Đêm xuân ngắn ngủi, Lăng Hàn và Nữ Hoàng ân ái tám ngày mới hết triền miên lo làm việc.
Lại một tháng sau, mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng.
Lăng Hàn đưa những người gần gũi nhất như Nhạc Chấn Sơn, Phong Phá Vân vào Hắc tháp, những người khác thì thu vào không gian thần khí, tiếp đó rời đi.
Loạn Tinh hoàng triều, Đại Lăng Triều giao cho nhóm Tả Tướng. Lăng Hàn bỏ chút công bài bố trận pháp Thánh cấp. Miễn thực lực còn thì dù là Đại Thánh cũng không làm gì được.
Không phải Lăng Hàn không trở về, tuổi thọ của võ giả Thần Giới lâu dài, dù hắn đi Tiên Vực một vạn năm mới về thì nơi này sẽ không thay đổi quá lớn.
Lăng Hàn đi rất là yên lòng.
Chín tháng sau, Lăng Hàn trở về Mộc Đồ tinh rồi đi bí cảnh. Bí cảnh có hệ thống tu luyện khác nay được đặt tên là Đại Hà bí cảnh, bởi vì dân bản xứ bên trong thống nhất gọi tên này.
Lăng Hàn thả hết người trong không gian thần khí ra, tu luyện tại đây tăng cao hiệu suất gấp mấy lần.
Mới vào Đại Hà bí cảnh thì Lăng Hàn khẽ kêu.
So với hơn một năm trước linh khí nơi này loãng một chút, tuy so với bên ngoài vẫn rất đậm. Đây vốn là một thế giới phong kín hoàn toàn, giờ bị mở ra thì linh khí cũng tiết ra ngoài. Cứ tiếp tục thế này có ngày bí cảnh trở nên bình thường, như xác chết khủng bố bên trong sẽ có ngày hoàn toàn tan biến, đạo thống của dân bản xứ cũng mất.
Lăng Hàn thầm cảm khái, những người khác thì rất vui mừng. Linh khí nơi này rất đậm đặc, khiến bọn họ không dám tưởng tượng.
Đám người Thiên Phượng Thần Nữ còn ở Viên tộc, Lăng Hàn mới bước vào liền có vài người báo là sắp đột phá.
Mọi người lần lượt độ kiếp, Lăng Hàn không ngừng ăn ké kiếp, hắn thậm chí có thể tiêu kiếp cho người, vì thiên địa này không làm gì hắn được.
Khi người thứ mười độ kiếp, Lăng Hàn xông vào thì phát hiện thiên kiếp lơ đẹp hắn!
Không có lôi vân mới xuất hiện, tựa như thiên địa biết không thể làm gì hắn nên lười quan tâm.
Vậy sao được!
Lăng Hàn lao vào thiên kiếp của người đó, khiến hắn bực tức là lôi vân thu về, biến mất.
Chạy, thiên kiếp chạy!
Đám người Nữ Hoàng rất giật mình sau đó cười phá lên. Lăng Hàn thật là yêu quái, làm thiên kiếp sợ chạy là chuyện chưa từng có. Vậy chẳng phải là nếu Lăng Hàn muốn có thể làm nguyên Thần Giới không có thiên kiếp?
Lăng Hàn thử mấy lần nhưng vô dụng, hiện tại hắn can thiệp vào thiên kiếp của người khác sẽ không có thiên kiếp mới nhằm vào hắn, thiên kiếp của người ta cũng biến mất.
Điều này vừa khiến người buồn cười vừa cảm khái, thực lực của tên này mạnh đến trình độ nào mà khiến thiên kiếp cũng đi đường vòng.
Lăng Hàn từ bỏ ý định kiếm thêm dịch lôi kiếp, hắn định sau này lúc đi Minh Giới sẽ làm thử. Hai thế giới đã tách ra thì chắc có đỉnh núi của riêng mình, giờ hắn bị thiên địa Thần Giới ghét, có lẽ còn cơ hội trong Minh Giới.
Thánh Vương ở cấm địa gần nhất đã trở về, mang theo tộc nhân đến Đại Hà bí cảnh tu luyện, tuy rằng hoàn cảnh trong Tiên Vực có lẽ cũng giống vậy nhưng dù sao đang rảnh, tại sao phải lãng phí mất?
Lăng Hàn lên đường, hắn còn rất nhiều món nợ tính sổ với đám cấm địa.
Lúc trước mơ ước Tiên Vương pháp của hắn, hợp tác với nhau tấn công hắn, chỉ có một mình Khai Vân Vương bị hắn trừ khử, những người khác nghĩ có thể trốn thoát sao?
Lăng Hàn không hiếu sát nhưng hắn không rộng lượng đến mức bị người ăn hiếp còn cười cho qua.
Lăng Hàn tìm đến đầu tiên là Bát Thạch cấm địa.
Bát Thạch cấm địa có một vị Thánh Vương nhưng không đến đẳng cấp đỉnh. Đỉnh Thánh Vương còn không đánh lại Lăng Hàn thì loại Thánh Vương này đáng là gì? Lăng Hàn phế bỏ tu vi của mọi người trong Bát Thạch cấm địa, hắn không đại khai sát giới.
Về sau bọn họ có thể phát triển lại được là bản lĩnh của họ, giờ nhân quả giữa họ và Lăng Hàn đã hết.
Lăng Hàn không quên xét nhà, được đến ba khối Thánh liệu, mười hai món Thánh khí, hai gốc Thánh dược. Lăng Hàn mặc kệ là Thánh liệu hay Thánh khí, miễn là Thần Thiết thập nhất giai là đưa Tiên Ma kiếm nuốt. Lăng Hàn phỏng chừng dọn hết cấm địa có thể tăng Tiên Ma kiếm lên thập bát giai.
Tiếp tục là đi Tiên Vực thăng cấp, Tiên Vực sản vật phong phú chắc không đáng lo.
Lăng Hàn rời khỏi Bát Thạch cấm địa, lần lượt đến các cấm địa. Thánh liệu, Thánh dược trong tay hắn càng lúc càng nhiều, khi hắn quét sạch hàng tồn của cấm địa thứ mười ba thì Tiên Ma kiếm đã vào thập bát giai.
Lăng Hàn lập tức đưa thập bát giai Thần Thiết có trong túi cho Tiên Ma kiếm nuốt hết, nhưng muốn Tiên Ma kiếm tiến vào thập cửu giai cần số lượng thập bát giai Thần Thiết ít nhất gấp trăm lần.
Chuyện này hoàn toàn không thể làm được, có lẽ Lăng Hàn từ từ tìm mấy vạn năm trong Cổ giới mới hoàn thành nhiệm vụ này.
Thanh toán xong hết nợ cũ Lăng Hàn vào Minh Giới, hắn muốn mang theo Bá Kiếm Ma Chủ, Cuồng Loạn Ma Chủ, Âu Dương Thái Sơn, gom đủ hai nhóm người rồi hắn sẽ vào Tiên Vực.
Lăng Hàn từ chiến trường hai giới gần nhất vào Minh Giới, bấm đốt tay tính tọa độ trời sao rồi hắn đạp trên kim quang đại đạo bay trong trời sao.
Nói ra thì giữa đường Lăng Hàn gặp một Hằng Hà cảnh độ kiếp hắn liền ngừng lại, xông vào thiên kiếp của đối phương.
Người đó là Vương giả trẻ tuổi, mới tu luyện trăm vạn năm đã vào Hằng Hà cảnh trung cực vị, rất kinh người. Thanh niên thấy Lăng Hàn lao vào thì hoảng sợ xanh mặt.
Tình huống gì? Ta đang độ thiên kiếp mà ngươi bỗng xông vào là sao? Muốn giết ta? Nếu không thì ai mạo hiểm bị thiên kiếp lan đến? Nhưng ta không quen ngươi!
Thanh niên thấy Lăng Hàn đạp kim quang đại đạo thì biết đây là Ma Chủ, không cần biết là Huyền Ma hay Thiên Ma, tóm lại một ngón tay có thể nghiền chết gã.
- Tiền... tiền bối!
Lăng Hàn cười, đấm vào thiên kiếp.
Ầm!
Làm Lăng Hàn vui vẻ là hai giới lập tức phản ứng lại hình thành lôi vân mới.
Quả nhiên hai giới tách lìa, ý chí thiên địa cũng khác.
Hằng Hà cảnh suýt cắn trúng lưỡi. Vị tiền bối này bị khùng sao, chủ động trêu vào thiên kiếp, còn làm vẻ mặt hớn hở. Ngươi thích bị sét đánh sao? Dù ngươi là Ma Chủ thì sao? Ngươi mạnh, thiên kiếp càng mạnh hơn! Khoe mã hơi lố, giờ bị sét đánh!
Nhưng rồi thanh niên cơ mặt co giật, lỗ chân lông toàn thân nở ra.
Gã thấy gì?
Các tia chớp biến thành người khổng lồ, mỗi một người khổng lồ phát ra hơi thở đủ làm thanh niên tan vỡ, số lượng khiến người da đầu tê dại. Không phải một, hai mà tính bằng hàng ức vạn, vẫn đang không ngừng tăng lên.