Bịch!
Tiên Vương Tam Trọng Thiên ngã xuống, đã là bị tổn hại nặng mất sức chiến đấu.
Lão Tham vui vẻ chạy ra đạp trên đầu Tiên Vương, đắc ý nói:
- Ha ha ha! Thế nào? thuộc hạ của Tham gia lợi hại không? Đồng loại nhà ngươi thật kém, ăn đất đi!
Lão Tham đào ít đất đổ lên đầu Tiên Vương Tam Trọng Thiên.
Một Tiên Vương không kiềm được tấn công:
- Đáng ghét!
Vèo!
Quy tắc hóa thành cây trường mâu đâm vào Lão Tham.
Đây là một Tiên Vương Tứ Trọng Thiên, ra tay quá nhanh, Lão Tham không có thời gian né, trơ mắt nhìn một kích kia ập đến.
Bùm!
Một người đột nhiên che trước mặt Lão Tham, tay trái vươn ra ngưng tụ thành thuẫn ánh sáng.
Trường mâu chạm vào thuẫn ánh sáng bắn lên tia sáng vô tận. Thuẫn ánh sáng nứt ra, nhưng trường mâu cũng tan vỡ.
Lão Tham thở phào:
- Cháu trai lớn, đa tạ!
Lão Tham biết có Lăng Hàn tọa trấn chắc chắn nó không bị gì, nhưng nhìn công kích đáng sợ ập đến làm tim nó đập nhanh.
Người cứ Lão Tham là Khang Tu Nguyên.
Khang Tu Nguyên gật đầu nói:
- Tham gia khách sáo.
Lão Tham chỉ vào Tiên Vương Tứ Trọng Thiên mới tấn công nó:
- Cháu trai lớn, tên khốn này đánh lén Tham gia, đập nát nó cho Tham gia!
Khang Tu Nguyên đồng ý:
- Xin Tham gia yên tâm.
Khang Tu Nguyên chắp tay hướng Tiên Vương Tứ Trọng Thiên:
- Tại hạ tên Khang Tu Nguyên, muốn thỉnh giáo các hạ.
Tiên Vương Tứ Trọng Thiên do dự.
Mới rồi Trần Thụy Tĩnh cũng nói thỉnh giáo, kết quả đồng bạn của Tiên Vương Tứ Trọng Thiên chớp mắt bị đánh bại, bây giờ còn bị vùi dưới đất ăn đất.
Cái người này có khi nào cũng quỷ dị như vậy?
Nhưng mọi người đang nhìn gã, nếu giờ gã hèn chùn chân thì về sau còn mặt mũi nào trong Phá Nhạc đạo tràng?
Tiên Vương Tứ Trọng Thiên chậm rãi bước ra nói:
- Bổn tọa tên Đảng Tham.
Lão Tham phun nước miếng:
- Ta phi! Cháu trai lớn, tên khốn này dám giả mạo thân thích của Tham gia, mau đập nát hắn!
Mặt Tiên Vương Tứ Trọng Thiên xanh mét, gã bị mù mới đi giả mạo thân thích của Lão Tham.
Nhưng Tiên Vương Tứ Trọng Thiên đúng là họ Đảng tên Tham, ở trước mặt mọi người lẽ nào gã thay tên đổi họ? Gã chịu nổi nhục nhã này sao? Chết tiệt là khi không đụng vào cây sâm đáng đánh này.
Đảng Tham hung tợn hăm dọa Lão Tham:
- Ngươi đừng để rơi vào tay bổn tọa, không thì bổn tọa sẽ nấu ngươi!
Lão Tham thò mấy nhánh rễ làm bộ dạng khinh thường nói:
- Ăn phân đi ngươi!
Lăng Hàn không biết nên nói cái gì, đến trình độ như hắn không ngờ có hài kịch như vậy diễn ra. Nhưng không sao, vốn đến đá quán, cứ quậy tưng bừng đi.
Lăng Hàn chỉ vào Đại Hắc Cẩu:
- Lại một nạn nhân bị ngươi vấy bẩn.
Lăng Hàn nhảy cẫng lên chỉ vào Lăng Hàn:
- Ta phi! Tiểu Hàn Tử đừng có ô miệt Cẩu gia, Lão Tham rõ ràng là hố hàng, vô cùng xấu xa, còn cần Cẩu gia dạy hư nó sao?
Lăng Hàn thở dài, Đại Hắc Cẩu còn vội vàng thanh minh thanh nga là biết Lão Tham ‘khiến người thần căm giận’ đến mức nào.
Đảng Tham tấn công, trong lòng gã sôi sục lửa giận, gã phải đánh bại Khang Tu Nguyên rồi túm Lão Tham ra, dùng tất cả khổ hình tàn nhẫn nhất trên đời vào người nó, sau đó nấu thành canh uống sạch.
- Đảng huynh cố lên, phải bắt lấy cây sâm đáng ghét này!
- Tranh một hơi vì đạo tràng của chúng ta!
- Chết tiệt, tham yêu này quá tiện!
Tiên Vương của đạo tràng đều tức điên, Lão Tham tiện đến gợi lên lửa giận của tất cả mọi người.
Nơi này không thua gì Tiên Vương Cửu Trọng Thiên, ai nấy toát ra khí thế đè ép làm da thịt Lão Tham như bị dao cắt, đau đớn muốn chết.
Lão Tham sợ hãi liên tục thụt lùi, ôm một chân Đại Hắc Cẩu, lại kiêu ngạo nói:
- Các ngươi la lối cái gì, có giỏi thì đánh với Cẩu gia nhà ta!
Đại Hắc Cẩu vội vàng phủi chân:
- Xéo! Xéo ngay! Đừng ôm đùi cao quý của Cẩu gia!
Lão Tham không chút xấu hổ nói:
- Không, đùi của Cẩu gia rất thô, cho tiểu Tham ôm một lúc đi!
Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn, vì sao có thứ tiện như vậy, tiện đến đột phá chân trời.
Đảng Tham tấn công Khang Tu Nguyên dồn dập.
Khang Tu Nguyên cũng theo đan đạo, búng ngón trỏ bắn ra một viên đan màu đỏ thắm, bị lực lượng cuồng bạo cản lại liền sinh ra vụ nổ lớn.
Có vết xe đổ trước đó dĩ nhiên Đảng Tham sẽ không lặp lại, gã đã sớm có chuẩn bị, trước tiên bay lên tránh khu vực nổ.
Nhưng đan dược này không nổ ra lỗ đen mà biến ra vũng lầy lớn làm người Đảng Tham trì trệ.
Quy tắc hóa thành sợi tơ có thể thấy được trói Đảng Tham lại.
Khang Tu Nguyên tấn công, không bị ảnh hưởng chút nào, chiếm hết ưu thế.
Lăng Hàn gật gù. Hai đồ đệ tuy thiên phú võ đạo không tốt nhưng về đan đạo thì rất có thành tựu.
Không nói đến đan dược lỗ đen của Trần Thụy Tĩnh, đan dược vũng lầy của Khang Tu Nguyên rất hữu dụng. Hai người đều dung nhập quy tắc vào đan dược, đi ra con đường đặc sắc của mình. Đương nhiên Trần Thụy Tĩnh, Khang Tu Nguyên có xin Lăng Hàn chỉ dạy, được hướng dẫn then chốt, nhưng vẫn đáng biểu dương.
Mọi người thấy rõ ràng sức chiến đấu của Khang Tu Nguyên không cao, trong cùng đẳng cấp chỉ xếp lớp giữa và chót, thậm chí chót nhất. Nhưng ai kêu có thể làm thực lực Đảng Tham bị suy yếu làm chi.
Đảng Tham miễn cưỡng chống đỡ mấy chục chiêu sau đó bị đánh bại, lại bị Lão Tham vênh váo sỉ nhục.
Vẻ mặt Lão Tham vênh váo rất đáng ăn đòn:
- Còn có ai? Cứ qua đây đi, Tham gia nói một chữ sợ sẽ làm phụ thân của các ngươi chứ không làm gia gia.
Tổ cha nó!!!
Một câu chọc điên mọi người, chỉ muốn xông lên lăng trì Lão Tham.
Lão Tham nhảy nhót chỉ từng người:
- Như thế nào, không phục? Không phục thì làm gì? Không phải Tham gia khinh thường các ngươi, các ngươi là đám rác rưởi!
Bùm!
Các Tiên Vương rực cháy lửa giận hóa thành thực chất.
Đại Hắc Cẩu cười xấu xa bỗng hất chân, bịch một tiếng Lão Tham bị đá bay đáp xuống trước mặt đám Tiên Vương.
Lão Tham bò dậy, ngước mặt lên thấy bộ dạng tức giận muốn giết người của đám Tiên Vương.
Lão Tham ngoác mồm cười nịnh, chợt nhảy vọt lên chỉ vào nhóm Lăng Hàn:
- Mợ nó, đám cặn bã các ngươi, dám uy hiếp Tham gia, nói xấu những đại nhân ở sau lưng gia. Hiện tại gia được tự do không còn bị các ngươi uy hiếp nữa!
Lão Tham xoay người hành lễ hướng đám Tiên Vương:
- Các vị gia, tiểu Tham xin thỉnh an các vị.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm, vì sao có kẻ mặt dày như vậy?
Một Tiên Vương không kiềm được huơ nắm đấm đánh Lão Tham:
- Ta muốn giết nó!
Lão Tham vội vàng chui xuống đất:
- Cứu mạng!