Thiên Hành tu hành, có thể suy ra, tiếp theo hắn sẽ đi khắp tinh không, không có thời gian lại chỉ đạo người thân tu hành, cho nên, nhất định phải nắm chặt từng giây.

Có thể nhét bao nhiêu thì nhét bấy nhiêu, căn bản không quản cảnh giới như thế nào.

Sau mười mấy ngày, cường giả Ảnh Nguyệt Hoàng Triều lặng yên đi tới Nguyệt Hoa tinh.

Có tới chín cường giả cấp Giáo Chủ, lại thêm Phật tộc cũng xuất động năm tên cường giả, tổng cộng mười bốn tên Giáo Chủ, sát chiêu chân chính là trận cơ bọn họ mang theo, nó có thể tạo thành đại trận giết Tôn Giả.

Lăng Hàn thông qua địa mạch quan sát tất cả, hắn cũng không sợ.

Nói cho đúng, hắn không chống lại được chiến lực cấp Tôn Giả, nhưng mà, nói đến trận pháp, những người Ảnh Nguyệt Hoàng Triều này có thể so sánh với trận đạo tông sư như hắn sao?

Hiện tại thần thức của hắn có thể dẫn động địa mạch, còn muốn bày trận?

Ha ha, trừ phi là trận pháp Thánh cấp, bằng không chỉ là chuyện cười.

Cho nên, Lăng Hàn không quan tâm.

Những cường giả Giáo Chủ kia bắt đầu bố trí trận pháp, mỗi ngày đều đi quanh Ngân Nguyệt học viện.

Lăng Hi và Phù Thiên Hành có chút lo lắng, nhưng bọn họ càng tin tưởng Lăng Hàn, nếu Lăng Hàn không có làm chuyện gì, như vậy hắn đã tính trước, bọn họ lo lắng được gì chứ?

Bảy ngày sau, trận pháp thành!

Lúc này, cường giả Ảnh Nguyệt Hoàng Triều đã hiện thân.

– Người trẻ tuổi, ngươi có dũng khí hơn ngươi.

Cửu Vương lại xuất hiện, địa vị hắn rất cao, cho dù có tới mười bốn Giáo Chủ nhưng hắn vẫn cầm đầu.

– Nhưng mà, ngươi tự làm tự chịu, hại cái mạng nhỏ của ngươi!

Lăng Hàn lắc đầu:

– Còn chưa giao thủ, ngươi khẳng định như vậy?

– Hừ, trận này mặc dù không phải trận pháp giết Tôn Giả hoàn chỉnh, nhưng giết chuẩn Tôn Giả thì không đáng kể.

Cửu Vương cao ngạo nói ra.

– Ngươi đừng nói thực lực của ngươi đã vượt qua Giáo Chủ!

Lăng Hàn lắc đầu:

– Không đến mức đó, thậm chí còn kém xa chuẩn Tôn Giả.

– Cho nên, ngươi bây giờ cúi đầu xưng thần, ta còn có thể lưu cho ngươi một đầu sinh lộ, nếu không cho dù ngươi là thiên tài thì thế nào, người chết cũng sẽ không lưu truyền thiên cổ!

Cửu Vương từ tốn nói.

Oanh!

Đúng lúc này, đại trận run lên bần bật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK