Lăng Hàn vừa đi, một bên câu thông Hắc Tháp, thỉnh giáo Vô Tướng Thánh Nhân lai lịch của đóa kỳ hoa cùng hắc trùng.
- Đây chẳng lẽ là Nhân Uân Đoạt Hồn Hoa?
Vô Tướng Thánh Nhân suy nghĩ một hồi mới nói.
- Thiên Địa dị vật, mặc dù không hề có chỗ tốt với người, nhưng công hiệu lại rất cường đại, thậm chí có thể làm cho Hằng Hà Cảnh mê loạn tâm trí.
Lăng Hàn gật đầu nói:
- Hiện tại gốc Nhân Uân Đoạt Hồn Hoa này ngay cả ta cũng không thể ảnh hưởng, nói rõ còn không có thành thục?
- Hẳn như vậy.
Vô Tướng Thánh Nhân nói.
Nếu biết sử dụng Nhân Uân Đoạt Hồn Hoa, sẽ sản sinh kỳ hiệu, bởi vì Lăng Hàn có Hắc Tháp, ném Nhân Uân Đoạt Hồn Hoa ra, lại trốn vào Hắc Tháp, hoàn toàn có thể ngồi nhìn địch nhân loạn thành một đoàn.
Bất quá, hiện tại Nhân Uân Đoạt Hồn Hoa này còn không có đạt đến hỏa hầu, ngay cả hắn cũng rất khó dao động, chống lại Nhật Nguyệt Cảnh khẳng định vô hiệu, chí ít cần thời gian rất lâu mới có thể thấy hiệu quả.
- Như vậy hắc trùng thì sao?
Hắn lại hỏi.
- Thánh Giáp Trùng!
Vô Tướng Thánh Nhân hơi có chút khiếp sợ.
Lăng Hàn kỳ quái nói:
- Chúng lại còn có thể xưng Thánh?
Vô Tướng Thánh Nhân biến thành quang đoàn sáng tắt một lần, hình như rất có cảm xúc, một lát sau mới nói:
- Bởi vì sâu này vốn là sau khi Thánh Nhân chết, từ trong thi thể hắn sinh ra.
- Di!
Lăng Hàn kinh ngạc, sau khi Thánh Nhân chết, lại còn có thể dằn vặt ra vật cổ quái như vậy?
- Cũng không phải từng Thánh Nhân sau khi chết cũng sẽ như vậy, phải xem đại đạo tu luyện, có hóa thành Thánh Hỏa Trùng, có là Thánh Băng Trùng. Hơn nữa, cũng không phải tất cả hắc trùng đều nhỏ như vậy, bản tôn thấy qua một Thánh Trùng, dài đến mấy vạn trượng, thực lực thâm bất khả trắc, ngay cả bản tôn cũng không dám đối địch.
Vô Tướng Thánh Nhân nói.
Mấy vạn trượng? Vậy còn gọi trùng sao?
Lăng Hàn nói:
- Chiếu nói như vậy, này là động phủ của một vị Thánh Nhân?
- Không có khả năng!
Vô Tướng Thánh Nhân lập tức phủ định.
- Nếu Thánh Nhân bày thủ đoạn, trừ khi cố ý cho các ngươi vào, bằng không chỉ là một Hằng Hà Cảnh mà thôi, làm sao có thể phá vỡ cấm chế.
- Chắc là tiểu tử ở đây, từ nơi nào chiếm được một ít Thánh Giáp Trùng, chậm rãi bồi dưỡng được nhiều như vậy. Hơn nữa, nếu là nhóm Thánh Giáp Trùng đầu tiên sinh ra, ngay cả Hằng Hà Cảnh cũng có thể đơn giản cắn chết, há có thể bị ngươi thu?
Lăng Hàn gật đầu, bởi vì hắn cũng nhận được một ít Thánh Giáp Trùng, đồng dạng có thể chậm rãi đề thăng số lượng. Nhưng đồ chơi này phải cần thận, một ngày nào đó không khống chế được chúng nó, tạo thành nguy hại là tính hủy diệt.
Thánh Nhân sinh tiền vô địch, sau khi chết đồng dạng có thể quấy long trời lở đất.
Nhưng bất kỳ vật gì cũng có tính hai mặt, chỉ cần dùng tốt, Thánh Giáp Trùng đồng dạng có thể đưa đến tác dụng tích cực.
Một ngày sau, bọn họ dừng lại, cắm trại, chuẩn bị nghỉ ngơi một chút.
Nơi này có ngày sáng đêm tối biến hóa, nhưng chỉ là biến hóa sáng tối, không thể nhìn thấy mặt trời mặt trăng hay tinh thần, hiển nhiên, đại năng Hằng Hà Cảnh còn không có năng lực bắt một Thái Dương đặt ở trong Bí Cảnh.
Bọn họ tổng cộng có nửa năm, nửa năm sau, cấm chế sẽ từ từ tăng mạnh, ngay cả Tam Nguyên Thượng Nhân cũng không thể phá vỡ.
Bởi vậy, nửa năm đến kỳ, bọn họ phải trở lại địa phương tiến nhập, đến lúc đó Tam Nguyên Thượng Nhân sẽ lần thứ hai mở Bí Cảnh, dẫn chúng nhân ly khai.
Lúc này phải tính chuẩn, bằng không bỏ qua, cấm chế ở đây sẽ từ từ đề thăng uy lực, thắt cổ người từ ngoài đến, chưa từng nghe nói qua có người sống tới trăm năm sau.
- Di, tối hôm qua Thủy tỷ tỷ làm sao nửa đêm không thấy?
Sáng sớm ngày thứ hai, Hồ Phỉ Vân kỳ quái nói.
Thủy Nhạn Ngọc đang ăn gì đó, nghe vậy nhất thời ho khan, cho Lăng Hàn một cái bạch nhãn.
Còn không phải do tên này, nửa đêm gọi nàng ra ngoài, làm chút sự tình xấu hổ.
Lăng Hàn không khỏi cười nói:
- Tiểu hài tử, không nên hỏi nhiều như vậy, lo ăn đi!
Hồ Phỉ Vân chu cái miệng nhỏ nhắn, sao ai cũng coi nàng như tiểu hài tử, tỷ tỷ đại nhân như vậy, hiện tại Lăng Hàn cũng như vậy, tức chết nàng!
Ăn xong điểm tâm, bọn họ tiếp tục tiến tới.
Ở đây, cũng không chỉ có Nhân Uân Đoạt Hồn Hoa, Thánh Giáp Trùng để người mao cốt tủng nhiên, còn có các loại thần dược, bằng không Nhân Uân Đoạt Hồn Hoa cũng không có khả năng hấp dẫn nhiều người như vậy.
Bởi vì tất cả mọi người cho rằng đó là một cây thần dược.
Dọc theo đường đi bọn họ cũng phát hiện vài cây thần dược, đáng tiếc là, bọn họ chậm một bước, thần dược đã bị hái.
Có vài người thô lỗ, không chỉ hái thuốc, ngay cả rễ cũng hủy, nhưng cũng có chút người cẩn thận tỉ mỉ, lúc hái thuốc cẩn cẩn dực dực, để lại gốc hoàn chỉnh, chờ một trăm năm, hoặc mấy trăm năm sau tới hái.
Lăng Hàn liền không khách khí, thấy có rễ liền đào vào Hắc Tháp, ở trong Hắc Tháp, tác dụng của thần dược sẽ được tối đa hóa.
Nụ cười trên mặt hắn càng ngày càng tươi, lần này thực sự là kiếm lớn, nếu mỗi ngày đều có thu hoạch như vậy, đừng nói a, chỉ hái thuốc cũng phát tài lớn.
Nhưng vận khí của hắn có đôi khi tốt, một ngày đụng tới bảy tám cây thần dược, nhưng có đôi khi lại không được tốt lắm, cả ngày không được một cây.
Chớp mắt một cái, đã bảy ngày trôi qua.
Leng keng leng keng!
Phía trước truyền đến thanh âm binh khí giao chiến kịch liệt, còn có thể thấy từng đạo thần quang phóng lên cao, hiển nhiên chiến đấu rất kịch liệt.
- Đi xem!
Hồ Phỉ Vân lập tức sinh hứng thú.
Lòng hiếu kỳ của Thủy Nhạn Ngọc không có nặng như vậy nói:
- Không nên xen vào việc của người khác a.
Nhưng Hồ Phỉ Vân đã chạy tới hướng kia, hưng phấn không thôi.
Bảy ngày nay bọn họ không có trải qua chiến đấu gì, bởi vậy vị Cửu Quận Vương này rất khát vọng náo nhiệt.
Lăng Hàn cùng Thủy Nhạn Ngọc nhìn nhau một cái, không thể làm gì khác hơn là đi theo.
Bất quá, bọn họ cũng không sợ. Ở đây Nhật Nguyệt Cảnh không thể tiến nhập, Lăng Hàn cơ hồ là vô địch, chí ít không cần lo lắng vấn đề an toàn.
Phía trước là một mảnh loạn thạch, đi qua loạn thạch, song phương chiến đấu hiện ở trước mặt bọn hắn.
Một phe là bảy người, phe bên kia thanh thế lớn hơn, có chừng hai mươi lăm người, bọn họ tạo thành một vòng vây, vây bảy người kia ở bên trong.
- Giao Cửu Trọng Thần Liên ra, có thể tha các ngươi một mạng!
Người vây quanh nói.
- Đánh rắm! ====================