Mấy người A Mục cũng không cam lòng yếu thế.
Có Lăng Hàn một mình chèo chống, bọn hắn cũng thoáng khôi phục nguyên khí, lực lượng, lòng tin tự nhiên cũng trở lại.
- Đầy đủ thời gian làm thịt toàn bộ các ngươi rồi.
Hoang Nguyệt lạnh lùng nói, nhiệm vụ lần này chú định thất bại, hắn cũng nghĩ biện pháp trở về Cuồng Loạn thế giới, tùy thời làm lại từ đầu.
Hắn không ngừng phát ra hiệu lệnh, hơn trăm chuẩn Thiên Tôn lấy mười người làm một tổ, thay nhau ra trận, từ đầu tới cuối duy trì cao áp tuyệt đối. Hơn nữa, những chuẩn Thiên Tôn này đều không sợ tử vong, thụ thương, lấy thương đổi thương, thậm chí lấy mạng đổi mạng, đây là đáng sợ cỡ nào?
May mắn trong tay Lăng Hàn còn có Tiên Ma kiếm, lại thêm địa hình nơi này đặc thù, nếu không hơn trăm người cùng tiến lên, cho dù là hắn cũng bị đánh thành cặn bã.
- Nhanh lên! Nhanh lên!
Lăng Hàn thầm nói, ở dưới công kích cuồng bạo, thân thể của hắn cũng hoàn toàn “buông ra”, càng bởi vì ý thức được nguy hiểm mãnh liệt, hiệu suất hấp thu năng lượng tăng nhiều.
Trên thân thể, năm vật liệu cấp tốc từ lớn đến nhỏ, từ có đến không, đây là bị hắn hấp thu.
Sau khi những vật này toàn bộ biến mất, Lăng Hàn thét dài một tiếng, thế mà vọt thẳng vào những chuẩn Thiên Tôn kia.
Điên rồi!
Bọn người A Mục kinh ngạc đến ngây người, phải biết bọn hắn có thể chống đỡ lâu như vậy, hoàn toàn là bởi vì các chuẩn Thiên Tôn không cách nào phát huy ưu thế về số lượng, hiện tại ngươi vọt vào, đây là đầu óc cháy hỏng, hay cam chịu đọa lạc?
Hoang Nguyệt lại đại hỉ, vội vàng phát ra hiệu lệnh, điều chỉnh đội hình chuẩn Thiên Tôn, chỉ để lại ba tên chuẩn Thiên Tôn dùng để phong tỏa hẻm núi, những người khác toàn bộ đi nhằm vào Lăng Hàn.
Hắn hận nhất là Lăng Hàn, chỉ cần giết chết Lăng Hàn, mấy tiểu tử còn lại kia không phải tùy tiện bắt giữ sao?
- Chết đi!
Hơn trăm tên chuẩn Thiên Tôn phát huy toàn lực, ba ba ba, công kích không ngừng, đạo đạo bá mãnh.
Lăng Hàn không ngừng trúng chiêu, cho dù là Bất Diệt Tiên Vương Thể lại như thế nào, rất nhanh liền biến thành một huyết nhân, thậm chí không phân biệt được.
Quy tắc chi lực thuần túy đã không gây thương tổn được hắn, nhưng chuẩn Thiên Tôn đều được lực lượng độc nhất vô nhị rèn luyện qua, cái này ở trên bản chất có thể so sánh với lực lượng của Nguyên Thế Giới, lực sát thương vô cùng đáng sợ.
Bởi vậy, hơn trăm chuẩn Thiên Tôn đồng loạt ra tay, kia thật là trong nháy mắt liền muốn mạng người.
Lăng Hàn bị bạo đánh, huyết nhục trong nháy mắt liền không còn, xương cốt cũng nhao nhao đứt gãy, tựa như giấy.
- Ha ha ha ha!
Hoang Nguyệt cười to, hắn rốt cục báo thù, đây chính là nhịn không biết bao nhiêu năm a.
Bành, bành, bành, xương gãy của Lăng Hàn không ngừng bị đánh bay, hắn rất nhanh liền chỉ còn lại có một cái đầu.
- Một kích cuối cùng.
Trong ánh mắt Hoang Nguyệt hiện lên tàn nhẫn.
“Tự tay” xử lý một siêu cấp yêu nghiệt, để hắn cảm giác thoải mái phát nổ.
Oanh!
Một chuẩn Thiên Tôn dẫn đầu đánh tới, nắm đấm đánh vào xương đầu, lại lóe ra một vệt kim quang, hóa thành một màn sáng, đỡ được một kích này của hắn.
Đây là tình huống như thế nào?
Hoang Nguyệt há to miệng, chẳng lẽ sơn cùng thủy tận như vậy, Lăng Hàn còn có thể xoay người sao?
Trong ánh mắt hoàn toàn không thể tin tưởng của hắn, chỉ thấy trong xương sọ Lăng Hàn không ngừng lan tràn ra ánh sáng màu vàng, hợp thành thân thể của hắn, mà khi kim quang ngưng kết, lại hóa thành từng cây xương cốt, tất cả đều do phù văn vô cùng huyền ảo tạo thành.
Trên mặt Lăng Hàn, huyết nhục cấp tốc trùng sinh.
Hắn nhoẻn miệng cười:
- Cảm ơn ngươi!
Bất Diệt Tiên Kim Thể, thành.
Chỉ nháy mắt, thương thế của Lăng Hàn đã khỏi hẳn.
Bất Diệt Tiên Kim Thể, chẳng những thể như Tiên Kim, hơn nữa còn có được đặc tính bất diệt của Tiên Kim, sức khôi phục siêu cường.
- Ngươi, ngươi…
Hoang Nguyệt kinh ngạc nhìn Lăng Hàn, hắn sắp điên mất rồi, tại sao có thể có dạng sức khôi phục này, cũng quá kinh khủng đi.
Hắn lập tức cắn răng:
- Coi như ngươi có thể khôi phục lại như thế nào, nơi này chuẩn Thiên Tôn nhiều như vậy, ngươi lại có thể khôi phục mấy lần?
- Một lần là đủ rồi.
Lăng Hàn từ tốn nói, hắn chấn động Tiên Ma kiếm, bắt đầu phản kích.
Bành bành bành, chiến lực của chuẩn Thiên Tôn y nguyên cường đại, đánh cho hắn ngã trái ngã phải, nhưng lần này, hắn không có đổ máu, mà trên thân nhiều ra từng cái hố nhỏ.
Chuẩn Thiên Tôn đi oanh kích Tiên Kim, khẳng định là một kích một cái hố, có thể sâu bao nhiêu đều xem lực lượng lớn nhỏ. Nhưng chân chính muốn phá hư Tiên Kim, cái kia chỉ có vận dụng lực lượng bản nguyên của Nguyên Thế Giới.
Nói cách khác, chí ít cũng phải Nhất Bộ Thiên Tôn xuất thủ, mới có thể làm hỏng Tiên Kim.
Lăng Hàn chỉ lắc thân thể một cái, những cái hố nhỏ trên thân kia liền lập tức phục hồi.
Hắn nhoẻn miệng cười, hơn trăm chuẩn Thiên Tôn lại như thế nào?
Trừ khi số lượng chuẩn Thiên Tôn đạt tới một cực hạn, một kích xuống dưới liền để hắn hóa thành bánh thịt, cường hoành vượt qua cấp độ Tiên Kim, vậy hắn khẳng định sẽ treo.
Nhưng một trăm chuẩn Thiên Tôn?
Chưa đủ!
Nên là lúc hắn tiến hành phản kích.
Lăng Hàn thét dài một tiếng, Tiên Ma kiếm chém ra, không gì không phá, chí ít không phải chuẩn Thiên Tôn có thể địch nổi.
Phốc, một chuẩn Thiên Tôn lập tức đẫm máu.
Mà Lăng Hàn cũng bỏ ra đại giới, bị hơn trăm tên chuẩn Thiên Tôn cơ hồ đánh một cái, khiến trên người hắn lại nhiều rất nhiều cái hố nhỏ, nhưng ở dưới khí lực của hắn, cấp tốc phục hồi như cũ.
Lăng Hàn cười ha ha, lần nữa giết ra.
Phốc phốc phốc, một kiếm lại một kiếm, hắn giết chuẩn Thiên Tôn như cắt cỏ.
Nghiêm chỉnh mà nói, những chuẩn Thiên Tôn này chỉ là khôi lỗi mà thôi, chiến lực lại có thể mạnh đến mức nào?
Hoang Nguyệt ở một bên chỉ huy, nhưng hắn chỉ có thể ở trên vĩ mô điều động trận hình, bố trí chiến thuật, trên vi mô lại làm sao chỉ huy được mỗi một chưởng mỗi một kích?
Lại nói, chiến đấu thay đổi trong nháy mắt, đây chính là chuẩn Thiên Tôn đang xuất thủ, hắn lại chỉ là Tiên Vương tầng chín, làm sao có khả năng theo kịp?
Từng chuẩn Thiên Tôn ngã xuống, rất nhanh liền qua số lượng năm mươi.
Hoang Nguyệt luống cuống, khoảng cách Lăng Hàn toàn diệt những chuẩn Thiên Tôn này cũng không xa a.
Đây rốt cuộc là quái vật như thế nào?
Mấy người A Mục cũng nhìn ngây người, hai mắt đăm đăm, làm sao cũng không thể tiếp nhận.