Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Hàn rời khỏi phòng, hắn chưa đi được bao lâu, hắn nhìn thấy nam tử áo xanh và nữ tử áo xanh sóng vai đi từ xa tới nơi này.

Hắn vội vàng trốn đến nơi hẻo lánh, cũng ngăn cản máu tươi chảy ra ngoài, tránh máu tươi chảy xuống bại lộ bản thân.

Cũng may, hai người kia lục soát từng gian phòng, cũng không tiến hành chú ý tới con đường chung quanh.

Lăng Hàn thừa cơ rời đi, hắn phải thoát đi thật nhanh.

Không bao lâu, nam tử áo xanh và nữ tử áo xanh đã tìm tới nơi Lăng Hàn ẩn thân trước đó, phát hiện trên mặt đất có một vũng máu lớn.

- Tìm được!

- Quả nhiên gia hỏa này bị trọng thương.

- Đáng tiếc, chúng ta vẫn đi muộn một bước.

- Không sao, hiện tại đã giữ vững cửa lớn, hắn giống như cá trong chậu, sớm muộn gì cũng bị chúng ta tìm được.

- Đi!

Hai người tiếp tục truy kích.

...

Lần này Lăng Hàn không có đi vào trong phòng, hắn đào cái hố trong rừng đào sau đó chôn bản thân vào bên trong.

Ngược lại, hắn đã là Trúc Cơ, không cần ăn cơm và hô hấp cũng có thể sống thật tốt.

Hắn áp chế thương thế bản thân, sau đó lại phục dụng một chút dược hồ, lần này, hắn chỉ dám ăn một ít.

Năng lượng trong cơ thể hắn sôi trào, lần này còn tốt, vẫn nằm trong tầm khống chế của hắn.

Qua một giờ sau, Lăng Hàn đã hấp thu toàn bộ dược lực, tu vi tiến bộ rất rõ ràng.

Lại đến.

Lăng Hàn không ngừng cắn thuốc, hiện tại hắn đã mang lòng oán hận, nhất định phải đột phá Chú Đỉnh và tính sổ với năm người kia.

Sáng sớm ngày thứ hai, Lăng Hàn không tiếp tục uống thuốc, hắn hấp thu lực lượng thiên địa lúc mặt trời vừa mọc, đây là thứ dược lực không có.

Sau đó hắn tiếp tục cắn thuốc, tiếp tục tu luyện.

Theo lý mà nói, cho dù là thuốc bổ cũng không thể phục dụng liên tục, dược tính mất đi chỉ là phụ, thuốc có ba phần độc, ăn nhiều chỉ có hại.

Nhưng Lăng Hàn không quan tâm, hắn chỉ cầu gia tăng tu vi mà thôi.

Ăn liên tục như vậy, dược hiệu một lần không bằng một lần, nhưng đan dược này rất mạnh, giảm một mảng lớn vẫn có hiệu quả với Lăng Hàn.

Đương nhiên, chỗ xấu cũng rất rõ ràng, độc tính tích lũy không nói trước sẽ tạo thành ảnh hưởng gì với hắn, chí ít trong khoảng thời gian ngắn, hắn phục dụng những đan dược khác sẽ không có hiệu quả gì..

Năm ngày sau, Lăng Hàn đã gia tăng tu vi lên Trúc Cực Cơ đỉnh phong, thương thế của hắn đã khá hơn phân nửa.

Trong năm ngày qua, hắn vẫn hành động vào ban đêm, hắn lưu lại vết máu trong phòng chỉ là biểu hiện giả dối mà thôi, mê hoặc năm người Nam Cung Thiến.

- Có thể xung kích Chú Đỉnh.

- Ta đã thử qua, cho dù có Đế binh áp chế, sinh linh chi lực vị diện trong cơ thể không đủ chèo chống dư âm ba khối tiên cơ xung kích, cho nên xây dựng bố́n khối tiên cơ là việc không có khả năng.

- Trên thực tế, người khác chỉ có một khối tiên cơ, ta lại có ba khối, đây đã là chuyện không thể tưởng tượng nổi, không thể đột phá nhiều lần như vậy.

- Hiện tại, ta phải đột phá Chú Đỉnh.

- Tinh võng đúng là đồ tốt, chỉ cần có tiền, Sinh Mệnh bảo quả cấp bậc Chú Đỉnh cũng không thiếu.

Lăng Hàn không lập tức ăn Sinh Mệnh bảo quả, bởi vì hắn hiện tại chỉ có tu vi Trúc Cơ đỉnh phong, nhưng vẫn không phải thời cơ đột phá

Hắn đang nằm trên mặt đất, hòa làm một thể với mặt đất và bắt đầu cảm ngộ.

Từ Trúc Cơ đến Chú Đỉnh, nói ra thì rất đơn giản, nó là quá trình Tiên Đạo Cơ Thạch biến thành Tiên Đỉnh, nhưng mà hình thái chuyển hóa chỉ là một loại biểu tượng, biến hóa chân chính là cấp độ sinh mệnh nhảy vọt.

Lăng Hàn thả thần thức ra ngoài, tương dung cùng đại địa, tương hợp cùng trời cao.

Trong đầu của hắn hiện ra một vài bức hình, đó là hình ảnh Bàn Thạch Tổ Vương ngộ đạo năm đó.

Lăng Hàn cũng không có đạt được bất cứ pháp gì của Bàn Thạch Tổ Vương nhưng thứ hắn có được còn đáng quý hơn nhiều, đó chính là thời điểm Bàn Thạch Tổ Vương gặp các loại khó khăn, đường nghiêng và trắc trở khi đột phá.

Chuyện này giống như đại năng lưu lại cảm ngộ của mình, trân quý đến cực điểm.

Từ điểm đó có thể thấy được, Bàn Thạch Tổ Vương thật sự có ý chí rộng lớn, hắn vô tư truyền thụ những thứ này cho hậu nhân.

Lăng Hàn nhìn thấy chính là hình ảnh Bàn Thạch Tổ Vương lúc trước lần lượt thất bại cho nên không cần phải bước lên đường rẽ.

Hai ngày sau, toàn thân hắn không toả ra một chút xíu khí tức nào, giống như biến thành một cỗ thi thể, nhưng trong đầu của hắn đang biến hóa rất mạnh, dường như đang thai nghén thứ gì đó.

Ba khối Tiên Đạo Cơ Thạch đang phát sinh biến hóa!

Chúng nó đang biến hóa thành đỉnh, thân thể Lăng Hàn cũng từ trạng thái yên lặng biến thành sôi trào đáng sợ.

Ba đỉnh đều hiện!

Lăng Hàn không có cảm giác, nhưng nếu có người ngoài nhìn thấy tất nhiên sẽ kinh hãi đến mức tận cùng.

Chú Đỉnh phân chia tiểu cảnh giới như thế nào?

Đơn giản, nhìn số lượng Tiên Đỉnh, một đỉnh là Nhân Đỉnh cảnh, hai đỉnh là Địa Đỉnh cảnh, ba đỉnh là Thiên Đỉnh cảnh.

Nhưng bây giờ Lăng Hàn vừa đột phá liền có ngay ba Tiên Đỉnh, chẳng phải nói hắn nhảy qua hai giai đoạn Nhân Đỉnh và Địa Đỉnh và bước vào Thiên Đỉnh hay sao?

Có phương thức đột phá nào như vậy hay không?

Nhưng trên đời này còn có người thứ hai, có thể ở thời điểm Trúc Cơ tu ra ba khối Tiên Đạo Cơ Thạch hay sao?

Không có kỳ tích nào có thể tạo ra nhiều khả năng như thế.

Oanh, năng lượng thiên địa không ngừng rót vào người, hắn không hấp thu lực lượng từ lúc sáng sớm, nhưng bây giờ lại chủ động tiến vào trong cơ thể của Lăng Hàn, bổ sung bí lực dự trữ của hắn, gia tốc Tiên Đỉnh biến hóa.

Hưu hưu hưu, Nam Cung Thiến và đám người nam tử áo xanh cùng lướt tới.

Lực lượng thiên địa ở nơi này quá kinh người, lực lượng thiên địa vô cùng vô tận, chỉ cần là người tu luyện đều có thể phát hiện ra được.

- Có chí bảo xuất thế hay sao?

Trên mặt nam tử trang phục đen lộ ra vẻ chờ mong.

Dị tượng như vậy phát sinh, bình thường đều có chí bảo xuất thế, hơn nữa không thấy những năng lượng này hội tụ vào mặt đất hay sao?

Đương nhiên là bí bảo xuất hiện dưới nền đất, hợp tình hợp lý.

- Được chí bảo này, chúng ta cũng có thể rời đi, bằng không có thể sẽ gặp phải cường địch.

Nam tử áo xanh trầm ngâm nói.

Đường Nghiêm, Kim Dạ Tuyết đã trốn thoát, bọn họ vô cùng có khả năng sẽ gọi cường giả đến, còn nữa, hòn đảo này nổi trên mặt đất, dần dần khẳng định sẽ có người tới đây kiểm tra.

Cho nên, bọn họ không có khả năng vẫn lưu lại ở nơi này, dù sao không phải người Thanh Long Hoàng Triều, bọn họ sẽ bị tiêu diệt ngay lập tức.

- Đoạt bảo!

Bọn họ cùng xông tới, muốn đào đất đoạt bảo.

Mặc dù Lăng Hàn đang ở thời khắc mấu chốt khi đột phá, nhưng bản năng tự nhiên của võ giả vẫn còn, khí tức của hắn lập tức bắn ra lực lượng phá đất xông ra ngoài.

- Đây là bảo vật gì!

- Thánh dược sao?

- Vô cùng có khả năng, không thì tại sao có hình người?

Năm người nam tử áo xanh đều kích động, bọn họ xông lên đoạt bảo, nhất là nữ tử áo xanh kia, gương mặt của nàng ửng hồng.

Nếu đạt được Thánh dược, nàng có khả năng khôi phục cánh tay của mình.

- Cái gì!

- Khốn kiếp!

Bọn họ nhanh chóng biết rõ đó là cái gì, đây không phải là Thánh dược, mà là tiểu tử Trúc Cơ kia.

- Tại sao là ngươi!

Nữ tử áo xanh hết sức thất vọng, đối với nàng truyền thừa của Thánh nhân còn không trọng yếu bằng thân thể toàn vẹn.

- Ha ha, rốt cuộc cũng tìm được, bắt lấy hắn, chúng ta mau chóng rời đi!

Nam tử áo xanh cười to.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK